Chương 380
Kết Thúc Nhiệm Vụ Chủ Tuyến
“Sao mình lại cảm thấy cách nói chuyện của người dẫn chương trình Phát Thanh Khủng Bố trở nên sống động hơn trước kia nhỉ?”
Ngay cả vào thời điểm này, Tô Bạch thế mà còn có tâm tư đi nghĩ đến những thứ đó, xem ra, trong khoảng thời gian ba tháng sửa đổi và ngưng phát sóng lần trước, nhiều khía cạnh của Phát Thanh Khủng Bố đã xảy ra biến hóa, rõ ràng nhất, cũng là thứ dễ dàng tiếp xúc đến nhất chính là giọng nói của người dẫn chương trình.
Hơn nữa, hình như Phát Thanh Khủng Bố sẽ không dừng lại loại hoạt động thử nghiệm những thứ mới mẻ này, chẳng qua nó sẽ không tạo ra những nhân vật tương tự ông chủ cửa hàng tiện lợi, hay ông lão trong bức tranh giống như trước đây nữa. Cho nên trước khi chính thức thiết lập một thế giới chuyện xưa tương tự như trước, trước tiên Phát Thanh Khủng Bố cần phải tiến hành thu thập kết quả từ các thử nghiệm.
Chỉ là, thông báo cuối cùng là có ý gì?
Người mèo khổng lồ không vội vã giết chết Yến Hồi Hồng, cũng không giết chết Phích Lâu, càng không giết chết Tô Bạch, ngoại trừ nó hứng thú với việc ném loạn Tô Bạch một lúc, nó cứ như thế bình tĩnh đứng đó.
Dường như, nó đang đợi thứ gì đó…
Vào lúc này, Tô Bạch đột nhiên cảm giác được, chính mình lúc trước không lên thuyền Noah là một sai lầm, cho dù là trò chơi nhân quả giữa ba người Lan Lâm, Phích Lâu, Yến Hồi Hồng hay là phản ứng hiện tại của người mèo này, bản thân hắn đều xem không hiểu, chính mình ở lại bên dưới, thật đúng là vô vị…
Đương nhiên, đây là bởi vì Tô Bạch không biết những người thành công đi lên thuyền Noah rốt cuộc đã phải trải qua một khoảng thời gian như thế nào. Nếu như biết, đoán chừng hắn sẽ có suy nghĩ khác.
Người mèo khống chế ba người, sau đó đứng im không nhúc nhích.
Ngay sau đó, dường như Tô Bạch cảm ứng được thứ gì đó, hắn ngẩng đầu lên.
Một đám mây đen đang rơi xuống, giống như bầu trời bị thiếu mất một mảnh và rơi xuống.
Đám mây đen tản đi, chậm rãi lộ ra dáng vẻ ban đầu của mình, một chiếc thuyền gỗ từ trên không trung rơi xuống, tốc độ rất nhanh, mang theo một loại uy áp đáng sợ, dường như phía trên còn có ý chí của Thượng Đế.
- Thuyền Noah… Rơi xuống rồi.
Tô Bạch ngập ngừng nói một câu.
Ngay sau đó, người mèo khổng lồ không lựa chọn tránh né, cũng không lựa chọn chạy trốn, bởi vì nó hiểu rõ, chỉ cần là ở chỗ này, nó không có cơ hội chạy trốn, cũng không có chỗ trống để chạy trốn.
Thay vào đó, nó lựa chọn một loại thái độ chủ động đối mặt. Người mèo nhảy thẳng lên, lao về phía thuyền Noah.
Tô Bạch, Yến Hồi Hồng và Phích Lâu đang bị xúc tu giữ chặt cũng thuận thế đi theo.
Vào lúc này, cuối cùng Yến Hồi Hồng cũng mở mắt ra, trên người anh ta xuất hiện từng nét bùa chú, trong lúc đó, khí tức của anh ta đột nhiên tăng lên.
