Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 424 - Chương 424 Có Nội Ứng

Chương 424

Có Nội Ứng


Huyết mị của Tiểu Lâm chịu trách nhiệm phòng ngự ở tầng ngoài cùng, lúc bóng đen xông đến liền bị huyết mị trực tiếp bao trùm, thế nhưng một giây sau, bóng đen liền biến mất ngay tại chỗ, xuất hiện ở phía trước, trực tiếp vượt qua được sự cản trở của huyết mị.


- Ba thanh kiếm!


Lão Phương cứ như thế dễ dàng vượt qua phòng tuyến đầu tiên, mập mạp vẫn giữ vững trấn định, ba thanh kiếm gỗ đâm thẳng về phía trước, mang theo một loại uy áp cường thế.


Sau khi bóng đen bị ba thanh kiếm đâm xuyên qua liền hơi dừng lại, đồng thời cùng lúc đó, huyết mị của Tiểu Lâm lại một lần nữa quay trở về, bao trùm lên bóng đen.


- Quỷ khóc sói gào!


Đôi mắt Tiểu Lâm đỏ ngầu, anh ta đánh mạnh một chưởng xuống mặt đất, ngay lập tức, ở trong lòng đất xuất hiện từng bàn tay quỷ, giống như vừa mới bò ra từ địa ngục, tất cả đều xông đến bắt lấy bóng đen.


Huyết mị không ngừng phát ra những tiếng hét chói tai, nó dùng thân thể của mình để kiềm chế bóng đen.


Nhân cơ hội này, mập mạp thu hồi lại ba thanh kiếm, trên la bàn có một luồng sáng gột rửa sạch sẽ những dơ bẩn trên ba thanh kiếm gỗ, để trên thân ba thanh kiếm gỗ này tỏa ra ánh sáng màu xanh giống như ban đầu.


Bóng đen gầm lên một tiếng, ông ta muốn dựa theo dáng vẻ lúc trước để một lần nữa thoát khỏi việc bị vây khốn, thế nhưng lần này Tiểu Lâm đã có kinh nghiệm, anh ta cố ý không để huyết mị bị bóng đen kìm lại, cho nên bóng đen thử qua mấy lần đều không thể thoát ra được.


Hai thanh địa ngục hỏa shotgun của Tô Bạch nhắm thẳng về phía bóng đen, chỉ là hắn không thể nào nổ súng bắn nổ tung cả huyết mị của Tiểu Lâm lẫn bóng đen, cho nên, hắn chỉ có thể chờ đợi cơ hội.


Chẳng mấy chốc, thời cơ đã đến, hoàn cảnh xung quanh bắt đầu xuất hiện biến hóa, năng lực đặc biệt của trận pháp trong ngôi nhà này bắt đầu làm thay đổi thị giác, thính giác và các loại giác quan khác của ba người, Tiểu Lâm chỉ cảm thấy thân thể của huyết mị buông lỏng, anh ta rõ ràng cảm thấy bóng đen đã thoát khỏi huyết mị, nhưng lại không tìm thấy ở nơi nào.


Mập mạp khẽ quát một tiếng, anh ta bắt đầu phong bế giác quan của chính mình, ba thanh kiếm gỗ tự động bay ra ngoài, dựa theo linh tính của chính mình, bắt đầu đi tìm tòi mục tiêu.


Họng súng của Tô Bạch căn cứ theo phương hướng của ba thanh kiếm để di chuyển, rất nhanh, ba thanh kiếm đồng loạt đâm đến phía sau lưng Tiểu Lâm, đồng thời vào lúc đó, Tô Bạch cũng bóp lấy cò súng.


Pằng!


Pằng!


Pằng!


Bóng đen bị đánh bay ra ngoài, trở nên mờ hơn rất nhiều, trên thân còn có tia sáng màu vàng, đây là thuộc tính kèm theo của địa ngục hỏa shotgun, nó đang không ngừng gây ra thương tổn đến linh hồn của lão Phương.


Đúng lúc này, vốn dĩ vợ chồng lão Phương đang bị phong ấn, đột nhiên ngừng lại dao động, mí mắt của bọn họ bắt đầu không ngừng run rẩy.


- Ông ta đang tìm kiếm thân thể.


Mập mạp quát to một tiếng, sau đó lập tức chạy đến, hai trong ba thanh kiếm gỗ cắm xuống mặt đất trước mặt lão Phương, đây là cách làm để ổn định lại phong ấn, sau khi hai thanh kiếm gỗ cắm xuống, cơ thể vợ chồng lão Phương lại bắt đầu ngã trái ngã phải giống như trước đó.


Thế nhưng ngay lúc mập mạp vừa rời đi, bóng đen lại một lần nữa ép xuống, huyết mị của Tiểu Lâm lại lao đến ngăn cản, nhưng nào ai biết được, đúng vào lúc này, bóng đen đã thay đổi tác phong trước đó, bóng đen trực tiếp va chạm vào trên thân huyết mị, huyết mị phát ra một tiếng hét thảm, sau đó bị đánh bay ra ngoài. Tiểu Lâm cũng rên lên một tiếng, khóe miệng tràn ra máu tươi, cả người quỷ một chân xuống dưới đất.


Họng súng của Tô Bạch không ngừng di chuyển, sau khi đánh bay huyết mị, bóng đen không nhanh chóng thực hiện đợt công kích tiếp theo, mà chính là đang chờ đợi thời cơ.


