Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 480 - Chương 480 Hợp Tác

Chương 480

Hợp Tác


“Đây là một thứ đồ vật rất không thực dụng do ông ta thiết kế trước đây, lợi dụng từ trường và năng lực đặc biệt của quỷ hồn để tạo ra một khu vực bị che chắn. Trên thực tế, dựa theo cách nói của ông ta, đây hoàn toàn chỉ là việc đánh lừa tất cả cảm giác của người bình thường trong nháy mắt, loại phán đoán sai lầm này cần thời gian nhất định để phân biệt ra được, không có tính sát thương gì.”


- Thật ra anh không cần lo lắng về bất kỳ điều gì, nếu anh muốn uống nước ép xoài, tôi sẽ mang ra, anh không cần thiết đi theo tôi vào trong nhà bếp ngay từ lúc đầu như vậy.


Cô bé thờ ơ nói:


- Ở trong mắt tôi, người kia quả thật có không ít quái tài, chẳng qua thứ ở trong phòng khách kia có rất ít tính thực dụng khi đối chiến với thính giả, tôi cảm thấy nó càng thích hợp dùng trong rạp chiếu phim để kiếm tiền hơn.


- Nhìn đi, hiện tại có phải anh đã bắt đầu cảm thấy trong phòng khách dần dần khôi phục lại ánh sáng rồi không?


Cô gái chỉ về phía bên ngoài cánh cửa thủy tinh, quả nhiên, ánh sáng trong phòng khách bắt đầu được chậm rãi khôi phục, đại khái khoảng 10 giây sau, nơi đó lại khôi phục như bình thường.


- Đừng để ý, tôi chỉ muốn cho anh thấy một số phát minh cổ quái mà thôi.


Cô bé cầm cốc nước ép xoài chỉ còn một nửa đi ra khỏi nhà bếp, quay về phòng khách.


Tô Bạch đứng ở trước cô ta.


- Chỉ là đáng tiếc, tôi vẫn luôn rất thưởng thức ông ta, nhưng ông ta lại đột nhiên biến mất một cách không giải thích được, được rồi, hiện tại tôi đột nhiên nhìn thấy anh xuất hiện bên trong căn nhà này, tôi có nên dựa theo mạch suy nghĩ bình thường để suy nghĩ một chút không nhỉ? Ở bên ngoài, ông ta đụng vào anh, sau đó ngu ngốc trêu chọc phải anh, sau cùng bị anh giết chết?


Cô bé lại uống một ngụm nước ép xoài:


- Nhưng tôi rất hiếu kỳ, vì sao anh lại biết được vị trí của nơi này?


Tô Bạch nhìn cô bé, vươn tay ra giữ cô bé lại.


Lúc này, hai chân của cô bé đang lơ lửng giữa không trung, nhanh chóng thoát khỏi bên người Tô Bạch, nhưng vẫn duy trì nụ cười ngọt ngào.


- Anh cảm thấy tôi phiền, hay là cảm thấy tôi đang suy nghĩ những phương pháp khác đến thử nghiệm, trêu chọc anh?


Tô Bạch không nói chuyện, nhưng cả người hắn đã bắt đầu dần dần hoán đổi sang trạng thái cương thi.


- Đừng mà, anh trở nên cứng rắn như vậy, tôi thật đúng là không có biện pháp nào, làm sao tôi còn khống chế ý niệm lực đi đâm anh được nữa.


Cô gái nũng nịu nói, đồng thời ánh mắt của cô ta bắt đầu nhìn xung quanh.


Cơ thể Tô Bạch trực tiếp xông đến chỗ cô bé.


Cô bé vung tay lên, liên tục ở giữa mình và Tô Bạch ngưng kết ra bảy lớp bình phong vô hình, thế nhưng Tô Bạch cứ thế một hơi, mạnh mẽ chọc thủng sáu cái, chỉ còn lại một lớp bình phong cũng là tràn đầy nguy hiểm.


Trước đó trong số những lời mà cô bé nói, có một vài điều là sự thật. Thực lực của cô ta quả thật kém hơn Tô Bạch không ít, trước đó, sở dĩ cô ta nói nhiều lời như thế, mang nhiều thứ ra giày vò như vậy, trên thực tế, cô ta chỉ đang tranh thủ thời gian, tranh thủ thời gian để cho chính mình suy nghĩ.


Bởi vì không phải là người có thực lực ở tầng trên, cho nên không có tư cách và cơ hội nói chuyện ngang hàng, hợp tác? Tại sao phải hợp tác?


Cô bé biết rất rõ, thứ mà mình có, Tô Bạch cũng có, chính mình có thể ép buộc tên học trò kia tiếp tục làm thí nghiệm, Tô Bạch cũng có thể làm giống như thế, cho dù Tô Bạch có muốn tiếp tục giữ lại phòng thí nghiệm này hay không, hắn đều không cần thiết phải hợp tác với cô ta.


