Chương 422
Đối Đầu
Lương Sâm đoán không sai, lão Phương dự định thức tỉnh, chính bản thân ông ta cũng cảm thấy phiền chán về giấc mộng này, cho nên chuẩn bị mượn sườn xúi xuống lừa (Ý nói lợi dụng điều kiện thuận lợi để hành sự), giải thoát cho chính mình.
Rốt cuộc vợ con ông ta đã phải nhận lấy dày vò như thế nào, lão Phương nhìn thấy được, nhưng lại không quan tâm, nó giống như một trò chơi, trước khi ông ta chưa chơi chán, không ai được phép rời đi, một khi chính bản thân ông ta dự định buông bỏ, vậy thì tất cả nên kết thúc.
Chỉ là khi hình ảnh của vợ lão Phương bắt đầu thay đổi, đúng vào lúc này, mây đen trên bầu trời bỗng nhiên trở nên mỏng hơn rất nhiều, ánh nắng lại chiếu xuống.
Trong nhà truyền ra tiếng phạm âm.
Vẻ mặt của vợ lão Phương lộ ra sự thống khổ, nằm quỳ trên mặt đất. Vào lúc này lão Phương đang bị Tô Bạch nắm trong tay cũng lộ ra vẻ mặt đau đớn, cơ thể không ngừng co giật.
Mập mạp hít sâu một hơi, sau đó nghiêm túc hỏi:
- Con mẹ nó, chết tiệt, cậu đã sớm đoán được con hàng này sẽ bị ép đến mức nóng nảy mà nhảy tường, đúng không?
Trong lời nói của mập mạp có hai tầng ý tứ, một tầng là chỉ hòa thượng và Gia Thố đang ở trong nhà sẽ bị buộc làm ra phản kháng, thật ra tầng ý tứ này rất rõ ràng. Dù sao chuyện hòa thượng và Gia Thố làm cũng là một loại uy hiếp, chỉ là so với bọn họ, Gia Thố và hòa thượng có thêm một lớp ngụy trang mà thôi, hai người tăng nhân đó chủ động dung nhập vào trong hoàn cảnh của căn nhà, sau đó đến bàn điều kiện, chẳng khác gì ban đầu đến cửa thăm hỏi liền đưa danh thiếp. Còn mập mạp và Tô Bạch dựa vào việc bắt cóc thành viên trong gia đình nhà người ta, sau đó đứng trước cửa nhà người ta rồi hô to: Tiền chuộc hoặc giết con tin, cái trước uyển chuyển, cái sau đơn giản và thô bạo, nhưng về mặt bản chất thì giống nhau.
Một tầng ý tứ khác chính là, Tô Bạch sớm đã biết dùng loại phương thức này sẽ ép lão Phương cuống lên, hắn cố ý tăng thêm một mồi lửa, trói hòa thượng và Gia Thố cùng nhau nhảy vào đống lửa.
Dựa theo cảm giác hiện tại của mập mạp, vế sau có khả năng cao hơn. Tô Bạch căn bản không hề suy nghĩ đến chuyện có thể chiếm được từ chỗ lão Phương bao nhiêu thứ tốt, ngay từ lúc đầu hắn đã nghĩ đến chuyện làm cách nào để khiến lão Phương hoàn toàn nổi giận, sau đó thể nghiệm cảm giác lúc người cường đại nổi giận.
Mập mạp càng nghĩ càng cảm thấy đúng, càng nghĩ anh ta lại càng thấy điều đó rất phù hợp với mạch tư duy của Tô Bạch, đồng thời trong lòng mập mạp còn âm thầm thề, trong tương lai lại đụng đến loại chuyện chó má xui xẻo này, nếu Tô Bạch tham dự, anh ta tuyệt đối sẽ không đến, một mình hắn nổi điên là đủ rồi, lại còn muốn dẫn theo mọi người cùng nhau nổi điên, thật đúng là có bệnh!
Hiển nhiên ở bên trong nhà, hòa thượng và Gia Thố đã ra tay, cơ thể Tô Bạch di chuyển, xuất hiện ở trước mặt vợ lão Phương, một tay bóp lấy cổ bà ta, nhấc bà ta lên cao, vẻ mặt vợ lão Phương thống khổ, không ngừng đạp chân. Hơn nữa càng không ngừng đưa tay ra muốn bắt lấy Tô Bạch, thế nhưng bởi vì cánh tay Tô Bạch nâng lên rất cao, cho nên động tác của bà ta không gây ra ảnh hưởng gì.
Ánh mắt Tô Bạch nhìn chằm chằm vào mắt vợ lão Phương, phát hiện ra ở chỗ sâu nhất trong con ngươi của bà ta bắt đầu xuất hiện màu xanh đen.
- Mập mạp, anh có thể phong ấn bà ta không?
