Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 449 - Chương 449 Ân Cần Hỏi Thăm

Chương 449

Ân Cần Hỏi Thăm


“Càng mạnh lên, càng đi được lên cao thì càng có thể chạm đến sự sợ hãi đó, lúc đó cậu sẽ càng biết sợ, ngay lúc vừa rồi, nó đến, hẳn là đến thông báo nhiệm vụ hiện thực cho một trong bốn thính giả ở lầu dưới. Thế nhưng, nó cố ý để cho tôi biết nó đến, nó muốn nhìn thấy tôi làm trò cười cho thiên hạ, nó muốn nhìn thấy dáng vẻ hoảng sợ đến mức run lẩy bẩy của tôi.”


- Nó không thất vọng, bởi vì tôi thật sự sợ hãi, tôi sợ hãi đến mức không kiềm chế được.


Trên mặt Lương Sâm hiện ra nụ cười khổ:


- Đây là trừng phạt, đây là nó đang trừng phạt, bởi vì lúc trước tôi không có dũng khi theo mấy người Lệ Chi đến chỗ đó, cho nên hiện tại tôi biến thành cái đinh trong mắt nó, thành món đồ chơi cho nó tùy ý đùa giỡn.


- Nó đối phó tôi, căn bản không cần căn cứ vào nhân quả, nó chỉ cần đi đến bên cạnh tôi, toát ra hơi thở của mình liền có thể dọa tôi sợ hãi đến mức run rẩy.


Lương Sâm châm một điếu xì gà.


- Vậy chuyện lúc trước của chúng ta?


Giải Bẩm thử dò hỏi.


- Cái gì cũng không cần làm, những việc chúng ta đã làm trước đó và những thứ đã bỏ ra, tất cả đều không cần đi quản, sắp xếp trước đó, tất cả đều mất hiệu lực, hiện tại tâm cảnh của tôi bị hỏng rồi, tôi phải tìm thời gian đi điều chỉnh lại, nếu không, kết quả của tôi và Phương Văn Hải kia sẽ không khác nhau là mấy.


Giải Bẩm khẽ gật đầu, ra hiệu chính mình biết rồi.


Sau khi thức dậy, đầu vẫn rất đau, Tô Bạch vô thức từ bên giường ngồi xuống, lại phát hiện ra thân thể không còn khó chịu như hôm qua nữa, hắn thử đứng lên, vịn vào vách tường cũng có thể dựa vào chính mình, từng bước đi lại.


Xem ra cơ thể của hắn thật đúng là khôi phục được khá tốt, tuy huyết mạch vẫn bị tổn hại nghiêm trọng, nhưng ít ra đã khôi phục được năng lực hành động.


Mở cửa phòng ngủ ra, trong văn phòng không có ai, trong phòng bếp truyền đến mùi thơm.


Đám người mập mạp đã sớm lên máy bay, hiện tại hẳn là sắp đến sân bay Hàm Dương, trong phòng bếp hẳn là bảo mẫu mà hôm qua Huân Nhi có nhắc đến.


Chỉ là, trong nháy mắt khi cửa bếp mở ra, Huân Nhi buộc tạp dề bưng đĩa trứng rán đi ra, khiến cho Tô Bạch cảm thấy ngạc nhiên.


- Buổi sáng em nhận được thông báo nhiệm vụ huấn luyện kia bị hủy bỏ, cho nên em để bảo mẫu nghỉ, buổi sáng liền đến đây, anh thế mà ngủ đến tận trưa.


Huân Nhi đặt đĩa trứng lên bàn, nói:


- Em mua một chút đồ ăn, buổi tối Sở Triệu sẽ đến đây, chúng ta cùng nhau ăn cơm, cậu ta cũng giống như em vậy, vốn dĩ tối hôm qua, Sở Triệu có nói với em chuyện có người hẹn cậu ta đi Tây An làm chút việc gì đó, nhưng bây giờ cũng hủy bỏ rồi, thật đúng là thú vị.


- Quả đúng là thú vị.


Tô Bạch cầm cốc sữa ở trên bàn lên uống một ngụm, ánh mắt có chút bất định, sau khi suy nghĩ một chút, vẫn nói:


- Lần sau muốn đi chỗ nào, sớm thương lượng trước với tôi một tiếng, có nhiều thứ không thể tùy tiện đi thử nghiệm và làm.


- Em hiểu.


Huân Nhi bưng một phần bữa sáng khác vào phòng ngủ, hẳn là cho tiểu gia hỏa ăn cơm.


Tại sao người gửi tin nhắn riêng cho hắn lại nhượng bộ?


Tối hôm qua Phát Thanh Khủng Bố thông báo nhiệm vụ hiện thực, làm sao nghe xong lại cảm thấy hơi quái dị như vậy, lại còn hạn chế thời gian bản thân hắn ở xung quanh khu vực Tây An? Không giống với nhiệm vụ hiện thực trước kia, bản thân hắn thật ra có khả năng chủ động từ nhiệm vụ hiện thực.


