Chương 489
Thế Giới Chuyện Xưa Bắt Đầu
Tên gia hỏa này Tô Bạch quen biết trong thế giới chuyện xưa “bỏ phiếu giết người”, cũng không thể xem như quen biết, tóm lại, khi đó Tần Dương quả cảm, bình tĩnh cũng xem như khiến Tô Bạch lưu lại ấn tượng thật sâu, sau này hai người gặp lại ở đảo Tần Hoàng, Tần Dương còn trùng hợp làm tài xế taxi cho Tô Bạch một chuyến, chính lúc ở trên xe, hai người đã kết bạn wechat, nói thật lòng, hành động từ bỏ tất cả tài sản của Tô Bạch cũng có chút bị ảnh hưởng bởi Tần Dương.
Nhưng bàn về giao tình, Tô Bạch và Tần Dương không thể xem như rất quen, so với đám người mập mạp và hòa thượng thì kém xa.
Ấn nút nghe máy, đầu dây bên kia điện thoại vang lên giọng nói của Tần Dương.
- Có một số việc muốn tìm cậu hỏi một chút tình hình.
- Anh nói đi.
Tô Bạch xuống xe, một tay cầm điện thoại di động, một tay khác xách theo bữa sáng chuẩn bị lên lầu.
- Gần đây, ở khu vực Kinh Tân Đường (Bắc Kinh – Thiên Tân – Đường Sơn) dường như có một tổ chức mới được ra đời, một tổ chức của thính giả, tôi muốn hỏi xem ở khu vực tam giác Trường Giang có tin đồn gì không?
( Khu vực tam giác Trường Giang gồm: Thượng Hải, miền nam Giang Tô và miền bắc Chiết Giang)
Tô Bạch bỗng nhiên ngây ngẩn cả người, điều này có phải quá trùng hợp rồi không?
Hoặc là phạm vi ảnh hưởng của tổ chức kia quá lớn, cho nên mới dẫn đến sự trùng hợp này xuất hiện, giống như một tấm lưới được trải rộng, khiến cho hai con cá ở trong hồ nước vốn dĩ quen biết nhau, lúc này xác suất cả hai con cá cùng nhau chạm vào lưới lập tức trở nên vô cùng lớn.
- Tôi không rõ lắm, nhưng có chút manh mối.
Tô Bạch trả lời như thế.
- Tổ chức kia mời tôi làm trưởng lão.
Tần Dương tiếp tục nói: - Chẳng qua bị tôi từ chối.
- Tần trưởng lão, thật ra nghe rất oai phong.
- Tổ chức này chuyên hướng tới những thính giả ở cấp bậc thấp, thậm chí là người thực tập ở cấp độ một, thật ra tôi có chút hiếu kỳ, cho nên muốn tìm cậu hỏi thăm một chút.
- Anh cho rằng tính chất của tổ chức này là gì? – Tô Bạch hỏi.
- Tôi không biết, người tổ chức ra diễn đàn thính giả là vì muốn thu hoạch được càng nhiều tin tức và lấy ra định mức trong các giao dịch, nhưng tổ chức này khiến cho tôi cảm thấy nó giống như phương pháp học tiếng anh điên cuồng do Lý Dương khởi xướng vậy, bọn họ cho tôi xem qua một số giáo lí và điều lệ, tôi cảm thấy rất có năng lượng tích cực.
- Vậy sao anh còn từ chối? Đây không phải là việc tốt ư?
- Giữa những thính giả với nhau, sẽ có vô duyên vô cớ thích sao?
- Anh nói cũng đúng.
Đến tận bây giờ, Tô Bạch còn không rõ mục đích của Tần Dương liên hệ, nói chuyện này với mình là gì.
