Chương 360
Nhà Bên Có Cô Gái Mới Lớn
Tô Bạch không kìm lòng được, vô thức nuốt nước miếng, nếu như không phải lý tính nói cho hắn biết, chính mình không phải là người mèo, ăn những thi thể người mèo đỏ này không có tác dụng gì, có lẽ hắn thật đúng là không nhịn được, muốn đi ăn thử một chút, nếu như không ăn sống được, vậy thì chọn bộ phận mềm nhất, mang đi nướng.
Trên thực tế, nếu như nó quả thật hữu dụng, đoán chừng đám người Lan Lâm và Yến Hồi Hồng cũng sẽ không đi cảm ngộ, bọn họ nhất định sẽ là người đầu tiên ăn.
Sau khi ăn xong, miêu nữ vươn cánh tay của mình ra rồi đứng lên, quần áo ban đầu đều bởi vì quá nhỏ mà rách ra, cho nên lúc này, trên thực tế, miêu nữ gần như là trần truồng.
Meo!
Một tiếng kêu chói tai truyền đến, sau lưng miêu nữ nứt ra, một đôi cánh thật dài xuất hiện.
Tô Bạch quan sát trên dưới một chút, phủi tay:
- Không tồi, rất đẹp mắt, nếu như lại đi tắm trắng da sẽ càng thêm hoàn mỹ, thiên thần của tôi!
Ai biết, miêu nữ này thế mà quay đầu lại, vẻ mặt dữ tợn rống về phía Tô Bạch.
- Ồ.
Tô Bạch gật đầu, sau đó hắn lấy địa ngục hỏa shotgun ra, hai khẩu súng khẽ va chạm vào nhau.
Trên mặt miêu nữ lộ ra vẻ giãy dụa và do dự, hiển nhiên, cô ta có thể cảm ứng ra được uy lực của địa ngục hỏa shotgun, theo mỗi lần cắn nuốt thi thể của người mèo đỏ, trí tuệ và cấp độ của cô ta đều tăng lên.
Thế nhưng, bởi vì thực lực tăng trưởng mà tính khí của cô ta càng ngày càng trở nên ngang ngược, khiến cho miêu nữ rất không nguyện ý tiếp tục cúi đầu xưng thần với Tô Bạch.
Chẳng qua sau cùng…
Miêu nữ vẫn chậm rãi cúi đầu, rất không tình nguyện nằm rạp xuống trước mặt Tô Bạch. Hai khối thịt cao chót vót chống đỡ trên mặt đất, quả thật là phung phí của trời.
- Vóc dáng này, thật đúng là không còn gì để nói.
Tô Bạch không chút nào để ý đến việc đối phương càng ngày càng có xu hướng cắn trả lại chủ nhân, ngược lại, hắn càng chú ý đến dáng người nóng bỏng của miêu nữ hơn.
Loại hình như miêu nữ, nếu đặt ở trong thế giới hiện thực, tuyệt đối có thể gây ra oanh động, vóc người này, quả thật khiến cho máu nóng trong người sôi sục, đôi cánh sau lưng lại càng làm nổi bật miêu nữ, dù sao ở thế giới thực, không ít người có khẩu vị này.
Đương nhiên Tô đại thiếu gia là một ngoại lệ, hắn không có hứng thú ở chỗ này cùng miêu nữ chơi tình một đêm gì đó, dù sao hiện tại miêu nữ nằm rạp trước mặt mình, chẳng qua là e ngại “dâm uy” của hắn mà thôi, cũng không phải thật sự vui lòng phục tùng hắn, hơn nữa, không nói đến việc cô ta chỉ là một con vật, cho dù có là một người bình thường, trong một khoảng thời gian ngắn như thế, cũng rất khó phát sinh quan hệ tình cảm thuần khiết với chủ nhân của mình.
Tô Bạch đi đến, đưa tay ra nâng cằm miêu nữ lên.
Vị trí cằm của miêu nữ còn lưu lại mùi máu tanh rất nồng, Tô Bạch lắc đầu, sau đó hắn khẽ ấn lên bả vai miêu nữ, cô ta vô thức phản kháng, cỗ lực đạo kia khiến cho bản thân Tô Bạch hơi kinh ngạc, dựa vào cắn nuốt người mèo đỏ cấp cao, tốc độ tăng trưởng và tiến bộ của thực lực, thật đúng là khiến cho người ta tặc lưỡi.
Tô Bạch bỗng nhiên cảm thấy rất đáng để chờ mong, đợi đến giây phút cuối cùng, lúc người mèo đỏ cắn nuốt cả thành phố này xuất hiện, ba người Lan Lâm còn có thể nhẹ nhàng ứng đối như thế hay không?
Miêu nữ lè lưỡi liếm vào lòng bàn tay Tô Bạch, sau đó đôi mắt quyến rũ mang theo một loại cảm giác yêu dị nhìn chằm chằm Tô Bạch, tiếp theo, cô ta còn chủ động đem mặt mình cọ vào lòng bàn tay Tô Bạch, hành động rất thân mật.
Tô Bạch khẽ mỉm cười.
Cho cô ta một bạt tai.
Bốp!