Tóc Phích Lâu tản ra, hai mắt anh ta phóng ra ánh sáng hình ngôi sao, một ngôi sao hình lục giác khổng lồ xuất hiện trong không trung, trực tiếp hút lấy năng lượng từ các ngôi sao.
Người mèo khổng lồ dự định đưa theo ba người này cùng nhau đâm vào thuyền Noah, thêm một người nhiều thêm một phần sức mạnh. Ở trong thành phố đìu hiu này, thực lực của ba người bọn họ gần như đã là mạnh nhất.
Thế nhưng, mộng tưởng luôn tốt đẹp, hiện thực lại phũ phàng.
Yến Hồi Hồng và Phích Lâu, hai người này cũng được coi như kẻ già đời, ngay từ đầu bọn họ đã lựa chọn ở lại. Bọn họ tự biết đã mất đi Lan Lâm, sau đó bản thân mình lại bị trọng thương, không cách nào cứng rắn chống đỡ được với người mèo hợp nhất, cộng thêm người mèo vẫn luôn không ra tay giết bọn họ, bởi vậy đã cho hai người cơ hội tùy lúc hành động.
Vào lúc này, hai kẻ già đời dự định rời đi, thoát khỏi người mèo, bọn họ cũng không dám cứng rắn đối kháng với Noah.
Con mẹ nó, làm sao hai người này không ngu ngốc như lúc bị Lan Lâm tính toán?
Trong lòng Tô Bạch không khỏi có chút cảm thấy chán ngán. Nếu nói Yến Hồi Hồng và Phích Lâu còn tính là bách túc chi trùng, tử nhi bất cương, thì hiện tại Tô Bạch đã là vò mẻ không sợ rơi, huyết thống bị tàn phá, bản thân lại bị trọng thương, vô cùng suy yếu, muốn chiến đấu hay đánh trống reo hò mà tiến lên đều là có lòng lại chẳng có sức.
(Bách túc chi trùng, tử nhi bất cương: Rết trăm chân chết vẫn đứng vững, là thành ngữ dùng để ám chỉ người có thế lực to lớn, tuy đã thất bại, nhưng uy lực ảnh hưởng vẫn còn tồn tại.)
Nhưng đúng vào lúc này, trên bề mặt chiếc nhẫn của Tô Bạch bỗng nhiên tản ra một luồng hơi lạnh.
Đây là một phần trong bộ trang sức của người đàn ông có khả năng đóng băng, một nửa ở trên người hắn, một nữa còn lại đặt trên người của miêu nữ.
Bây giờ rất rõ ràng, vì để gia tăng tốc độ dung hợp cuối cùng, mười mấy người mèo đã trực tiếp lựa chọn cùng nhau hợp nhất, miêu nữ có thể gửi tin tức cho hắn, chứng tỏ cô ta còn giữ được đầy đủ thần chí của chính mình.
Cuối cùng, hai người Yến Hồi Hồng và Phích Lâu cùng nhau đột kích, tránh thoát khỏi sự trói buộc của người mèo, rơi xuống.
Về phần Tô Bạch, hắn tiếp tục bị người mèo khổng lồ giữ lấy, cùng một chỗ tăng tốc, hướng về phía thuyền Noah, đâm về phía dưới đáy thuyền.
Đúng lúc này, hai xúc tu vốn dĩ đang giữ chặt lấy Tô Bạch, thế mà lại hơi nới lỏng ra, để Tô Bạch cảm thấy, nếu như muốn, hắn hoàn toàn có thể tránh thoát được người mèo và chạy trốn.
Sau khi do dự hai giây, Tô Bạch cắn răng, cơ thể hắn đột nhiên phát lực, thế mà thật sự tránh thoát khỏi trói buộc, cả người Tô Bạch bắt đầu rơi xuống. Hai xúc tu khác tới bắt lấy hắn, kết quả Tô Bạch lại hóa thành vũng máu, tránh thoát khỏi xúc tu. Ngay sau đó, hai xúc tu bên phía trái rơi xuống, nó rơi thẳng xuống bên cạnh người Tô Bạch, cắt đứt liên hệ giữa chính mình và hợp thể.