Vào thời điểm này, có một con quạ đang nấn ná trên một thân cây trong nhà, yên lặng nhìn chăm chú mọi việc.


Giải Bẩm ngồi trên ghế dài trước đường tàu điện ngầm, trong đôi mắt anh ta hiện ra ánh sáng màu xanh lam rất nhỏ, nhỏ đến mức gần như không nhìn thấy, ngay lập tức, anh ta nhíu mày nói:


- Có chút không đúng lắm.


- Sao thế?


Lương Sâm vừa uống nước khoáng, vừa hỏi. Vừa rồi anh ta đánh Giải Bẩm một quyền, nào ngờ lại đánh Giải Bẩm xuống dưới đường tàu điện ngầm, hai người nhân tiện đến nơi này uống chút nước.


- Ngay cả khi Phương Văn Hải suy yếu, thậm chí cho dù là mấy thính giả có tiềm lực lớn hơn nữa, cũng không thể đánh trong tình thế giằng co như vậy, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, rết trăm chân chết vẫn đứng vững, hai câu nói này rất đúng với Phương Văn Hải.


- Bọn họ vẫn đang giằng co sao?


Lương Sâm đóng nắp chai lại, chậm rãi ngồi thẳng người lên.


- Đúng thế, cả hai tăng nhân ở trong nhà và ba người ở bên ngoài, hai phe đều đang trong trạng thái giằng co, đổi lại là cậu, nếu như dưới tình huống cậu bị phong ấn bốn phần mười thần thức, lại không có thân thể, tách ra hai phần đi đối đầu với năm người này, cậu cần bao nhiêu thời gian?


Giải Bẩm đột nhiên hỏi.


- Nửa tiếng.


Lương Sâm nói:


- Dưới điều kiện kiên quyết là giữ cho linh hồn mình không phải thừa nhận thương tổn quá lớn, đó là thời gian nhiều nhất mà tôi dùng để giải quyết bọn họ, ngoài ra cậu đừng quên một điều, Phương Văn Hải là hồn tu, linh hồn của ông ta mạnh mẽ hơn tôi, cho nên thời gian mà ông ta cần để giải quyết bọn họ sẽ càng ít hơn tôi, đại khái chưa cần đến 20 phút.


- Hơn nữa tính cả chuyện ông ta vừa bị uy hiếp, bản thân ông ta cũng chuẩn bị kết thúc giấc mộng của chính mình, cho nên hẳn là lửa giận của ông ta bộc phát, dựa theo lẽ thường mà nói, ông ta hẳn là tình nguyện để cho linh hồn của bản thân gặp phải một vài thương tổn cũng phải nhanh chóng giết chết mấy kẻ gia hỏa chỉ là đám kiến hôi trong mắt ông ta, cho nên đại khái chỉ cần 10 phút. Tôi rất hiểu rõ trận pháp của căn nhà này, thậm chí có thêm nó, thời gian còn được rút ngắn đi nữa, chỉ cần 5 phút là đủ.


- Nhưng hiện tại đã hơn 20 phút trôi qua, trận chiến này vẫn chưa kết thúc, chẳng lẽ đám người kia bỗng nhiên bộc phát tiềm lực ư?


Trên mặt Giải Bẩm xuất hiện một nụ cười ý tứ sâu xa.


- Cậu đưa tư liệu về năm người kia cho tôi xem qua, có lẽ chúng ta đã bỏ sót điều gì đó.


Giải Bẩm lấy điện thoại di động ra đưa cho Lương Sâm:


- Tư liệu của bọn họ ở trong điện thoại di động của tôi.


Lương Sâm nhận lấy điện thoại của Giải Bẩm, sau đó đi vào nick Kongbu66, anh ta giống như Lệ Chi, có quyền hạn nhất định của mình.


Ngay sau đó, một số tin tức đã được tìm ra, tất cả thính giả đều có mối liên hệ không thể tách rời với tài khoản Kongbu66, cho nên thậm chí Lương Sâm không cần qua cục an ninh mạng liền có thể dựa vào quyền hạn của mình trên Kongbu66, tìm kiếm thông tin hữu ích cho mình.


Ngay sau đó, trên mặt Lương Sâm lộ ra nụ cười lạnh.


- Người này, một ngày trước khi con rối của lão Phương đến tìm tôi, cậu ta đã từng ở tiểu khu của lão Phương đăng nhập vào trong cửa hàng wechat, dùng điểm của mình để đổi lấy một số tin tức, phía sau còn có lịch sử truy cập và truy vấn thông tin của cậu ta.


Giải Bẩm nhìn thoáng qua Lương Sâm:


- Điều này có nghĩa là?


- Bên trong năm người kia có nội ứng.


- Thế nhưng, cần gì phải làm phức tạp như thế?


Lương Sâm đứng lên, đúng lúc tàu điện ngầm lái đi qua trước mặt hai người đề vào ga, Lương Sâm trầm mặc một lúc rồi nói:


- Vì muốn đảo loạn quan hệ nhân quả, dựa theo cách này để trà trộn, ai đúng ai sai đều không phân biệt được rõ, đây chính là một mớ hỗn loạn, cậu ta có thể yên tâm thoải mái làm những gì mình muốn làm.


Chương 424

Bình Luận (0)
Comment