Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 444 - Chương 444 Sắp Xếp Mới

Chương 444

Sắp Xếp Mới


“Tôi chỉ cần làm những việc bình thường, không vượt quá khuôn khổ, như vậy mức độ ràng buộc của Phát Thanh Khủng Bố đối với tôi liền rất thấp, một khi tôi làm ra chút chuyện gì đó không phù hợp với quy củ, như vậy Phát Thanh Khủng Bố sẽ xuống tay với tôi, đồng thời quyền hạn chỉ huy của nó đối với tôi cũng cao hơn, tôi không phải tuýp người thích đem vận mệnh của mình giao cho người khác khống chế, cho dù người kia có là Phát Thanh Khủng Bố.”


Lương Sâm đặt cốc cafe xuống bên cạnh, mở một phần tài liệu trên màn hình máy tính ra:


- Có phải bên phía Tây An đã xảy ra chuyện gì rồi không?


(Thành phố Tây An là thủ phủ của tỉnh Thiểm Tây và là một trong những đô thị cổ nhất ở Trung Quốc.)


- Vì sao lại hỏi như thế? - Giải Bẩm cảm thấy ngoài ý muốn.


- Không phải tôi đã cho cậu mượn dùng tư cách quyền hạn của mình trong thời gian ngắn à, rảnh rỗi không việc gì làm thì nên xem nhiều một chút.


Lương Sâm nói một câu nói Giải Bẩm, sau đó chuyển màn hình máy tính đến chỗ Giải Bẩm:


- Đây là danh sách tử vong của thính giả trong khoảng thời gian gần đây, từ chỗ này đến đây, sau đó từ ba hôm trước đến buổi sáng hôm nay, đã có gần 35 hồ sơ tử vong của thính giả thuộc khu vực Thiểm Tây, 35 thính giả này đều có mức độ hoàn thành nhiệm vụ từ cấp năm trở lên, trong đó còn có một gương mặt mà tôi quen thuộc, tên kia kém hơn tôi một chút, nhưng cũng không kém quá nhiều, thế mà vẫn bỏ mình.


- Ý của cậu là?


Hiển nhiên Giải Bẩm đã đoán được một số manh mối.


- Bên phía Thiểm Tây xảy ra chuyện rồi, hẳn là Phát Thanh Khủng Bố ban bố nhiệm vụ hiện thực. Sau đó có không ít thính giả người địa phương đến đó, kết quả không ít người bỏ mình, thính giả có mức độ hoàn thành nhiệm vụ từ mức năm trở lên không tính là yếu ớt, cặn bã, thế nhưng thoáng một cái đã chết nhiều người như thế, tôi cảm thấy dường như thính giả ở mức độ thượng tầng của Thiểm Tây gần như bị quét sạch sành sanh rồi.


- Chuyện này có liên quan gì với chúng ta chứ? Nơi này của chúng ta cách Thiểm Tây khá xa.


Giải Bẩm nói.


- Nếu như thính giả bên phía Thiểm Tây gần như đã chết hết, Phát Thanh Khủng Bố sẽ bắt đầu điều động thính giả ở khu vực bên ngoài đến, cậu cho rằng chúng ta có thể chạy trốn được? Vừa rồi có mấy người thông báo chuyện này với tôi, ý tứ của bọn họ rất đơn giản, so với việc ngồi chờ Phát Thanh Khủng Bố tuyên bố nhiệm vụ hiện thực, chẳng bằng phái người qua bên đó thăm dò tình hình trước, không cần phải làm chuyện gì, ít nhất phải nắm đúng hướng đi.


- Tôi hiểu rồi, tôi sẽ đến đó.


Giải Bẩm đứng lên, nói.


- Cậu là cánh tay đắc lực của tôi, làm sao tôi nỡ lòng nào để cho cậu đi mạo hiểm.


Lương Sâm ngả người về phía sau, vẻ mặt vui sướng nhìn Giải Bẩm:


- Không phải dưới lầu đúng lúc có người rảnh rỗi à, cậu ta và đám bạn của mình vừa mới dễ dàng giải quyết Phương Văn Hải, điều này đã nói rõ năng lực của bọn họ, bây giờ tiện đường lại để cho bọn họ thay chúng ta đi một chuyến đến Thiểm Tây là được.


Giải Bẩm nghiêm túc nhìn người lãnh đạo của mình, nói:


- Xem ra người nào đó vẫn muốn làm cha dượng, hơn nữa còn rất nóng lòng.


- Đừng đừng đừng, cậu đừng nói như thế, gặp nguy hiểm cũng mang ý nghĩa với kỳ ngộ, không phải ư?


Lương Sâm châm một điếu xì gà:


- Tôi đây là đang cho cậu ta cơ hội.


