Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 418 - Chương 418 Tống Tiền

Chương 418

Tống Tiền


Nào giống như Tô Bạch thực sự chơi chiêu này, bây giờ thì hay rồi, ban đầu đám người hòa thượng và Gia Thố cao hứng bừng bừng đi vào “kho báu”, lập tức biến thành rơi vào bẫy rập địa ngục.


Ánh mắt đục ngầu của lão Phương bắt đầu trở nên rõ ràng hơn, ngay lập tức, dường như ông ta ý thức được điều gì, lão Phương đưa tay lên sờ đầu của mình, trên đó còn có một ít máu, ánh mắt khó hiểu nhìn Tô Bạch.


- Tôi vừa xảy ra tai nạn xe cộ ư?


Vừa rồi trong nháy mắt, hiển nhiên lão Phương không thấy rõ ràng ai từ phía sau đâm xe của mình.


Tô Bạch nhìn thoáng qua lão Phương, hắn mím môi, đưa tay kéo lão Phương lên, cơ thể lão Phương lảo đảo, thiếu chút nữa đã ngã sấp xuống, mập mạp vội vàng đỡ ông ta lên, lúc này, bản thân mập mạp cũng không biết Tô Bạch muốn làm gì rồi.


- Mập mạp, anh có muốn lấy được chỗ tốt trong căn nhà kia không?


Tô Bạch hỏi rất thẳng thắn.


- Á…


Mập mạp hơi do dự.


- Đừng lằng nhà lằng nhằng.


Tô Bạch thúc giục.


- Muốn, nói nhảm, đương nhiên là tôi muốn rồi.


Mập mạp nói.


- Thật ra chúng ta có một phương án càng đơn giản hơn.


Tô Bạch nhìn mập mạp:


- Điều này phụ thuộc xem anh có dám đánh cược hay không mà thôi.


Con mắt mập mạp đảo quanh, sau đó lập tức lắc đầu:


- Cậu muốn lấy lão Phương để uy hiếp vị trong nhà kia? Cậu đang đùa với lửa đó.


- Vậy anh muốn xử lý như thế nào? Cứ nhẹ nhàng rời đi sao?


Tô Bạch đưa tay sờ lên gương mặt đầy mỡ của mập mạp:


- Mất nhiều thời gian như thế, bỏ nhiều công sức ra như vậy, hơn nữa, vốn dĩ ông ta đến nhờ tôi, ông ta nên trả thù lao cho tôi.


- Tô Bạch, cậu có biết động thủ trên đầu thái tuế có ý nghĩa gì không? Cậu biết người ta sẽ chịu uy hiếp của cậu ư? Nói không chừng cùng lắm thì người ta không nằm mơ, trực tiếp giết chết cậu. Dáng vẻ người kia, cho dù họ có vô duyên vô cớ giết mấy thính giả, đoán chừng đều có thể gánh vác được loại nhân quả đó, thậm chí người kia có thể phát điên đến mức hoàn toàn không để ý đến loại quan hệ nhân quả, khả năng cậu tống tiền họ thành công là rất thấp, ngược lại, khả năng bị giết trong vòng vài phút thì tương đối lớn hơn.


Tô Bạch liếc thoáng qua mập mạp, nói thẳng:


- Vậy ý tứ của anh chính là không đi cùng với tôi, được rồi, anh có thể đi ra xa, như thế ông ta cũng không thể có lý do gì ra tay với anh được.


Mập mạp lập tức nổi giận, hét lên:


- Con mẹ nó chứ, Trương Bát Nhất tôi là loại người đem bạn bè đặt vào bên trong hiểm cảnh rồi không quan tâm ư, sao tôi có thể nhẫn tâm nhìn một mình cậu liều lĩnh đi vào tống tiền bọn họ chứ. Hơn nữa, lão Phương bị cậu đâm trúng, hiện tại tình trạng sức khỏe của ông ta không tốt lắm, tôi hiểu chút y thuật, ít nhất tôi cũng nên ở bên cạnh lão Phương để chăm sóc cho ông ta, dù sao tôi cũng không thể khoanh tay đứng nhìn một mạng sống cứ thế mất đi, như thế cả đời sau của Trương Bát Nhất tôi đều sẽ ăn ngủ không yên, trong lòng cảm thấy áy náy.


Tiểu Lâm đứng ở phía sau, lẳng lặng giơ ngón giữa với mập mạp.


Giải Bẩm cầm một xấp tài liệu đứng ở bên ngoài cửa văn phòng, khẽ gõ cửa.


- Mời vào.


Bên trong truyền đến một giọng nói trầm thấp.


Giải Bẩm đẩy cửa đi vào, một người đàn ông trên dưới ba mươi tuổi mặc một bộ tây trang ngồi sau bàn làm việc, nghe giám đốc các phòng ban báo cáo công việc.


Ngành công nghiệp internet mới phát triển ở Trung Quốc không lâu, hơn nữa ngành này cần có tính sáng tạo và cạnh tranh rất khốc liệt, cho nên ở đây có nhiều người trẻ tuổi là chuyện bình thường, sự trẻ trung của nơi này không đơn giản chỉ là việc nhân viên trong công ty đều còn rất trẻ, càng nhiều hơn là về tâm tính và tác phong trong công việc.