Máu tươi của Tô Bạch ở giữa không trung ngưng tụ thành hình người, ôm hai cái xúc tu này, cùng nhau rơi xuống.
Thành phố bên dưới đã hoàn toàn biến thành một biển lửa, từng cơn gió lốc lớn không ngừng quét ngang qua nơi này, mà hợp thể kia, vẫn được ngưng tụ từ hơn mười người mèo cuối cùng, không chút chùn bước, tiếp tục đâm đầu vào thuyền Noah.
Bọn chúng sắp bị diệt tộc và tuyệt chủng, thế nhưng trên thực tế, bọn chúng vẫn cho rằng mình là người, vận mệnh và Thượng Đế để bọn chúng biến thành bộ dạng như thế này, bọn chúng không cách nào lựa chọn, chỉ có thể đem tất cả sự không cam lòng hóa thành lần va chạm cuối cùng này.
Nó khá giống với việc, lúc trước Đặng Thế Xương hạ lệnh tăng tốc tối đa lao vào tàu Yoshino, cả hai đều mang theo sự không cam chịu, làm việc nghĩa không chùn bước.
Ầm.
Một tiếng nổ to truyền đến.
Cơ thể người mèo khổng lồ hóa thành một quả cầu lửa, đánh mạnh vào thuyền Noah, sau đó tản ra, thuyền Noah bị cắt thành hai nửa, bắt đầu rơi xuống, bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy rất nhiều thính giả chủ động dùng phương pháp của mình, nhảy xuống khỏi thuyền Noah, thế nhưng bên trong thuyền còn có rất nhiều người bình thường và động vật.
Thính giả có đầy đủ biện pháp và năng lực, có thể thoát khỏi “tai nạn máy bay”, thế nhưng những người bình thường và động vật kia, những thứ đại biểu cho ngụ ý cuộc sống mới của Thượng Đế, hiển nhiên khó thoát khỏi vận rủi.
Bịch!
Tô Bạch ôm hai cái xúc tu rơi xuống một con sông, đại khái khoảng nửa phút sau, Tô Bạch bơi lên bờ, hai chiếc xúc tu trôi nổi trên mặt sông, hợp nhất với nhau, biến thành một con mèo nhỏ, mèo con từ trên sông bơi đến, ướt sũng bò đến bên cạnh Tô Bạch, sau đó cọ sát vào đùi hắn, liếm lòng bàn tay hắn.
Tô Bạch mỉm cười đưa tay ra sờ đầu mèo con, mèo con lộ ra dáng vẻ rất vui.
Thế nhưng một giây sau, hai tay Tô Bạch bắt đầu phát lực, dùng sức bóp lấy cổ mèo con.
Mèo con lộ ra dáng vẻ thống khổ và cầu xin, thế nhưng lúc nó nhìn thấy Tô Bạch không chút nào lưu tình, trên mặt mèo con xuất hiện một gương mặt oán độc của một người phụ nữ xa lạ.
- Vì sao anh lại phát hiện ra tôi không phải là cô ta! Vì sao chứ!
- Trước đó, cô gái gốc kia còn luôn miệng nói với tôi về số mệnh, về chủng tộc, làm sao cô ta có thể cố tình cùng tôi hợp tác chạy trốn chứ, cô ta sẽ chỉ ngu ngốc tập trung tinh thần, tiếp tục đâm về phía con thuyền.
Một lúc sau, mèo con chết rồi, đã mất đi sức sống, nằm ở trước mặt không nhúc nhích.
Tô Bạch ngồi ở dưới đất, hai tay để trên bãi sông, trước mặt hắn là một biển lửa.
Lúc này, Tô Bạch cũng không hiểu rõ, cố ý tha cho chính mình chạy thoát là suy nghĩ của miêu nữ kia, hay là người mèo ham sống sợ chết muốn đi theo hắn.
Có lẽ, chuyện này bản thân hắn vĩnh viễn không có cơ hội đi làm rõ.
.