- Được rồi, tôi thật sự chỉ gọi điện thoại để hỏi thăm qua tình hình bên chỗ cậu, nếu như nó chỉ là một tổ chức do mấy thính giả cấp cao ở chỗ tôi xây dựng nên, thì không cần quá để ý, nhưng nếu như tổ chức này đã lặng yên không một tiếng động vươn tay ra một phạm vi rất rộng, nói không chừng, sau này nó sẽ mang đến nhiều ảnh hưởng đối với những thính giả ở cấp độ như chúng ta.
- Cậu có thể tưởng tượng một chút, nếu như chúng ta lại tiến vào một thế giới chuyện xưa tương tự với bỏ phiếu giết người, hoặc là thế giới chuyện xưa yêu cầu cần tổ đội, những kẻ bị tẩy não gọi nhau là anh chị em trong tổ chức thính giả kia, nếu bọn họ được tập hợp lại sẽ rất khó giải quyết.
- Tôi hiểu.
Tô Bạch khẽ gật đầu.
- Chờ sau khi thế giới chuyện xưa tiếp theo của tôi kết thúc, tôi sẽ giành ra chút thời gian đi điều tra.
- Ừ, được, cứ như thế nhé, hẹn gặp lại.
- Hẹn gặp lại.
Cúp điện thoại, Tô Bạch về đến văn phòng thám tử tư của mình, cho bữa sáng vào trong lò vi sóng, sau đó đến phòng ngủ, hôn lên mặt tiểu gia hỏa một cái, lúc này tiểu gia hỏa cũng sắp thức giấc, bị Tô Bạch hôn lên má, lập tức dụi mắt của mình, phát hiện là cha già của mình trở về, tiểu gia hỏa lập tức cười vui vẻ, cùng Tô Bạch nô đùa một lúc, sau đó được Tô Bạch bế đi ăn sáng.
Thời gian ở nhà trôi qua tương đối yên tĩnh và bình thản, mỗi ngày Tô Bạch cùng tiểu gia hỏa chơi xếp gỗ và xem siêu nhân điện quang, sau đó chính bản thân hắn lại giành ra chút thời gian đi luyện tập một số kỹ năng của mình, từng ngày trôi qua rất phong phú.
Tô Bạch dùng điểm cốt truyện của mình để đổi lấy một số lá bùa và các loại đạo cụ linh thủy, chẳng qua hắn không đổi quá nhiều, bởi vì Phát Thanh Khủng Bố đã sớm thông báo và ám chỉ cho mình về chủ đề của thế giới chuyện xưa tiếp theo, như vậy nó sẽ không cho phép Tô Bạch mang quá nhiều thứ đi vào, nếu không độ khó khăn của thế giới chuyện xưa này thật sự quá thấp rồi.
Gần đến thời gian, Tô Bạch tự mình xuống bếp nấu một bàn thức ăn, sau đó đến siêu thị mua rất nhiều đồ ăn vặt và sữa để trong tủ lạnh. Sau khi ăn xong bữa tối với tiểu gia hỏa, Tô Bạch liền ôm tiểu gia hỏa lên giường xem hoạt hình.
Đại khái vào lúc 11 giờ, tiểu gia hỏa đã ngủ thiếp đi, ngủ rất say.
Tô Bạch nhẹ nhàng đắp chăn cho tiểu gia hỏa, lúc này Cát Tường đi đến, nhảy lên giường, cuộn mình nằm sấp bên tiểu gia hỏa, Cát Tường biết Tô Bạch chuẩn bị đi, cho nên cần đến lượt mình tới chăm sóc cho tiểu gia hỏa.
Sau khi mặc quần áo xong, ngồi xuống sau bàn làm việc của chính mình, Tô Bạch đốt một điếu thuốc lá, một chiếc balo được đặt ở trên đùi mình, Tô Bạch không rõ có bao nhiêu thứ trong chiếc balo này có thể được mang theo vào thế giới chuyện xưa, nhưng chuyện này hắn nghĩ rất thoáng.
