Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 385 - Chương 385 Mất Niềm Tin Với Cuộc Đời Này

Chương 385

Mất Niềm Tin Với Cuộc Đời Này


Tô Bạch đem những tài liệu này chuyển vào trong điện thoại di động của mình, sau đó cầm danh thiếp của Giải Bẩm, gọi điện thoại cho ông ta, đây là số điện thoại cá nhân của Giải Bẩm.


- Alo, Tô tiên sinh, cậu xem xong tài liệu rồi à?


- Tôi sẽ nhận vụ làm ăn này, đại khái khoảng 3 ngày sau, tôi sẽ cung cấp tin tức cho ông, đương nhiên, điều kiện kiên quyết là cô ta thật sự có chuyện gì đó.


- Được, tôi sẽ bảo thư ký của mình giao tiền đặt cọc cho cậu.


- Đúng rồi, công ty của ông tan làm lúc mấy giờ?


- Việc này không thể nói chính xác được, bởi vì cậu cũng biết công ty trò chơi trực tuyến rồi đó, tăng ca là chuyện bình thường, nếu như không tăng ca, có nghĩa là công ty đang trên đà xuống dốc.


- Được rồi, cứ như thế đi.


- Tôi tin tưởng Tô tiên sinh, hoặc nói đúng hơn, tôi tin vào câu chuyện quỷ dị mà cậu kể.


- Cảm ơn ông.


- Hẹn gặp lại, tôi chờ tin tức tốt của cậu.


Cúp điện thoại, Tô Bạch châm một điếu thuốc, chuyện này Tô Bạch không quá để trong lòng. Đây là thế giới hiện thực, nhiệm vụ lần này là điều tra giúp Giải Bẩm mà không phải Phát Thanh Khủng Bố, bản thân hắn không cần quá khẩn trương, hắn đã nhìn thấy quá nhiều cảnh tượng hoành tráng, chuyện này quả thật không tính là gì.


Tô Bạch không chuẩn bị những trang thiết bị mà thám tử tư thường hay sử dụng, bởi vì đối với Tô Bạch mà nói, những thứ đó có vẻ hơi gân gà (Ví với những việc làm vô bổ, không mang lại lợi ích gì). Năng lực của bản thân hắn đã vượt qua người bình thường, hơn nữa Tô Bạch không thực sự cực đoan đến mức ngay cả năng lực đặc biệt của mình cũng không sử dụng.


Quay lại phòng ngủ, tiểu gia hỏa đang chơi đùa với cái đuôi của Cát Tường, cậu bé nhìn thấy Tô Bạch đến đây, lập tức bò về phía Tô Bạch. Sau khi chơi đùa với tiểu gia hỏa một lúc, Tô Bạch nấu cơm cà ri, ăn một bữa cơm đơn giản với tiểu gia hỏa. Lúc này đã là chạng vạng tối, Tô Bạch hôn lên trán tiểu gia hỏa, sau đó mặc áo khoác lên người, đi thẳng xuống bãi đậu xe dưới lòng đất của tòa nhà.


Tài liệu mà Giải Bẩm đưa cho hắn rất chi tiết, bên trong còn có những chi tiết nhỏ như nhà… Của nữ thư ký Lưu Na Na. Tô Bạch lái xe đến thẳng đó, hắn dùng định vị trên điện thoại di động, bỏ ra gần nửa tiếng để tìm đến nhà Lưu Na Na.


Nơi ở của Lưu Na Na là một căn nhà kiểu cũ, dựa theo lý thuyết mà nói, nếu như cô ta quả thật là tình nhân nào đó của phó tổng giám đốc, cô ta không nên thuê nhà ở một nơi như thế này mới đúng. Lưu Na Na không phải người gốc Thượng Hải, cô ta là người Chiết Giang, cho nên khả năng Lưu Na Na mua căn hộ này là không cao, mặt khác Lưu Na Na là một người phụ nữ còn trẻ, ngay cả khi cô ta muốn mua nhà ở một nơi tấc đất tấc vàng như Thượng Hải, cô ta cũng không nên lựa chọn một tiểu khu cũ như thế này.


Tô Bạch dừng xe, đi đến thẳng nhà Lưu Na Na, hiện tại hẳn là Lưu Na Na chưa tan làm, trong nhà không có người, cửa sổ nhà cô ta không đóng, Tô Bạch dễ dàng đi từ cửa sổ vào trong.


Loại tiểu khu cũ này không có chốt gác gì đó, chỉ có hai ông lão đứng ngoài trông coi, cũng không có các biện pháp an ninh khác.


Trong nhà rất bừa bộn, hiện tại nhiều thành phần tri thức trong thành phố đều như thế, bên ngoài nhìn rất ngăn nắp, nhưng trong nhà lại nhếch nhác.


Đồ lót và hộp thức ăn nhanh ném ở khắp nơi trong nhà, nhà cửa bừa bộn, còn có mùi chua của đồ ăn, Tô Bạch hơi nhíu mày, bắt đầu tìm kiếm xung quanh, nhưng không phát hiện ra chỗ khác thường nào.


Đây vốn dĩ là nơi sinh sống của một người phụ nữ độc thân, rất đơn giản, thậm chí ở chỗ này còn không phát hiện ra bất kỳ dấu vết của người đàn ông nào, không có những thứ như tàn thuốc, bít tất và dép lê của nam.