Quan hệ giữa những thính giả thường chính là luật rừng đẫm máu nhất.


“Rầm!”


Một lớp bình phong cuối cùng vỡ vụn, sát khí trên người Tô Bạch khuếch tán ra, đè nén không gian di chuyển của cô bé, ngay cả ý niệm lực cũng rất khó tiếp tục mở rộng.


Đây là bắt ba ba trong rọ!


Mấy ngày qua, Tô Bạch vẫn luôn tiếp xúc và giao thủ với những thính giả có thực lực vượt qua mình, thành thật mà nói, bản thân hắn cũng sắp quên mất một việc, ở trong toàn bộ thính giả, đẳng cấp của hắn không tính là ở tầng dưới cùng, loại cục diện có thể dùng thực lực đè ép tuyệt đối người khác như thế này, quả thật có chút mới mẻ.


Trong tay cô bé xuất hiện một loạt ngân châm, trên ngân châm có lóe lên tia sáng đặc biệt. Ngay sau đó, một loạt ngân châm trực tiếp đâm về phía Tô Bạch, sau khi những ngân châm này được bắn ra ngoài liền trực tiếp hóa thành khói đen, giống như là biến mất, nhưng chỉ trong nháy mắt, tất cả đều đâm vào trên người Tô Bạch. Nhất là ở vị trí hai tay của Tô Bạch càng thêm nghiêm trọng.


Loại ngân châm này có thể tiên tán ra, sau đó lại lấy một loại phương thức ngoài dự liệu, một lần nữa ngưng tụ lại, chỉ có cường hóa giả ý niệm lực mới có thể sử dụng loại vũ khí này.


Chẳng qua, loại thương thế này đối với Tô Bạch mà nói, nói thật lòng chỉ là bị thương ngoài da mà thôi, hắn nhanh chóng kẹp chặt những bắp thịt, đem tất cả những ngân châm này đều không chế ở trên người mình, không để cô bé một lần nữa thu hồi, ngược lại, hắn càng tiến đến gần cô ta hơn.


Giờ phút này, khoảng cách giữa Tô Bạch và bé gái chỉ còn chưa đến nửa mét.


Trước ngực cô bé xuất hiện một chuỗi mã não, mã não hóa thành một lớp bình phong màu xanh biếc, bao bọc cô bé trong đó. Loại pháp khí có tính phòng thủ trong thời gian ngắn này rất phổ biến, Tô Bạch xem như được kiến thức không ít. Ngay lập tức, hắn không tiếp tục cậy mạnh đi chọc thủng, mà chính là trực tiếp lấy địa ngục hỏa shotgun, hai họng súng gần như trực tiếp chống đỡ lên lớp bình phong.


(Agat hay đá mã não, là một biến thể dạng vi kết tinh của thạch anh.)


Hai tay đồng thời bóp lấy cò súng.


Đoàng!


Một âm thanh trầm muộn vang lên, chính bản thân Tô Bạch cũng cảm thấy trong lỗ tai ong ong, trong nháy mắt, lớp bình phong kia sụp đổ, cô gái phun ra một ngụm máu tươi, đập thẳng vào vách tường, đồng thời chậm rãi rơi xuống, để lại trên vách tường một vũng máu, nhìn rất đáng sợ và chật vật.


Tô Bạch cũng chậm rãi đứng vững trên mặt đất, không tiếp tục hạ sát thủ, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm cô bé này.


Vốn dĩ trên người cô gái này mặc một chiếc váy màu đỏ, vào lúc này đã trở nên rách nát, ban đầu là một loli đáng yêu như búp bê, bây giờ nhìn lại giống như con búp bê rách.


- Đến đi, làm sao không trực tiếp giết tôi?


Bé gái mang theo ý tứ khiêu khích nhìn Tô Bạch, giống như không hề hay biết, trong khoảnh khắc vừa giao thủ ngắn ngủi, chính mình đã hoàn toàn thất bại.


Tô Bạch xoay người, nhìn về phía cửa phòng thí nghiệm.


Vào lúc này, cửa chậm rãi mở ra, hai cánh cửa đồng thời mở ra, một cái là trong phòng ngủ có chứa hơn 30 bộ da người, những bộ da người này, hẳn không phải do cô bé tự tay giết, cô ta sẽ không ngu ngốc đến mức đi giết người lấy da, trêu chọc nhiều nhân quả như thế, hẳn là thông qua con đường khác, từ trên thân người đã chết lột xuống.


Hiện tại những bộ da người này đang bay ra ngoài, một số bộ da người vẫn còn giữ được tóc, một số thì không giữ được chút nào. Cùng lúc đó, phía dưới da người giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt. Ngọn lửa này không phải thật sự đốt cháy bộ da người mà chính là để tạo nên một bầu không khí trở nên quỷ dị.


Chương 480

Bình Luận (0)
Comment