Miêu nữ bị đánh ngã xuống đất, khóe miệng tràn ra máu tươi, chỉ là lần này, máu tươi là của bản thân cô ta, cô ta nằm dưới đất, dáng vẻ kinh ngạc, cô ta không biết mình đã làm sai điều gì.
- Đừng diễn trò xiếc này với tôi.
Tô Bạch ngồi xổm xuống bên cạnh miêu nữ, đưa tay vỗ về gương mặt của cô ta:
- Cô càng như thế, lại càng không ngừng nhắc nhở tôi, trong lòng cô có bao nhiêu hận ý đối với tôi, thậm chí còn có bao nhiêu xem thường tôi, cho đến chuyện cô có bao nhiêu muốn giết tôi.
- Tôi biết những gì mình đang làm, cũng rõ ràng mình đang làm gì.
- Tôi đang chơi một trò chơi mà bất kỳ lúc nào cũng có thể dẫn lửa thiêu thân.
- Về mặt cảm tính, tôi rất hưởng thụ loại cảm giác kích thích này, thế nhưng về mặt lý tính lại càng không ngừng nói cho tôi biết, giết cô, mới là phương án an toàn nhất.
Miêu nữ hơi run rẩy nhìn Tô Bạch, cô ta nằm rạp trên mặt đất, không nhúc nhích.
- Cô nhìn đi, thật ra cô rất đẹp, cho dù hiện tại cô biến thành một con vật, cô cũng rất đẹp.
Sau khi nói xong, Tô Bạch đem chính bông tai bên trái của mình tháo xuống, sau đó chủ động đeo lên tai trái của miêu nữ.
Lần này, miêu nữ không dám phản kháng.
Nhìn thoáng qua, Tô Bạch hài lòng nở nụ cười:
- Không tồi, dáng người nóng bỏng, phối hợp với trang sức thanh lãnh, quả thực là một sự kết hợp hoàn hảo.
Tô Bạch lập tức tháo xuống trang sức trên cổ mình, sau đó bàn tay hắn cầm nó để lên ngực miêu nữ.
Hắn không đeo lên cổ miêu nữ, mà chính là cứ như thế để lên vùng ngực ấm áp trơn ướt của miêu nữ. Móng tay của Tô Bạch nhẹ nhàng đâm xuống, thân thể miêu nữ run lên, thế nhưng vẫn cố gắng kiềm chế sự tàn bạo của chính mình, mặc cho Tô Bạch hành động.
Bởi vì cô ta hiểu, cho dù bây giờ Tô Bạch có làm gì cô ta thì đều tốt hơn việc chính mình bị giết, cô ta phải trở nên cường đại hơn, cô ta còn cần đi theo tên nhân loại này để cắn nuốt những đồng bạn khác, qua một khoảng thời gian nữa, chỉ cần cắn nuốt thêm hai lần, cô ta sẽ có đủ sức mạnh.
Đến lúc đó, nhân loại đã từng chà đạp, miệt thị cô ta, sẽ bị chính cô ta xé nát, cho dù ăn thịt của hắn không đem lại chỗ tốt gì cho cô ta, cô ta vẫn sẽ ăn sạch hắn, không để sót một thứ gì.
Móng tay ngón trỏ của Tô Bạch đâm một vết thương rất sâu ở chỗ ngực miêu nữ, đồng thời độc tố cương thi cũng làm cho thịt của khu vực này bị mục nát.
- Ồ, thịt bị mục nát rồi.
Giọng nói của Tô Bạch tỏ vẻ ngạc nhiên, sau đó hắn rất bình tĩnh cầm một mảnh thủy tinh bên người.
- Buông lỏng cơ thể, tôi trừ độc cho cô.
Phần thịt rữa bị nạo đi, thậm chí ánh mắt Tô Bạch còn có thể nhìn thấy được tim cô ta, Tô Bạch đem trang sức trực tiếp bỏ vào bên trong, sau đó lòng bàn tay hắn để sát vào vị trí vết thương, phóng ra hàn khí, vết thương trực tiếp bị đóng băng, làm ra hiệu quả băng bó.
- Xong rồi.
Tô Bạch phủi tay, đứng dậy:
- Thật đúng là không tồi.
Thân thể miêu nữ lảo đảo, hai tay che lấy ngực mình, cô ta muốn đứng lên, nhưng lại không thể đứng lên.
Cô ta chỉ cảm thấy trong nháy mắt, trái tim của mình rất lạnh lẽo, giống như có vô số chiếc châm băng đang không ngừng đâm vào tim mình.
- Tôi có bảo cô đứng lên à?
Tô Bạch đem miệng mình đến gần lỗ tai của miêu nữ.
Miêu nữ quỳ trên mặt đất, nhìn Tô Bạch, vẻ mặt cầu xin.
- Không cần vội, quỳ thêm một lúc cho nhớ lâu.
Tô Bạch ngẩng đầu nhìn thoáng qua xung quanh.
Lúc này đây, rõ ràng đã yên tĩnh hơn lúc trước rất nhiều, hiện tại số lượng người trong thành phố này đã nhanh chóng giảm xuống một con số đáng kinh ngạc.