Chương 491
Người Đầu Tiên Chết
Chử Đình sẽ không ngốc đến mức đến tìm Tô Bạch khoe khoang, hoặc là bày ra sắc mặt cho Tô Bạch nhìn, nơi này không có người thực tập, tất cả thính giả đều là người đã vượt qua ít nhất là mấy lần thế giới chuyện xưa, ai cũng rõ ràng, một thính giả có thể lạnh nhạt từ chối tín hiệu ám chỉ liên thủ của một thính giả khác, người này khẳng định có thứ để chính mình ỷ vào, nếu không có chuyện làm, ở trong thế giới chuyện xưa lại tùy ý gây thù hằn, đầu óc người này tuyệt đối có vấn đề.
Chẳng qua nếu muốn để Chử Đình lại nhiệt tình với Tô Bạch thêm lần nữa, đó là điều không thể nào, Chử Đình tùy ý ném điếu thuốc lá trong tay xuống mặt đất, sau đó cùng một người phụ nữ khác đi vào trong nhà vệ sinh nữ, người đàn ông trung niên thì đi vào nhà vệ sinh nam.
Hiển nhiên, còn chưa ai tìm ra được kết quả chân chính của nhiệm vụ chủ tuyến 1, trong số những nhân viên trong rạp chiếu phim, có một người không phải là thật, rốt cuộc là ai?
Nhiệm vụ chủ tuyến 1 rất mơ hồ, càng mơ hồ, thật ra điều đó cũng mang ý nghĩa có nhiều quy tắc và quy củ được ẩn đi, tất cả đều phải dựa vào chính thính giả đi tìm tòi, nếu không, dựa theo hình thức tư duy của Tô Bạch, chỉ cần tập trung lại tất cả các nhân viên trong rạp chiếu phim, sau đó giết từng người một, còn sợ không tìm thấy kẻ giả mạo kia à?
Bỗng nhiên ánh mắt Tô Bạch rơi xuống mặt đất, từ chỗ nhà vệ sinh đến mỗi phòng chiếu đều được trải lên những chiếc thảm màu xanh lá, hiện tại, nơi mà Tô Bạch đang nhìn chằm chằm, chính là nơi mà Chử Đình vừa ném mẩu thuốc lá xuống.
Tô Bạch đưa tay ra, nhặt lấy mẩu thuốc lá kia, hắn phát hiện ra trên mặt thảm không xuất hiện bất kỳ dấu vết cháy khét nào.
Nhưng vừa rồi, Tô Bạch rõ ràng chú ý đến, trên thực tế, có một chút khói đen bay lên khi điếu thuốc rơi xuống thảm, điều đó chứng tỏ, tấm thảm này đã bị điếu thuốc kia thiêu đốt, hơn nữa khứu giác nhạy bén của Tô Bạch cũng ngửi thấy được một mùi khét.
- Không cháy được.
Người đàn ông đeo kính râm từ trong văn phòng của nhân viên dọn vệ sinh đi ra, nhìn thấy Tô Bạch ngồi xổm ở nơi đó cầm điếu thuốc, ngay lập tức, anh ta rất tự nhiên bẻ gãy chiếc chổi trong tay mình, nhưng một giây sau, chiếc chổi lại quay về hình dáng ban đầu:
- Tất cả mọi thứ trong rạp chiếu phim này đều có năng lực tự phục hồi, chúng ta không phá hỏng được, cho dù thực lực của anh có mạnh bao nhiêu đi chăng nữa đều không phá được.
Tô Bạch khẽ gật đầu, ra hiệu chính mình rõ ràng.
Người đàn ông đeo kính râm không ở chỗ này dừng lại quá lâu, sau khi ném chiếc chổi xuống mặt đất liền đi thẳng ra ngoài.
Tô Bạch đưa tay ra rạch một vết cắt thật sâu lên vách tường, nhưng rất nhanh sau đó, mọi dấu vết đều biến mất, tất cả đều khôi phục lại như lúc ban đầu, quả thực chính là như thế.
Như vậy, nơi này còn ẩn giấu quy tắc?
- Á…
Một tiếng hét phát ra từ trong nhà vệ sinh nữ, ngay sau đó từ trong nhà vệ sinh nữ truyền ra dao động năng lượng mãnh liệt, người ở gần nhà vệ sinh liền lập tức chạy đến, bao gồm cả người đàn ông đeo kính râm vừa rời khỏi nơi này cũng một lần nữa quay về.
Vào lúc này, hiển nhiên không phải là lúc so đo về vấn đề nhà vệ sinh nữ hay nam gì đó, người đàn ông đeo kính râm chính là người đầu tiên đá văng cửa nhà vệ sinh nữ, sau đó xông vào.
Những người còn lại đều vào theo, Tô Bạch cũng không ngoại lệ.
Nhà vệ sinh nữ có vẻ hơi trống trải, điều đó đủ để chứng minh rạp chiếu phim này, từ lúc thiết kế cho đến khi khánh thành, diện tích sử dụng thật đúng là không có chút nào thiếu thốn.
