Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 419 - Chương 419 Lương Sâm

Chương 419

Lương Sâm


“Cuộc sống giống như bị cưỡng hiếp vậy, nếu như cậu không có năng lực đi phản kháng, chẳng bằng từ từ nhắm hai mắt lại để hưởng thụ, ở trong thế giới của chúng ta mà nói, có lẽ bản thân chúng ta đã trải qua quá nhiều chuyện, cho nên cuộc sống bình thản ở trong thế giới hiện thực lúc trước chính là niềm khao khát của mỗi chúng ta.”


Lương Sâm nhả ra một vòng khói thuốc, cười nói:


- Chuyện bên kia thế nào rồi?


- Tôi đang nhìn chằm chằm.


Giải Bẩm trả lời, nói:


- Chẳng qua, có vẻ như bọn họ đã làm rõ được rốt cuộc Phương Văn Hải đang làm chuyện gì, một người tăng nhân Trung Nguyên và một người tăng nhân Tây Tạng đã tiến vào trong ngôi nhà đó và chủ động dung hợp với nó, có lẽ bây giờ hai người bọn họ đang nói điều kiện với Phương Văn Hải.


- Thật đúng là thú vị, hai người tăng nhân này, người tăng nhân Tây Tạng thì tôi chưa nghe nói qua, thế nhưng hòa thượng Trung Nguyên thì tôi đã từng nghe nói, ban đầu ở trong một thế giới chuyện xưa, tôi từng có cơ hội gặp hòa thượng đó, chẳng qua sau đấy xảy ra một vài chuyện ngoài ý muốn, cho nên không thực sự gặp mặt.


- Thật ra hòa thượng này là một người rất thú vị, Phật môn coi trọng một trái tim chân thành lễ Phật, hòa thượng kia cũng được coi là một người chân thành, chẳng qua thứ hòa thượng lễ không phải là Phật, mà chính là mình, hòa thượng coi mình thành Phật.


- Cậu rất khó gặp một người, nhất là một tên hòa thượng lại có thể đem chủ nghĩa ích kỷ phát triển đến mức triệt để như vậy.


Lương Sâm mỉm cười nói, hiển nhiên ấn tượng của anh ta về hòa thượng Thất Luật không tồi lắm, không phải là vì cảm nhận tốt đẹp, chẳng qua là anh ta cảm thấy người có dáng vẻ như thế sẽ sống được rất lâu trong Phát Thanh Khủng Bố.


Ngay sau đó, Lương Sâm lại hỏi:


- Tên nhóc hàng xóm của chúng ta thì sao? Cậu ta đang làm gì thế, nhìn thấy người khác ăn thịt, còn mình ngay cả một chút nước canh cũng không có mà uống, nhất định trong lòng sẽ không thể nào cảm thấy dễ chịu.


- Cậu ta vừa mới lái xe đâm vào con rối mà Phương Văn Hải dùng chính cơ thể của mình để chế tạo ra, hiện tại dáng vẻ của cậu ta giống như dự định trực tiếp cầm con rối của lão Phương đến cửa nhà ông ta để tống tiền.


- Phụt…


Lương Sâm nghe thấy những lời này liền không nhịn được mà bật cười, ngón tay anh ta không ngừng gõ lên bàn.


- Thú vị, thật đúng là thú vị, tính tình người hàng xóm này của chúng ta, quả thật không được tốt cho lắm.


Giải Bẩm gật đầu đồng ý:


- Đúng là như thế, trước đó lúc tôi phát hiện ra văn phòng thám tử tư của một thính giả ở ngay lầu dưới công ty chúng ta, cậu đã từng cho tôi quyền hạn thông qua tài khoản “Kongbu66” để thăm dò một số tin tức liên quan đến cậu ta. Khi đó cậu chỉ nhất thời hứng khởi, sau đó không hỏi tôi về chuyện này nữa.


Lương Sâm nhún vai:


- Cậu biết rồi đó, gần đây công ty bận rộn nhiều việc, trò chơi “Bất bại truyền thuyết” đã chiếm phần lớn thời gian trong thế giới hiện thực của tôi.


- Thế nhưng mỗi lần Phương Văn Hải đi vào thế giới chuyện xưa, cậu luôn giúp đỡ ông ta chống đỡ trận pháp kia, khi đó, cậu rảnh rỗi ư?


- Đồng chí Giải Bẩm, tôi phát hiện ra cậu càng ngày càng không biết trên dưới, trong công ty, tôi là cấp trên của cậu, về thính giả, tôi cũng giống như một người thầy của cậu vậy.


Giải Bẩm cười nói:


- Tính cách của tôi như thế nào, có lẽ lần đầu tiên gặp tôi, cậu hẳn là biết rõ ràng. Khi đó tôi vẫn là một người thực tập, nếu không phải cậu, lần đó tôi đã chết.


- Cho nên, cậu phải cảm kích.


Lương Sâm rất nghiêm túc nói:


- Tôi không yêu cầu cậu phải báo đáp tôi, nhưng hãy cho tôi sự tôn trọng của người cấp trên nên có, để cho tôi đã nghiền, được chứ?


