Chương 467
Thân Phận Của Huyết Thi
Loại hiện tượng này thường gặp trong dân gian, có đôi khi buổi tối đi đường sẽ quên một số chuyện mà không cách nào giải thích được, sau đó phát hiện ra mình đần độn Âu Mỹmê đi đến một nơi khác, hoặc là ngồi trên xe ngủ gà ngủ gật, khi thức dậy lại phát hiện ra xe của mình thế mà không phải đang đỗ ở chỗ cũ, những chuyện này đều là do bị mấy thứ dơ bẩn kia ảnh hưởng, có lẽ bởi vì tiện đường mà ngồi lên xe một chuyến.
Tô Bạch không có qua chỗ ghế lái phụ, hắn đi đến chỗ phía sau, đây mới là chính chủ.
Thi thể nằm trong tủ đông vẫn có bộ dạng đấy, không giống như người bình thường sau khi tạ thế sẽ được thân thích lo liệu chu đáo, trên thi thể lộ ra dáng vẻ tùy ý, dù sao cũng là do bệnh viện trực tiếp “giao hàng”, đương nhiên sẽ có vẻ công thức hóa, bỏ được quy trình nào thì bỏ, trực tiếp đưa đi hỏa táng, ký tên cho xong việc.
Khi Tô Bạch đi đến trước mặt tủ đông, thi thể vẫn còn quấn đầy băng y tế trên mặt chậm rãi ngồi dậy, ngồi được một nửa thì đưa tay mở tủ đông, hình như mở từ bên trong ra không quá thuận tiện lắm.
Tô Bạch cười cười, giúp ông ta mở tủ đông ra.
- Bên trong thật oi bức.
Người đàn ông quấn kín mặt từ trong tủ đông đi ra, trong tay còn cầm theo một chai nước khoáng, đây là chai nước khoáng mà trước đó Tô Bạch đã cho ông ta uống trong nhà xác, tên gia hỏa này còn không nỡ ném đi.
- Ông chuẩn bị được đưa đi thiêu à?
Tô Bạch ngồi xuống ghế, người đàn ông quấn kín mặt kia cũng run rẩy ngồi xuống, hai người bọn họ giống như những người bạn cũ đang ngồi tán gẫu.
- Đúng thế, tôi và vợ đã ly hôn, bà ấy và con gái sống ở nước Mỹ, tôi xảy ra tai nạn giao thông, nhưng bọn họ cũng không có ý định trở về, bọn họ thanh toán tiền cho bệnh viện, thông qua cửa sau để cho một người ngoài đến ký tên đưa tôi đi hỏa táng, đoán chừng bọn họ cảm thấy may mắn vì khoảng thời gian từ lúc tôi xảy ra tai nạn giao thông đến lúc chết đi lại ngắn như vậy, nếu không, có lẽ bọn họ phải phiền phức quay lại một chuyến.
- Tình trạng của ông thật đúng là thảm.
Tô Bạch nói.
- Xem như là thế đi, trước kia kiếm lời được ít tiền, sau đó ra ngoài lêu lổng, bị vợ phát hiện, vợ tôi muốn ly hôn, khi đó tôi thật đúng là đủ nghĩa khí, đem hết tài sản cho mẹ con bà ấy, bọn họ trực tiếp đi sang Mỹ, hiện tại tôi sống trong một căn nhà cũ và có một chiếc xe bán tải, không còn nhiều tiền, mẹ con bọn họ lười quan tâm đến chút tiền này của tôi.
- À, đúng rồi, cảm ơn nước của cậu nhé, cậu không biết, cũng bởi vì khát nước, trong lúc lái xe, tôi đưa tay ra lấy, kết quả không cẩn thận để xảy ra tai nạn giao thông rồi mất mạng, tuy bên trong nhà xác rất lạnh, nhưng khô hanh, làm cho tôi chết khát rồi.
Tô Bạch lắc đầu: - Không có gì.
Lúc này, người đàn ông quấn kín mặt giống như bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó, hỏi:
- Người anh em vừa mới đến, trên người một thân đầy máu tươi kia, cậu quen biết à?
- Không biết, nhưng rất có thể tôi sẽ chết trên tay anh ta.
Tô Bạch nói.
- Ồ, đêm đó cậu ta đến cùng với tôi nằm trong nhà xác, tôi cũng có chút sợ cậu ta, cho nên không dám nói chuyện với cậu ta, nhưng hình như nghe thấy cậu ta lẩm bẩm gì đó, có chút nghe không rõ, có một cái tên, hình như lặp đi lặp lại rất nhiều lần, gọi…
Khi người đàn ông quấn kín mặt kia muốn nói ra cái tên đó, hô hấp của Tô Bạch rõ ràng trở nên nặng nề hơn, hiển nhiên, điều này có lẽ cho thấy thân phận của huyết thi, nhưng đúng vào lúc này, người đàn ông bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cửa sổ phía sau xe tang.
Tô Bạch nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác.
Bên ngoài cửa sổ xe.
Có một gương mặt đầy máu, không có da mặt.
Đang dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào bên trong.
