Chương 490
Rạp Chiếu Phim
Tô Bạch không biết, cộng thêm cả chính bản thân hắn, trong số 15 thính giả này, có bao nhiêu người đã sớm được báo trước tên của thế giới chuyện xưa. Lần này hẳn là không có thính giả cấp bậc thấp như người thực tập gì đó, bởi vì tất cả người ở đây, sau khi ban đầu có thoáng qua ngạc nhiên, bọn họ liền vô thức bắt đầu thu liễm cảm xúc của mình, một loại hình thức tự bảo vệ mình.
Bởi vì mọi người đều rõ ràng, ở trong thế giới chuyện xưa, hoàn cảnh của thế giới chuyện xưa và người bản địa chắc chắn sẽ mang đến nguy hiểm rất lớn cho bạn, nhưng những người nghe ở xung quanh bạn, bất kỳ lúc nào cũng có thể lấy mạng của bạn, dù sao ở trong thế giới chuyện xưa, việc chém giết giữa các thính giả sẽ không tính toán đến nhân quả, so với thế giới hiện thực càng được tự do hơn.
Tất cả mọi người đều ngầm hiểu lẫn nhau, không hề rời khỏi chỗ ngồi của mình. Trước khi bộ phim được chiếu, trên màn hình lần lượt chiếu quảng cáo váy cưới, nhẫn kim cương… Đại khái khoảng 7 – 8 phút sau mới bắt đầu chiếu phim chính. Nội dung cốt truyện chính của bộ phim khiến cho người ta cảm thấy rất quen thuộc, đại khái sau khi chiếu thêm được vài phút, Tô Bạch cũng hiểu rõ, đây là phim “Công viên kỷ Jura”, hơn nữa còn là một bộ phim lâu năm, chẳng qua hiện tại giá vé của phim điện ảnh 3D thường đắt hơn nhiều so với phim điện ảnh 2D, vì thế ngay cả khi bộ phim không thích hợp với 3D vẫn được chuyển sang dạng 3D, đồng thời những bộ phim điện ảnh cũ trước kia đã một lần nữa được sản xuất lại thành dạng 3D, sau đó lại bắt đầu bán vé.
Thời gian dần dần trôi qua, sau khi bộ phim điện ảnh được chiếu khoảng 20 phút, bắt đầu có khán giả rời khỏi chỗ ngồi.
Tô Bạch lý giải được hành động của bọn họ, bởi vì trong bộ phim này hoàn toàn không có manh mối gì, đồng thời cũng không nhìn ra được điểm khác biệt nào so với phiên bản cũ, cho nên nếu cứ tiếp tục ngồi xem, có lẽ sẽ là một chuyện lãng phí thời gian, thay vì ngồi ở chỗ này hai tiếng để xem một bộ phim điện ảnh, chẳng bằng hiện tại bắt đầu đi ra tìm một chút manh mối, thuận tiện hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến một, người nào hoàn thành xong nhiệm vụ chủ tuyến 1, như vậy dựa theo ý tứ của thông báo nhắc nhở của Phát Thanh Khủng Bố, hẳn là toàn bộ mọi người sẽ cùng một chỗ tiến vào nhiệm vụ chủ tuyến 2, nhưng dựa theo phong cách phân chia lợi ích theo mức độ cống hiến của Phát Thanh Khủng Bố, khẳng định người đầu tiên phát hiện ra, hoặc là người bỏ ra nhiều công sức nhất sẽ là người đạt được lợi ích cuối cùng lớn nhất.
Đồng thời, Phát Thanh Khủng Bố không nói rõ kết quả khi nhiệm vụ thất bại, điều này ngược lại càng mang đến cảm giác khẩn trương cho không ít người đang ngồi đây, không biết mới chính là nỗi sợ hãi lớn nhất.
Tô Bạch dù bận vẫn ung dung, tiếp tục ngồi ở vị trí của mình, nếu bộ phim đã bắt đầu, vậy thì cứ tiếp tục xem thôi, có những người kia sốt ruột tìm kiếm, ngược lại khiến cho Tô Bạch không gấp gáp như thế.
Ở hiện tại, đối với Tô Bạch mà nói, điểm cốt truyện quả thật đã không có quá nhiều lực hấp dẫn với hắn.
Tô Bạch lấy ra một điếu thuốc lá rồi châm lửa, hắn vô thức tìm kiếm một chút, rất tốt, balo của hắn căn bản không thể mang theo vào thế giới chuyện xưa, điện thoại di động cũng không có, trên người hắn chỉ còn một bao thuốc lá và một chiếc bật lửa trong túi quần, lần này Phát Thanh Khủng Bố xét duyệt thật đúng là nghiêm ngặt.
- Soái ca, cho tôi mượn bật lửa.
Một người phụ nữ khoảng hai mươi tuổi xuất hiện, ngồi xuống bên cạnh Tô Bạch, trên tay cô ta kẹp một điếu thuốc.