Ví dụ như loại cuộc họp này, công ty rất ít khi đi gióng trống khua chiêng tiến hành ở phòng họp, người đứng đầu mỗi bộ phận thường xuyên bị triệu tập đến văn phòng làm việc này, thư ký sẽ chuẩn bị cho mỗi người một cốc café, về cơ bản mọi người đều đứng để báo cáo phần công việc mà mình phụ trách, gần như đã loại bỏ hết rườm rà về mặt hình thức, đem nguyên tắc hiệu suất đặt lên hàng đầu.


- Công việc tuyên truyền cho trò chơi “Bất bại truyền thuyết” đã được bố trí và tiến hành, giai đoạn trước khi chính thức tuyên truyền, quảng cáo đã được thu xếp ổn thỏa, hiện tại về cơ bản phản hồi của khách hàng gần giống như những gì chúng ta đã dự tính trước đó, chẳng qua trọng điểm vẫn là sau ngày 28, tất cả những bố trí và dự tính của chúng ta về mỗi giai đoạn trong tuyên truyền đều phải hoàn toàn phát huy ra được toàn lực, đến lúc đó số lượng người tham gia trò chơi nhất định sẽ bùng nổ.


- Lương tổng, căn cứ vào ý kiến trước đó của anh, chúng tôi đã sửa đổi xong thiết lập của nhân vật. Trước mắt, trò chơi có 4 lớp nghề nghiệp gồm: Chiến tướng, thích khách, đạo sĩ và pháp sư. Mỗi một nghề nghiệp đều sẽ phân chia thuộc tính của nhân vật theo nam và nữ, trong thời gian tới, chúng tôi sẽ cố gắng đặt trọng điểm trên phương diện thiết kế nghề nghiệp và hình tượng của nhân vật.


- Hiện tại đã có công ty phi pháp chuyên sản xuất các phần mềm hack để mắt đến “Bất bại truyền thuyết”, đây chính là điều mà tôi cảm thấy lo lắng nhất. Bây giờ chúng ta mới trong thời gian thử nghiệm, đối với loại chuyện này, quy định pháp lý ở trong nước còn chưa rõ ràng, có rất nhiều lỗ hổng để chui qua. Việc phải đối đầu với những công ty chuyên hack phần mềm là nan đề mà mọi công ty game phải đối mặt, chẳng qua tôi rất lo lắng công ty chúng ta vì “Bất bại truyền thuyết” sẽ mất rất nhiều tài nguyên đi đối kháng với những công ty này. Lương tổng, thật ra tôi cảm thấy ở một mức độ nhất định mà nói, chúng ta ngầm đồng ý sự tồn tại của việc hack phần mềm, khống chế nó ở trong mức độ nhất định, làm như thế có thể tiết kiệm bớt chi phí cho công ty.


Tất cả những người đứng đầu các phòng ban đều đang đứng, chỉ có duy nhất một người đang ngồi phía sau bàn làm việc lắng nghe những người còn lại báo cáo, vào lúc này, cuối cùng anh ta cũng buông tay đang chống cằm, nhìn người vừa nói chuyện, lấy một giọng điệu không cho phép nghi ngờ nói.


- Chuyện liên quan đến công ty hack phần mềm, giám đốc Giải Bẩm sẽ phụ trách, “Bất bại truyền thuyết” là trò chơi mà công ty chúng ta chuẩn bị đưa ra thị trường, tôi tuyệt đối không muốn nhìn thấy bọn họ làm bẩn tâm huyết của chúng ta. Các người thông báo ra bên ngoài, cho thấy thái độ của chúng ta là tuyệt đối không tha thứ cho hành động này, đồng thời nếu trong công ty có nhân viên nào dám bán đứng cơ mật của công ty, đừng trách Lương Sâm tôi không nể mặt mũi.


- Được rồi, tất cả mọi người đều đang bận rộn, mọi người về phòng ban của mình đi, đây là tuần lễ vất vả nhất.


Tất cả giám đốc các phòng ban đều vô thức cúi đầu rời đi, chỉ có Giải Bẩm ở lại.


Từ hộp thuốc lá trên bàn làm việc, Lương Sâm lấy ra hai điếu thuốc, vứt một điếu thuốc cho Giải Bẩm, chính mình ngậm trong miệng một điếu, mặc dù đã qua độ tuổi xây dựng sự nghiệp, thế nhưng trong công ty, bọn họ quả thật được coi là người trẻ tuổi.


- Thành thật mà nói, nhìn thấy cậu còn quan tâm và tốn tâm tư vì công ty trò chơi này như thế, tôi luôn có một loại cảm giác hoảng hốt, dường như tất cả mọi thứ đều không thay đổi, cho tới bây giờ, cái Phát Thanh Khủng Bố chết tiệt kia chưa từng đến.


Giải Bẩm châm điếu thuốc, ngồi xuống trước mặt Lương Sâm.


Ở những chương trước có miêu tả Giải Bẩm là một người đàn ông trung niên, không nói rõ tuổi, nên team đang để ông ta, ở chương này có nói Lương Sâm trên dưới 30 tuổi, hai người khá trẻ, cho nên từ sau chương này sẽ sửa lại ngôi thứ ba của Giải Bẩm sang anh ta.


Chương 418

Bình Luận (0)
Comment