Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 465 - Chương 465 Bên Trong Nhà Xác Không Yên Ổn

Chương 465

Bên Trong Nhà Xác Không Yên Ổn


Đi đến giường bên cạnh, Tô Bạch xốc chăn trên giường lên, bên trong không có gì.


Tô Bạch nhớ rõ người bệnh nhân này muốn đi đến chỗ y tá để xin nước uống.


Thật ra có một nơi, hẳn là có thể tìm được ông ta, đó chính là trong nhà xác của bệnh viện, chỉ là Tô Bạch không có nhàm chán như thế mà thôi.


Bỏ chăn xuống, Tô Bạch chuẩn bị rời đi, thế nhưng, dường như lúc chăn được buông xuống đã dấy lên gió, thổi một tờ giấy bay lên, tờ giấy này có màu xanh lam, giống với màu của của chăn, trước đó nó được đặt trên giường, cho nên không gây nên sự chú ý, nhưng hành động xốc chăn lên của Tô Bạch làm cho nó bị thổi bay.


Nhặt tờ giấy này lên, Tô Bạch phát hiện phía trên không có chữ gì, chỉ có một bức tranh, trong đó có người và gương mặt mèo.


Lại là mèo?


Tô Bạch phát hiện ra hiện tại hắn quá mẫn cảm với mèo, nhưng con mèo này có ý tứ gì chứ?


Chẳng lẽ nó lại là Cát Tường?


Một con mèo đen ngày thường phơi nắng thưởng thức tranh, trông đứa nhỏ, hiện tại bỗng nhiên có cảm giác tồn tại sinh động như thế, khiến cho Tô Bạch có chút ngoài ý muốn, nhưng tờ giấy này, rốt cuộc biểu thị cho điều gì?


Là do bệnh viện quỷ quái này để lại, hay là do huyết thi để lại?


Lúc này, Tô Bạch bỗng nhiên nghĩ đến một loại khả năng, mấy thứ bẩn thỉu trong bệnh viện bắt đầu trở nên sinh động từ khi nào?


Lần đầu tiên hắn nhìn thấy bệnh nhân giường bệnh bên cạnh và y tá kia là vào khi nào?


Chính là sau buổi chiều huyết thi đi vào trong nhà vệ sinh của bệnh viện và bóp nát điện thoại di động của hắn.


Chẳng lẽ hiện tại huyết thi kia cũng đang nằm bên trong nhà xác của bệnh viện, bởi vì chịu ảnh hưởng của khí tức trên người huyết thi dẫn dắt, cho nên mấy thứ bẩn thỉu trong bệnh viện cũng bắt đầu trở nên sinh động hơn?


Thế nhưng, huyết thi không đợi ở trong bảo tàng tượng binh mã, tiếp tục thưởng thức thành tựu của nó mà chạy đến bên trong nhà xác của bệnh viện làm gì?


Chẳng lẽ nó chán ở nơi nhà cao cửa rộng như lăng mộ Tần Thủy Hoàng, cho nên nó muốn đến một nơi như trong nhà xác để nghỉ mát, thay đổi khẩu vị?


Không biết vì sao, vừa nghĩ đến đây, lúc đầu vốn dĩ Tô Bạch không có ý định đi qua nhà xác, bỗng nhiên lại dâng lên một chút kích động.


Ngày đó huyết thi không giết hắn, để cho hắn cảm thấy người kia trở về, nó tiếp tục ở lại trong bệnh viện này là vì cái gì.


Phản ứng đầu tiên của Tô Bạch chính là chờ mình, nhưng nghĩ lại hình như có chút tự mình đa tình, nếu như nó thật sự cố ý chờ hắn, như vậy ngày đó trong nhà vệ sinh, có gì không thể giao lưu, có gì không thể bàn giao?


Hoặc là nói, nó đang chờ đợi một người khác trong nhóm thính giả này?


Trong lòng hắn không có bao nhiêu cảm giác suy sụp khi người đó không phải là chính mình, hắn không ngây thơ như thế, cái thế giới này sẽ không bao giờ hoàn toàn quay xung quanh chính mình. Chẳng qua, nếu như thật sự là nó, chính mình lại nghĩ tới là nó, trước khi muốn rời khỏi nơi này, không đi tới thăm hỏi, luôn cảm thấy có chút không tốt lắm.


Đi ra khỏi phòng bệnh, Tô Bạch đi thẳng đến chỗ thang máy, ấn xuống tầng cuối cùng, trên đường đi qua quầy dịch vụ còn thuận tiện cầm một chai nước lọc trên mặt bàn.


Sau khi thang máy dừng ở tầng trệt, Tô Bạch tiếp tục dùng cầu thang bộ để đi xuống dưới, tầng này có vẻ hơi trống trải, hiển nhiên không phải là nơi có người thường xuyên qua lại, đi sâu vào trong, hai chữ “Nhà xác” hiện ra trước mắt, cho dù chỉ dùng kiểu chữ bình thường nhất để viết, hai chữ này cũng vô thức khiến cho người ta cảm thấy da đầu tê dại.