Tô Bạch ném chiếc bật lửa của mình sang cho cô ta, sau khi người phụ nữ châm lửa liền đưa trả bật lửa cho Tô Bạch.
- Bật lửa của tôi được để trong ví tiền, nhưng lần này Phát Thanh Khủng Bố thế mà ngay cả ví tiền đều không cho phép tôi mang theo, thật đúng là thú vị.
Người phụ nữ nhả ra một hơi thuốc, ngoại hình của cô ta ở mức trên trung bình, dáng người không cao lắm, hơi gầy, nhưng có vẻ nhẹ nhàng, thoải mái, một cô gái, cho dù là lúc hút thuốc cũng thể hiện ra một loại tinh thần hoạt bát.
- Làm quen một chút, tôi tên là Chử Đình, anh thì sao?
- Tô Bạch.
Tô Bạch nói ra tên của mình, thành thật mà nói, ngay khi thế giới chuyện xưa vừa mới bắt đầu, còn chưa chính thức rõ ràng, thính giả liền nóng lòng kéo bè kết phái. Điều này đã cho thấy bản thân cô ta không đủ tự tin, đồng thời từ khía cạnh này có thể thấy được, thật ra thực lực của cô ta không phải rất nổi bật.
Quan hệ giữa những thính giả với nhau, thật ra là theo xu thế lợi, bạn mạnh, bạn có ích với tôi, như vậy chúng ta có thể kết bạn với nhau, bạn không làm được việc gì còn muốn ôm bắp đùi tôi, xin lỗi nhé, cút càng xa càng tốt.
Thấy Tô Bạch không có loại ý tứ muốn kết giao và liên thủ với nhau, Chử Đình liền vừa hút thuốc vừa đứng dậy, đi đến chỗ một thính giả khác.
Tô Bạch gảy tàn thuốc lá, ánh mắt hắn rơi vào trên một người đàn ông ngồi ở phía hàng bên trái trước mặt hắn, trên mặt người đàn ông này không đeo kính 3D mà chính là một chiếc kính râm, ở khoảng cách gần như thế, Tô Bạch có thể nghe thấy được tiếng gáy rất nhỏ của anh ta.
15 thính giả.
Đại khái có khoảng 8 thính giả lần lượt ở trong lúc bộ phim điện ảnh chưa kết thúc liền rời khỏi rạp chiếu phim để tiến hành điều tra, mà vị này, vậy mà cứ như thế dựa vào ghế ngủ thiếp đi, nếu như loại trừ khả năng cố ý trang bức, đây chính là biểu hiện của việc trong lòng rất chắc chắn và bình tĩnh.
Trên thực tế, loạt phim về công viên kỷ Jura, Tô Bạch gần như đã xem qua, bộ phim này quả thật khiến cho Tô Bạch cảm thấy có chút nhàm chán, ở lúc gần cuối phim, Tô Bạch không có ý định tiếp tục xem nữa, đứng dậy, chuẩn bị đi vào nhà vệ sinh.
Kết quả, lúc này, người đàn ông ngồi ngủ ở hàng ghế trước kia, thế mà cũng thức dậy, theo Tô Bạch, hai người gần như là chân trước chân sau rời khỏi phòng chiếu phim.
Bên trong rạp chiếu phim không có khán giả của nó, nhưng nơi này có không ít nhân viên phục vụ, chỗ bán vé, chỗ bán đồ ăn vặt, quét dọn vệ sinh… Những người này quả thật đều rất phù hợp với số lượng nhân viên một rạp chiếu phim nên có, nhưng chính điều này lại lộ ra vẻ không được tự nhiên, rõ ràng là có hơi không chân thực, một rạp chiếu phim lớn như thế, làm sao ở trong một phòng chiếu lại chỉ có 15 khán giả?
Trong phòng vệ sinh, sau khi giải quyết xong, Tô Bạch đi rửa tay, lúc này người đàn ông đeo kính râm cũng đi đến rửa tay.
Tô Bạch có thể cảm giác được, thật ra người đàn ông kính râm vẫn luôn đang quan sát hắn.
Xem ra, trên thực tế, người đàn ông đeo kính râm kia cũng không có tuyệt đối bình tĩnh.
Hai người đều rửa tay xong, Tô Bạch đứng ở bên ngoài nhà vệ sinh, người đàn ông đeo kính râm cũng đứng ở nơi đó, đối diện nhà vệ sinh là văn phòng của công nhân dọn vệ sinh, người đàn ông đeo kính râm đi thẳng vào trong đấy.
Ở bên cạnh Tô Bạch có một chiếc bảng quảng cáo, đều là huỳnh quang, phía trên thông báo trước bộ phim điện ảnh sắp chiếu.
Lúc này, cô gái tên Chử Đình kia đi theo một cô gái khác và một người đàn ông trung niên cùng đi đến chỗ nhà vệ sinh, hiển nhiên, cô ta tìm được bạn đồng hành.