Chử Đình yếu đuối ngồi dưới mặt đất, trên mặt là vẻ không dám tin. Tô Bạch chú ý đến vị trí lòng bàn tay của Chử Đình còn lưu lại cảm giác nóng rực, cô ta hẳn là cường hóa về phương diện hệ hỏa, không biết là ma pháp hay là đạo thuật, trước đó từ trong nhà vệ sinh truyền đến ánh lửa, hẳn là do cô ta đang sử dụng năng lực của mình.
Thật ra điều này có thể nhìn ra được một số chi tiết, đó chính là, cho dù Chử Đình không có bật lửa, cô ta vẫn có thể dễ dàng châm thuốc, cô ta tìm đến Tô Bạch để mượn bật lửa, thật ra đây là cố ý lôi kéo làm quen.
Chử Đình đối mặt với một buồng vệ sinh riêng, tất cả đầu của một người phụ nữ đều bị chôn sâu trong bồn cầu, cặp mông phía sau vểnh lên, quần bò bị xé rách, lộ ra bắp đùi trắng như tuyết, tư thế này rất khiếm nhã, loại tư thế tử vong này khiến cho những thính giả đang đứng đây cảm nhận được một loại phẫn nộ.
Bởi vì người phụ nữ đã chết này, chính là nữ thính giả đã đi cùng với Chử Đình vào trong nhà vệ sinh.
Nguy hiểm cứ như thế đột nhiên giáng xuống ư? Hơn nữa còn là loại kiểu chết gần như là một loại nhục nhã như vậy?
Người đàn ông đeo kính râm đi lên trước kiểm tra thi thể, rút đầu thi thể từ trong bồn cầu ra, nhưng rất nhanh một tiếng động giòn vang xuất hiện, đầu của thi thể còn ở lại trong bồn cầu, thi thể không đầu vô lực rơi xuống.
Ngay lập tức, người đàn ông đeo kính râm và một số thính giả đứng xung quanh đưa ánh mắt nhìn về phía người Chử Đình.
Hoặc là Chử Đình biết và nhìn thấy cái gì đó, điều này chắc chắn cần phải công bố ra.
Hoặc là,
Khả năng thân phận của Chử Đình có vấn đề.
- Chúng tôi cùng nhau đi vào nhà vệ sinh, ngay vừa rồi, tôi nghe thấy phòng bên cạnh truyền đến âm thanh kỳ lạ, sau đó tôi nghe thấy tiếng kêu của Vương Điềm Điềm, ngay lập tức tôi liền dự định mở cửa buồng vệ sinh của cô ta, nhưng cửa bị khóa trái từ bên trong, tôi thử đạp cửa nhưng cũng không được, sau đó tôi lấy quả cầu lửa của mình để phá cửa, cửa bị nổ tung, xuất hiện tình cảnh như lúc này.
Trong nhà vệ sinh, Chử Đình ngồi trên mặt đất, nói cho những thính giả xung quanh nghe, cô ta không ngốc, từ những ánh mắt của những thính giả xung quanh, cô ta nhìn ra được một số manh mối, hiển nhiên lúc này bọn họ đang hoài nghi cô ta.
- Nhưng vì sao cửa của buồng vệ sinh này, một chút dấu vết nào cũng không có?
Một người đàn ông trung niên đội mũ lưỡi trai đi đến, hỏi.
- Ồ, những thứ đó đều không thể phá hỏng được.
Người đàn ông đeo kính râm nói xong liền đập gãy cánh cửa buồng vệ sinh, trong nháy mắt, cánh cửa nhà vệ sinh lại khôi phục dáng vẻ như lúc ban đầu:
- Mọi công trình, thiết bị trong rạp chiếu phim này đều không thể bị phá hỏng.
Mọi người bắt đầu lần lượt quan sát thi thể của Vương Điềm Điềm, Tô Bạch cũng không ngoại lệ, chỉ là hắn đợi đến sau cùng.
Mặc dù tư thế chết của Vương Điềm Điềm rất thảm, nhưng không đụng phải loại chuyện bị cưỡng hiếp gì đó, trên cặp đùi bóng loáng cũng không để lại dấu vết của tinh trùng.
Chẳng qua ngay lúc Tô Bạch kiểm tra thi thể, tên gia hỏa đầu đội mũ lưỡi trai kia thế mà cũng đứng bên cạnh, đồng thời đưa tay ra sờ lên đùi của Vương Điềm Điềm, giống như là phát hiện ra ánh mắt của Tô Bạch, người đàn ông đội mũ lưỡi trai cũng không cảm thấy có gì là không bình thường, chỉ lẩm bẩm.
- Thật sự là đáng tiếc, chân thẳng lại trơn bóng, là kiểu đồ ăn tôi thích.
Xem gia tên gia hỏa này có một chút đam mê luyến thi.