Tô Bạch hỏi.
Vào lúc này mập mạp lập tức đến gần, quả thật dũng khí của anh ta lớn hơn Tiểu Lâm rất nhiều, mập mạp nhìn thoáng qua đồng tử của vợ lão Phương, sau đó anh ta bỗng nhiên quát to một tiếng.
- Wow, A Bạch, từ khi nào thì ngay cả loại chuyện này cậu cũng am hiểu thế? Bên trong, rõ ràng hòa thượng và Gia Thố đã từng bước phong ấn con trai và con gái của lão Phương, hiện tại chúng ta chỉ cần phong ấn hai người ở bên ngoài, điều này đồng nghĩa với việc trực tiếp làm suy yếu thần thức của lão Phương.
Tô Bạch lắc đầu, ngón tay chỉ về phía căn phòng khách.
Lúc này cửa cổng mở, cho nên có thể đứng ở cửa ra vào nhìn thấy tình hình ở bên trong phòng khách. Vào lúc này, phía sau cửa sổ sát mặt đất của phòng khách, con trai và con gái của lão Phương đang đứng ở đó. Vẻ mặt không biểu tình, cơ thể hơi dao động, dáng vẻ này giống như cương thi bị dán bùa chú trên trán.
- Được rồi, là tôi lãng phí lời khen ngợi.
Mập mạp không nói hai lời, cắn ngón trỏ của mình, sau đó miệng đọc chú ngữ, tay vẽ từng chuỗi phù văn lên trán vợ lão Phương:
- Thái Thượng Lão Quân lập tức nghe lệnh, phong!
Từng chuỗi huyết sắc phù văn trên trán vợ lão Phương bắt đầu tỏa ra ánh sáng màu đỏ, ngay lập tức, bà ta trở nên yên tĩnh, Tô Bạch chậm rãi buông tay, để cho bà ta đứng trên mặt đất. Vợ lão Phương đứng ở cửa ra vào, cơ thể không ngừng lắc lư sang trái phải.
- Không tốt!
Mập mạp bỗng nhiên ý thức được điều gì đó, anh ta quay đầu lại nhìn, phát hiện ra con rối của lão Phương bị đánh gãy một tay đã trực tiếp chạy trốn, ông ta cắm đầu chạy về phía góc đường, chẳng qua bởi vì lão Phương bị gãy mất một cánh tay, cho nên khả năng giữ thăng bằng không tốt cho lắm, lúc chạy thường xuyên ngã trái ngã phải, mập mạp đang chuẩn bị đi đến bắt ông ta, kết quả một ngọn lửa ma trơi đột nhiên xuất hiện xung quanh người lão Phương, ngay sau đó, lộ ra bóng dáng Tiểu Lâm, một tay Tiểu Lâm để thẳng vào vị trí giữa trán lão Phương.
- Địa phủ Âu Mỹminh, hoàng tuyền có đường, xá ngươi thiên linh, phong!
Một ấn ký đầu lâu quỷ xuất hiện ở vị trí trán của lão Phương, ngay sau đó lão Phương bắt đầu đứng nguyên tại chỗ không ngừng nghiêng trái nghiêng phải.
Điều này khiến cho Tô Bạch cảm thấy ngoài ý muốn, Tiểu Lâm sớm không đến, muộn không đến, thế mà lại xuất hiện vào lúc này.
Một tay Tiểu Lâm nhấc theo lão Phương, một tay kẹp thuốc lá đi đến.
Hai vợ chồng lão Phương được đặt chung một chỗ, giống như hai con lật đật không ngừng ngã trái ngã phải.
- Mập mạp, anh nhanh bổ sung thêm một tầng phong ấn lên trên người lão Phương, đây là con rối của bản thể lão Phương, người bên trong chỉ có thể linh hồn, nếu ông ta muốn đi ra và bám vào thân thể của ai đó, cơ thể của lão Phương chính là thích hợp nhất.
Tiểu Lâm thúc giục mập mạp.
Mập mạp không khách sáo, anh ta xé rách quần áo của lão Phương ra, hạ một phong ấn ở ngay vị trí rốn của ông ta, mập mạp không dám lại tiếp tục hạ phong ấn ở giữa trán, nơi đó đã có phong ấn của Tiểu Lâm, hơn nữa phong ấn của mập mạp là chính thống đạo gia, nếu cùng phong ấn ở một vị trí với Tiểu Lâm, phong ấn của song phương rất dễ xảy ra xung đột, ảnh hưởng lẫn nhau.
Tô Bạch nhìn thoáng qua Tiểu Lâm, cười nói:
- Lúc trước còn có hy vọng một vốn lời, anh lại không đến, hiện tại chỉ có thể được ăn cả ngã về không, anh thế mà lại đến, đây không phải là phong cách của dân cờ bạc.