- Vâng thưa ngài.


Lương Sâm nhìn Giải Bẩm cười một tiếng, Lương Sâm hơi dựa người về phía sau, ngáp một cái, hỏi:


- Nói đi, dựa vào quyền hạn mà tôi cho cậu, cậu phát hiện ra điều gì.


- Người này tên là Tô Bạch.


- Chuyện này có viết rõ trên tấm biển văn phòng thám tử tư rồi.


Lương Sâm nhắc nhở.


- Đối với việc cường hóa và những thế giới chuyện xưa mà cậu ta đã trải qua, tôi cảm thấy không cần thiết phải nhắc lại, có thể dùng hai từ “ưu tú” để hình dung về cậu ta.


- Có thể được đồng chí Giải Bẩm của chúng ta đánh giá là “ưu tú”, xem ra người này hẳn là không tồi.


- Tôi phát hiện ra một chuyện rất thú vị, Lệ Chi đã từng sử dụng quyền hạn của mình trên nick Kongbu66 để nhắn tin riêng cho cậu ta, hơn nữa việc này là do Lệ Chi chủ động.


Lúc nghe được hai chữ Lệ Chi, cuối cùng sắc mặt của Lương Sâm cũng trở nên nghiêm túc, người phụ nữ kia có địa vị rất quan trọng trong lòng anh ta.


- Có lẽ, cô ấy chỉ nhờ cậu ta hỗ trợ chuyện gì đó mà thôi.


- Nhưng vào thời điểm đó, Tô Bạch chỉ là một người thực tập, một người thực tập cấp thấp, không có gì đáng để nhắc đến, chuyện Lệ Chi muốn làm, chẳng lẽ lại để cho một người thực tập làm ư?


Giải Bẩm nói.


- Đây cũng không phải chuyện gì lớn lao, nó hoàn toàn không đâm đến điểm G của tôi.


Lương Sâm chán nản lắc đầu:


- Hơn nữa, đồng chí Giải Bẩm, quyền hạn mà tôi cho cậu là dùng để điều tra tên nhóc hàng xóm, không phải là để dò xét người phụ nữ kia.


- Có lẽ cậu biết vì sao hai năm gần đây tôi không xem giải ngoại hạng Anh nữa, từ lần Lệ Chi đi sang Anh một mình, trực tiếp xóa bỏ thành phố kia, đội bóng mà tôi yêu thích cứ như thế tan thành mây khói. Phát Thanh Khủng Bố chết tiệt kia vì muốn bù đắp vào thế giới hiện thực, thế mà lại để cho đội bóng của thành phố Leicester trở thành quán quân năm đó.


- Cậu vẫn còn đang sợ cô ta ư?


Vào lúc này, Giải Bẩm dường như không bận tâm đến việc mình đang sát muối lên vết thương của cấp trên, cười híp mắt nói.


- Tôi tôn trọng cô ấy.


Lương Sâm sửa lại.


- Lúc trước khi theo đuổi thất bại, bị người ta đánh cho sống dở chết dở, cậu không nói như thế.


Giải Bẩm đẩy gọng kính của mình lên, tiếp tục nói:


- Lúc tôi chăm sóc người nào đó, mỗi ngày người nào đó đều nằm ở trên giường bệnh, dùng tất cả những lời nguyền rủa và chửi thề mà mình có thể nghĩ ra được, để chửi rủa người phụ nữ không chỉ làm tổn thương trái tim anh ta, mà còn hung ác đả thương thân thể anh ta. Chuyện này mãi cho đến khi người nào đó đi đến thế giới chuyện xưa tiếp theo mới kết thúc.


- Khụ khụ…


Lương Sâm ho khan mấy tiếng, lập tức vung tay lên, anh ta và Giải Bẩm cùng nhau rời khỏi văn phòng, đứng ở giữa không trung bên ngoài tòa cao ốc, dưới chân hai người có một luồng sáng, luồng sáng này có thể ngăn cách ánh mắt từ bốn phương tám hướng:


- Đồng chí Giải Bẩm, tôi phát hiện ra cậu càng ngày càng nghịch ngợm rồi.


- Tôi muốn nói cho cậu biết, quan hệ giữa người phụ nữ kia và tên nhóc hàng xóm mới đến, tuyệt đối không đơn giản.


Giải Bẩm nghiêm túc nói.


- Ha ha…


Lương Sâm đột nhiên nở nụ cười:


- Chuyện này không thể nào, người cao ngạo như cô ấy, ngay cả tôi mà cô ấy đều cảm thấy chướng mắt, chứ đừng nói một kẻ mới chỉ là người thực tập vào lúc đó, sự chênh lệch về cấp độ sinh mệnh quá lớn, lớn đến mức cho dù bọn họ muốn sinh ra con cũng không được.


Giải Bẩm bóp tắt điếu thuốc trong tay, nhìn Lương Sâm nói:


- Cậu luôn rất lười biếng, cho dù ở bên trong công ty của cậu, cậu cũng không muốn dùng thần thức của mình để quét xung quanh.


Chương 419

Bình Luận (0)
Comment