Sau khi uống xong sữa, Tô Bạch khó khăn đứng lên, từng bước đi ra phòng làm việc của mình, đi vào thang máy, ấn nút đi xuống tầng hầm gửi xe, sau đó tựa vào vách thang máy, chờ đến khi thang máy đi xuống tầng hầm, Tô Bạch mới lảo đảo đi ra chỗ để xe.


Cuối cùng lúc đến khu A, ánh mắt Tô Bạch rơi vào chỗ để xe như trong tin nhắn đã nói, thật đúng là có một chiếc túi du lịch cứ thế được đặt ở đó.


Tô Bạch lảo đảo đi đến, lúc đến nơi, hắn thật sự chống đỡ không nổi việc hoạt động trong một thời gian dài, Tô Bạch quỳ một gối xuống, một giây sau, hắn mở chiếc túi du lịch ra.


Một gốc thực vật tỏa ra mùi thơm kỳ dị bồng bềnh trong túi du lịch.


Tô Bạch không kìm lòng được nuốt một ngụm nước miếng, ngay sau đó, hắn cười một tiếng:


- Ít nhất cái này hẳn là dễ nuốt xuống hơn não và tim người mà mình đã từng ăn nhỉ?


- Thứ đặt ở bãi đậu xe đã bị lấy đi.


Giải Bẩm vừa dùng di động xem camera giám sát ở bãi đỗ xe, vừa nói.


- Là người thám tử tư kia.


Bởi vì chuyện vừa rồi, cho nên Giải Bẩm rất rõ ràng, Lương Sâm tạm thời không còn có quá nhiều niềm vui khi được làm cha dượng như lúc trước nữa, khi cảm xúc của một người thay đổi theo hướng lên voi xuống chó, sẽ luôn có một khoảng thời gian trùng xuống, đối với chuyện gì cũng đều rất khó nổi lên hứng thú.


Quả nhiên Lương Sâm chỉ tùy ý xua tay:


- Đừng nhúng tay vào, kệ cậu ta đi, cây thuốc kia đã được Phát Thanh Khủng Bố ngầm thừa nhận là một trong điều kiện để phát động nhiệm vụ hiện thực.


- Nó đặc biệt đến tìm vị thám tử nhỏ kia sao?


Giải Bẩm có chút tò mò hỏi, nếu đặc biệt đi đến tuyên bố nhiệm vụ hiện thực cho Tô Bạch, thuận tiện châm biếm người lãnh đạo trực tiếp của anh ta, như vậy chỗ dựa của tên thám tử này, có chút đáng sợ rồi.


- Không phải, tôi vừa nhận được mấy tin nhắn, mấy lão gia hỏa cũng vừa trải qua chuyện giống như tôi, tất cả đều bị Phát Thanh Khủng Bố “ân cần thăm hỏi” một lần. Đoán chừng nó đến để “ân cần thăm hỏi” chúng tôi, những người mà trước đấy không có dũng khí đến chỗ đó, thuận tiện thông báo nhiệm vụ hiện thực cho tên nhóc thám tử tư kia.


Giải Bẩm nghe xong, khẽ gật đầu:


- Nó chỉ đến dọa các người một chút thôi à?


- Không, nó đến nói cho chúng tôi biết, nó còn nhớ rõ chúng tôi, thế giới chuyện xưa tiếp theo sẽ không trôi qua dễ dàng như thế.


Lương Sâm thở dài:


- Cậu tạm thời tiếp quản chuyện bên phía công ty trò chơi, tôi muốn về nhà mấy ngày.


Giải Bẩm hiểu, thật ra việc này tương đương với bế quan, anh ta lập tức ra hiệu chính mình biết rồi, đồng thời, trong lòng Giải Bẩm cảm thấy hơi mất mát, chính mình cuối cùng sẽ có một ngày đi đến cảnh giới và cấp độ như Lương Sâm, chẳng lẽ đến lúc đó, bản thân anh ta cũng sẽ bị đọa đến mức co quắp, run lẩy bẩy sao?


Nhắn cho Huân Nhi một tin, dặn dò Huân Nhi giúp đỡ mình chăm sóc cho tiểu gia hỏa, Tô Bạch không quay lại văn phòng, trực tiếp từ bãi đậu xe, lái xe đến sân bay Phố Đông.


Cây thảo dược kia có đủ linh tính, hiệu quả cũng rất mạnh, nếu như đem đi luyện dược, có thể hoàn toàn phát ra công hiệu. Tô Bạch trực tiếp nuốt xuống, khó tránh khỏi giống như có chút trâu gặm mẫu đơn, nhưng điều kiện hiện tại không cho phép Tô Bạch chậm rãi đi liên hệ với một thính giả biết luyện chế đan dược để bàn luận điều kiện và giúp hắn xử lý vấn đề này.


Sau khi cất xe, Tô Bạch đi thẳng vào sảnh sân bay, hắn dùng điện thoại di động để kiểm tra chuyến bay sớm nhất, may mắn giữa trưa có một chuyến, không cần đợi lâu lắm, chẳng qua mua vé máy bay đột xuất như thế này, thật đúng là có chút tốn kém, trong lòng Tô Bạch có chút cảm thán, chính mình không giống với lúc trước nữa rồi.


Chương 449

Bình Luận (0)
Comment