Một số thính giả như Sở Triệu cần phải tìm kiếm một trụ cột tinh thần từ bên ngoài để làm dịu bất an, nhưng loại người như Tô Bạch căn bản là không cần.
Thế giới chuyện xưa đối với Tô Bạch mà nói, hoàn toàn chính là thực tủy biết vị.
Mỗi lần sắp đi vào trong thế giới chuyện xưa, Tô Bạch càng nhiều hơn là chờ mong và hưng phấn, giống như một người gấp gáp không kịp chờ đợi để làm loại chuyện kia.
Một luồng ánh sáng trắng xuất hiện bên người Tô Bạch.
Nhiệm vụ
Bắt đầu!
Tô Bạch nhíu mày, trên người truyền đến cảm giác đau nhức, cả người chậm rãi tỉnh lại.
Một phút sau, Tô Bạch phát hiện mình đang nằm trong khán phòng của một rạp chiếu phim, cũng không biết mình đã nằm bao lâu, nói tóm lại, rất nhiều nơi trên người hắn đều xuất hiện cảm giác tê dại và đau nhức, Tô Bạch chậm rãi ngồi xuống.
Lúc này, trên màn hình khổng lồ đang phát quảng cáo ở đầu phim điện ảnh, đồng thời, ở xung quanh Tô Bạch còn có tất cả 14 khán giả, tất cả bọn họ đều tóc tai rối bời, quần áo có nếp nhăn, bọn họ ngồi xuống ghế, tất cả mọi người đều đang vô thức quan sát xung quanh, mang theo dò xét và ánh mắt cảnh giác.
Nơi này,
Đều là thính giả!
“Chào mừng quý thính giả nghe đài, các bạn đang nghe chương trình Phát Thanh Khủng Bố, tôi là người dẫn chương trình, tôi không có tên, bởi vì ở chỗ này, tên tuổi không có chút ý nghĩa gì cả.
Bộ phim sắp bắt đầu rồi, tôi không là chậm trễ thời gian của mọi người nữa.
Nhiệm vụ chủ tuyến 1: Trong rạp chiếu phim này có rất nhiều nhân viên, có một người không phải là thật, hy vọng trong vòng một ngày, các bạn có thể tìm ra, được rồi, trước tiên hãy thưởng thức bộ phim này đi, nếu như các bạn cảm thấy hứng thú và cảm thấy thời gian dư dả.”
Tô Bạch không kìm lòng được, sờ lên trán của mình.
Nhắc nhở nhiệm vụ chủ tuyến này thật sự quá mơ hồ, hạn chế, yêu cầu, phần thưởng, trừng phạt, tất cả đều không được nói rõ, cứ như thế kết thúc?
Hơn nữa,
Tên gọi của thế giới chuyện xưa không phải là phần mộ của huyết thi ư.
Làm sao khung cảnh chính lại ở trong rạp chiếu phim này? Nhìn rạp chiếu phim IMAX này, đây tuyệt đối là một sản phẩm hiện đại, điều này cũng mang ý nghĩa, bối cảnh của thế giới chuyện xưa lần này cùng với trước đó Tô Bạch suy nghĩ đến như cổ mộ ở thời kỳ cổ đại, hoàng lăng, thôn hoang vắng gì đó, căn bản không liên quan gì.
1: Thực tủy biết vị: Nghĩa đen chính là khi ăn tủy rồi chúng ta đều cảm thấy mùi vị của nó rất ngon nên ăn rồi lại muốn ăn tiếp. Nghĩa bóng ám chỉ trải qua chuyện gì đó một lần, lại muốn tiếp tục làm chuyện đó lần nữa.
2: IMAX (viết tắt của Image MAXimum) là một chuẩn sản xuất và trình chiếu phim được phát minh bởi công ty IMAX – Canada. Hiểu một cách đơn giản, đây là một giải pháp công nghệ từ quay phim, trình chiếu, âm thanh cho chất lượng tổng thể đều vượt trội so với các giải pháp thông thường