Người đàn ông quấn kín mặt ngẩn người nhìn gương mặt máu tươi đầm đìa ở bên ngoài cửa sổ xe, cả người ông ta không nhúc nhích.
Tô Bạch nghịch điếu thuốc lá trên tay mình, sau đó dường như đã quyết định chuyện gì đó, hắn trực tiếp bóp nát điếu thuốc, đứng ở trước mặt người đàn ông quấn kín mặt kia, quát:
- Anh ta nói ra cái tên gì, mau nói cho tôi biết!
Sau khi Tô Bạch làm ra hành động này, huyết thi trực tiếp xuyên qua cửa sổ xe, đi vào bên trong xe tang, trên người huyết thi tản ra một loại hơi thở nguy hiểm, đây là một loại cảnh cáo.
Ý tứ chính là trước đó tôi không giết anh.
Nhưng nếu như anh dám tiếp tục hỏi, anh chết chắc rồi.
Đây là sự uy hiếp đến từ tử vong!
Một cái tên không thể nói.
Phát Thanh Khủng Bố muốn biết thân phận của huyết thi, rất nhiều thính giả có liên quan đến Cát Tường bị Phát Thanh Khủng Bố phái đến nơi này cũng muốn biết thân phận của huyết thi.
Giờ phút này đây, bởi vì một chai nước khoáng, số trời run rủi để cho Tô Bạch cách cái tên này, cách đáp án này gần như thế!
Chỉ cần biết cái tên đó, lớn tiếng gọi ra là được.
Như vậy cái nhiệm vụ hiện thực chết tiệt này liền có thể xem như kết thúc!
- Nói, nói cái tên đó cho tôi biết.
Cơ thể của Tô Bạch bắt đầu chuyển sang trạng thái cương thi. Bên trong xe tang xuất hiện nồng đậm sát khí cương thi. Tô Bạch quả thật đã chịu đủ cái nhiệm vụ hiện thực chết tiệt này rồi. Hai phe lão đại đánh cờ giải đố, một tiểu nhân vật như hắn bị cuốn vào chuyện này, hiện tại nên đem quá trình này kết thúc.
Tôi không quan tâm đến việc anh có liên hệ rất sâu với Cát Tường hay không, tôi không quan tâm đến mục đích của anh, tôi cũng chẳng quan tâm đến việc anh mạnh bao nhiêu mà lại có thể giết sạch toàn bộ thính giả cấp cao của Thiểm Tây.
Ông đây chịu đủ rồi.
Ông đây mất hứng!
Nếu như anh là Lệ Chi, tôi tình nguyện giúp anh bảo vệ bí mật, thậm chí còn có thể cống hiện một chút sức mọn, có thể giúp đỡ bao nhiêu liền giúp đỡ bấy nhiêu, nhưng anh có món đồ chơi kia, anh rõ ràng không phải là Lệ Chi,vậy thì xin lỗi nhé.
- Tôi sợ cậu ta. – Người đàn ông quấn kín mặt nói.
- Anh ta có gì mà phải sợ?
Tô Bạch quát.
- Sợ cậu ta giết tôi…
- Ông đã chết rồi thì còn sợ gì nữa?
- Đúng thế… Tôi đã chết rồi, tôi còn sắp bị đưa đi hỏa táng, ha ha, tôi sợ cái gì.
“…” Tô Bạch.
- Cái tên mà anh ta nói ra chính là Diệp Tư.
Người đàn ông quấn kín mặt nói ra cái tên đó.
Tô Bạch nhướng mày, con mẹ nó, Diệp Tử? Gia Tử? Diệp Tư? Làm sao nghe kiểu gì cũng cảm thấy đây là tên con gái.
Vào lúc này, toàn bộ xe tang đều bị phủ một lớp máu đỏ tươi, giống như là được phun một lớp sơn màu đỏ, đây là một kết giới, đây là một bức tường ngăn cách với bên ngoài, huyết thi làm không nhanh không chậm.
Bỗng nhiên, trong mắt Tô Bạch dần dần hiện ra một tia sáng khác thường.
- Diệp Tử không phải là tên của anh, bởi vì một người đang say giấc nồng, cho dù là nói mớ cũng sẽ rất ít khi nói ra tên của mình, đây hẳn là tên của một người rất quan trọng với anh, có lẽ đây là người yêu, tình nhân, thậm chí là vợ của anh.
- Anh là một thính giả rất mạnh, anh là một sự tồn tại rất đáng sợ, đây là chỗ thần bí của anh, nhưng cũng là thứ khiến anh trở nên đặc biệt, có tên người vợ của anh, rất nhanh sẽ tìm ra được thân phận chân thật của anh, bởi vì cho dù quá khứ hay hiện tại, tôi tin rằng, thính giả có cấp bậc như anh, tuyệt đối là rất ít, rất dễ tra ra.
Giải thích: Lúc người đàn ông kia nói ra tên của huyết thi – Diệp Tư: 叶姿
Nhưng Tô Bạch không rõ từ nên hiểu thành mấy từ đồng âm. Diệp Tử 叶紫.