Tô Bạch dứt khoát ngồi xuống ghế dựa ngoài ban công, dường như hắn đã suy nghĩ quá mức đơn giản, quá mức nóng lòng cầu thành đi báo cáo kết quả.


Tô Bạch lấy di động ra, tùy ý lật xem tin tức, hắn cứ như thế chờ đến hơn 9 giờ tối, cuối cùng ngoài cửa truyền đến tiếng cho chìa khóa vào ổ, Tô Bạch thuận thế đứng dậy, tìm một nơi ẩn náu.


Lưu Na Na tan làm về nhà, đầu tiên cô ta ngồi xuống ghế sofa cởi giày và tất, sau đó cầm một lon coca ngồi ở đó uống, đại khái sau khoảng nửa tiếng, cô ta đi đến nhà vệ sinh để tắm rửa, tốc độ tắm của cô ta rất nhanh, chỉ khoảng 5 phút là đi ra, sau đó trực tiếp trần truồng, không mặc quần áo đi thẳng vào phòng ngủ, có lẽ là chuẩn bị đi ngủ.


Tô Bạch đi đến cửa phòng ngủ, hóa thành máu tươi lặng lẽ đi vào, lặng yên không một tiếng động đi qua cửa phòng, chảy thẳng đến bên giường.


Lúc này Lưu Na Na đang nằm trên giường nghịch di động một lát, đoán chừng là mệt mỏi chuẩn bị nghỉ ngơi, cô ta đặt điện thoại di động xuống tủ đầu giường, vừa để xuống liền nghiêng người ôm chăn ngủ.


Tô Bạch không hứng thú với người phụ nữ không mảnh vải che thân này, hắn ngưng tụ thành hình người, cầm chiếc điện thoại còn chưa tự động khóa màn hình lên, bắt đầu xem qua một số ứng dụng xã hội của Lưu Na Na.


Các cuộc trò chuyện trên QQ và wechat đều rất đơn giản, Lưu Na Na không thường xuyên tán chuyện với bạn bè, hơn nữa chủ yếu chỉ nhắn tin với đồng nghiệp, cũng không có tán tỉnh ai, người phụ nữ này dường như chỉ có làm việc và làm việc, không xã giao gì.


Một người phụ nữ đơn giản, gần như “trong suốt” như vậy, vì sao Giải Bẩm còn muốn ủy thác cho hắn đến điều tra?


Nhìn thế nào cũng không giống như gián điệp thương mại hay tình nhân đào mỏ gì đó.


Lúc này Lưu Na Na bỗng nhiên cử động, Tô Bạch đặt di động xuống chỗ cũ, sau đó ngồi xổm xuống.


Giường của Lưu Na Na là kiểu giường công chúa, có chân cao hơn so với những chiếc giường bình thường khác, lúc này Tô Bạch ngồi xổm xuống ở vị trí cuối giường, có thành giường tương đối cao, hoàn mỹ che khuất ánh mắt của Lưu Na Na, hơn nữa Lưu Na Na không có thói quen bật đèn ngủ, cho nên tầm nhìn trong phòng ngủ cũng không tốt.


Đầu tiên Lưu Na Na sờ vào điện thoại di động, Tô Bạch cảm thấy màn hình di động sáng lên một lúc rồi lại tắt. Ngay sau đó, Lưu Na Na mở tủ đầu giường lấy ra một thứ.


Buzz buzz!!!


Tiếng rung với tần số cao vang lên, ánh mắt Tô Bạch lộ ra nghi hoặc, đây là thứ gì, ngay lập tức, Tô Bạch dường như nghĩ đến điều gì đó, trong lòng thầm nói: Không thể nào.


Rất nhanh, tiếng thở dốc của Lưu Na Na truyền đến, ngay từ đầu rất chậm, giống như đang điều chỉnh tiết tấu và “làm công tác chuẩn bị”, hẳn là đang thủ dâm, trong không khí cũng dần dần tràn ngập một mùi chua chua.


Ngay sau đó, chiếc máy rung đồ chơi tình dục hẳn là được đặt ở vị trí nửa thân dưới của Lưu Na Na, giọng của Lưu Na Na bỗng nhiên trở nên cao vút, không chút kiềm chế, giống như một ca sĩ nữ bắt đầu luyện giọng, không ngừng lặp lại bốn chữ cái ‘a, o, e, i’, chẳng qua âm thanh này cao thấp không ngừng lặp lại và luân phiên nhau, có vẻ như cô ta đang chơi rất hăng say.


Tô Bạch ngồi ở cuối giường, khẽ thở dài một hơi.


Một người phụ nữ cần dùng đến phương pháp này để giải quyết vấn đề cô đơn, hẳn là không có những mối quan hệ nam nữ lộn xộn, đương nhiên còn có một loại khả năng, chính là người đàn ông thông đồng với cô ta, không thể thỏa mãn được nhu cầu về phương diện kia của Lưu Na Na.


Bẹp! Bẹp! Bẹp.


Không ngừng có tiếng nước chảy ra.


Lưu Na Na phát ra một tiếng hét dài.


Sau đó Tô Bạch liền cảm thấy có một dòng nước từ trên đầu mình phun xuống dưới.


Rất nhiều nước.


Giống như là mở vòi nước ra vậy.


Tô Bạch hít sâu một hơi, thổi tóc mái của mình, trải nghiệm được một loại cảm giác gọi là mất niềm tin với cuộc đời này!


Chương 385

Bình Luận (0)
Comment