Trước đó Tô Bạch xem như đã được nhìn thấy đủ loại cảnh tượng hoành tráng, nhưng khoảng thời gian gần đây, không biết là có chuyện gì xảy ra, đối với loại chuyện quỷ thần này, hắn trở nên mẫn cảm hơn nhiều so với trước kia. Có lẽ là vì trước đó huyết thi đã mang đến cho bản thân hắn một lực áp bách quá lớn.


Nhà xác đã bị khóa lại, Tô Bạch dùng móng tay của mình để rạch lên cửa kính, sau đó thò tay vào bên trong để mở.


Bên trong có tủ đông, phần lớn thi thể đều được đặt ở trong tủ đông, nhưng cũng có một vài thi thể được đặt ở trên cáng cứu thương. Đối với một bệnh viện lớn mà nói, số lượng thi thể không rõ lai lịch hoặc không tiện xử lý là rất lớn.


Tô Bạch vén tấm vải trắng trên chiếc cáng cứu thương đầu tiên ở ngay trước mặt hắn, một gương mặt quen thuộc xuất hiện trước mặt Tô Bạch.


Trên mặt quấn băng y tế, cổ tay đeo thi vòng màu xanh.


- Tôi mang nước đến cho ông đây.


Tô Bạch mở chai nước khoáng ra, đem nước đổ vào trong miệng của thi thể, điều khiến cho người ta cảm thấy kỳ quái chính là, nước khoáng đổ vào bên trong miệng thi thể không bị tràn ra, giống như thật sự bị thi thể uống.


Tô Bạch cười, đem nửa chai nước khoáng còn lại đặt ở bên cạnh cánh tay của thi thể, ngay sau đó, hắn lại phủ tấm vải trắng lên.


Đi vào sâu bên trong, đi qua bốn, năm chiếc cáng cứu thương, Tô Bạch dừng lại trước mặt chiếc cáng cứu thương ở bên trong cùng.


Hít sâu một hơi, lấy hết dũng khí, nếu đúng là người đó trở về, chính mình cũng không cần quá sợ hãi, mặc dù trước đó hắn và người đó gặp nhau không nhiều, thế nhưng trước kia người đó chưa từng thương tổn qua hắn, hiện tại, hẳn là cũng giống như thế?


Có lẽ loại cảm giác này chính là ngây thơ như thế, kỳ diệu như vậy. Nhưng đây chính là tính cách của Tô Bạch, lúc đến gần cỗ thi thể kia, adrenalin trong cơ thể Tô Bạch bắt đầu được sản sinh ra nhanh hơn, loại khoái cảm kia, loại cảm giác kích thích kia, không ngừng ngập tràn trong đầu Tô Bạch, từ đó Tô Bạch thu được một sự phấn khích vô cùng lớn.


- Tôi không biết cô đã gặp phải chuyện gì, cũng không biết hiện tại cô đang ở trong tình cảnh gì, nếu cô đã trở về, có chuyện gì tôi giúp được một tay, cô có thể phân phó.


Sau khi nói xong, Tô Bạch đưa tay ra vén tấm vải trắng lên, chỉ là vị trí mà Tô Bạch vén lên không phải là đầu, mà chính là vị trí nửa người dưới, hẳn là do quá khẩn trương, cho nên tính sai.


Bên trong xác thực có một huyết thi.


Thế nhưng, ánh mắt Tô Bạch bỗng nhiên nhìn về phía đũng quần của huyết thi.


Cậu nhỏ của huyết thi đang đứng sừng sững ở đó.


Lúc này, tay Tô Bạch run lên.


Huyết thi là nam?


Không phải là Lệ Chi?


Trong nháy mắt, mỗi nỗi sợ hãi to lớn tràn ngập trong nhà xác.


Huyết thi vẫn nằm ở trên cáng cứu thương, không hề nhúc nhích, bên trong nhà xác, ngay cả một lỗ thông gió cũng không có, nhưng nhiệt độ của nơi này dĩ nhiên là rất thấp, chỉ là, trên da của Tô Bạch bắt đầu xuất hiện mồ hôi.


Đây là mồ hôi lạnh.


Huyết thi không phải là cô ta!


Điều này ngoài dự kiến của Tô Bạch, như vậy, rốt cuộc huyết thi là ai!


Tô Bạch quay người dự định rời đi, suy đoán trước đó của hắn và hiện thực có kết quả hoàn toàn khác nhau. Điều này cũng khiến cho Tô Bạch sinh ra nghi ngờ lớn đối với sự an toàn mà trước đó hắn vẫn chắc chắn. Nếu huyết thi đã không phải là Lệ Chi, như vậy ở bảo tàng Binh Mã Dũng và trong nhà vệ sinh của bệnh viện, thái độ giơ cao đánh khẽ của huyết thi đối với hắn có chút nói không thông!


(Trong tình huống bị đe dọa hay căng thẳng, cơ thể tiết ra hormone adrenaline hay epinephrine. Còn có cách gọi khác mà mọi người hay dùng là "máu điên".)


Chương 465

Bình Luận (0)
Comment