- Nhưng hiện tại tình huống của cậu ta như thế nào, cậu hẳn là nên rõ ràng, dưới điều kiện tiên quyết là tình thế tốt đẹp, cậu ta lại lỗ mãng đưa ra lựa chọn tự bạo, mặc dù khi đó Phương Văn Hải vì tự vệ, ông ta đã cố gắng đem lực phá hoại dẫn dắt ra bên ngoài, thế nhưng hiện tại huyết thống của cậu ta bị tổn thương nghiêm trọng, cơ thể tả tơi, một người mà ngay cả năng lực di chuyển cũng không có, cậu để cậu ta đến Thiểm Tây ư?


- Tôi nhớ được trong nhà còn có một gốc tử đằng yêu nghìn năm.


Lương Sâm xoa ngón tay cái của mình:


- Một lát nữa cậu đem thứ đó đưa cho cậu ta, thuận tiện để lại mấy chữ, nói cho cậu ta biết phải đến Tây An, mấy người kia cũng sẽ phái người đến Tây An để tiến hành điều tra trước, tôi sẽ gửi địa điểm và một số thông tin đến điện thoại di động của cậu.


Giải Bẩm hít sâu một hơi: - Cậu thật sự nỡ bỏ ra.


- Không gì là không bỏ được.


Lương Sâm rất thờ ơ nói:


- Quan trọng là làm như thế nào, dùng phương thức hợp lý để cậu ta nhanh chóng tự nhiên chết đi.


- Cậu cho rằng cậu ta sẽ đi sao? Nếu như cậu ta lấy đồ rồi không đi, như vậy chẳng phải cậu mất cả chì lẫn chài?


- Cậu ta sẽ đi.


Trên mặt Lương Sâm nở một nụ cười thâm trầm:


- Tôi đã điều tra tư liệu của bốn người bọn họ, hòa thượng kia xuất gia trong một ngôi chùa ở gần Tây An, ngôi chùa kia có tên là Tuyên Vân, xem như là ngôi chùa cổ ngàn năm, tháp Đại Nhạn, Hoa Thanh Cung, chùa Tuyên Vân, bảo tàng Binh Mã Dũng được xem như là mấy danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất của Tây An, nhưng hiện tại cậu có thể lên internet tìm kiếm hoặc là nhìn trên bản đồ, cậu có tìm thấy nửa câu nào liên quan đến chùa Tuyên Vân hay không? Thậm chí cho dù cậu có đi tìm 100 người dân Tây An, đoán chừng chín bản thân họ cũng không nhớ rõ trong thành phố của mình có một nơi gọi là chùa Tuyên Vân.


Bữa trưa là do Huân Nhi nấu, không quá tinh xảo, nhưng cũng coi như là ngon miệng, dù sao tiểu gia hỏa không kén ăn, chỉ cần có đồ ăn là được, một bữa cơm cũng coi như là trò chuyện vui vẻ, sau khi thu dọn xong, Huân Nhi lại có việc rời đi, hẳn là trong nhà có chuyện.


Lúc mới bắt đầu đi vào Phát Thanh Khủng Bố, trong lòng Huân Nhi cũng rất loạn, trực tiếp xin nghỉ công việc tùy viên quân sự ngoại trú bên đại sứ quán. Hiện tại hẳn là đã có chút quen thuộc với tiết tấu của Phát Thanh Khủng Bố, cộng với với việc nhận được ảnh hưởng từ chuyện Tô Bạch mở văn phòng thám tử tư, cho nên dự định đem cuộc sống của mình ở trong thế giới hiện thực trở về bình thường.


Huân Nhi rời đi không bao lâu, đám người mập mạp liền trở về, trong tay còn cầm theo không ít đồ.


Hòa thượng đứng ở một bên, sắc mặt anh ta có chút Âu Mỹám, điểm này Tô Bạch đã nhận ra, trong lòng hắn còn đang suy đoán xem liệu có phải đối với lần chia của này, trong lòng hòa thượng có chút không thoải mái, cho nên đã cùng đám người Gia Thố náo loạn mâu thuẫn?


Chẳng qua nghĩ đến lòng dạ thâm trầm của hòa thượng, cộng thêm tính cách khéo léo đưa đẩy của mập mạp, không thể ầm ĩ đến mức độ cương cứng như vậy được.


Mập mạp đem tất cả đồ vật đều để lên mặt thảm trong phòng khách, sau đó có chút mất hết cả hứng nói:


- Con mẹ nó, Tô Bạch, cậu biết không, chúng tôi hết lật đông rồi lại lật tây, đem toàn bộ căn nhà lục soát một lần, liền tìm kiếm được một đống sắt vụn, bán hết những thứ này đi, đoán chừng cũng không thu được 1500 điểm cốt truyện, chúng ta có bốn người, mỗi người chỉ được khoảng ba, bốn trăm điểm cốt truyện, vụ làm ăn này thật đúng là thua lỗ, hao tốn nhiều công sức như thế, kết quả cuối cùng lại chỉ thu hoạch được thế này, cậu có thể hỏi hòa thượng và Gia Thố, đây cũng không phải do mập mạp tôi cất làm của riêng.


Chương 444

Bình Luận (0)
Comment