Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 500 - Chương 500 Mày Muốn Lên Trời À

Chương 500

Mày Muốn Lên Trời À

.

.

- -------------------------


Dù sao ở trong lòng chiếc áo khoác, sau cùng món đồ chơi này sẽ bị chính nó hủy đi, nó không cho phép một thứ đồ chơi thế mà lại được trang bị nhiều thứ mà mình không có như vậy.


“Công viên trò chơi là thánh địa trong lòng của mỗi đứa nhỏ.


Chơi cũng là một cách phóng thích thiên tính của loài người.


Nhiều người lớn, khi bản thân mình còn nhỏ không đủ điều kiện để đến công viên trò chơi, vì thế hoặc nhiều hoặc ít, điều này chính là một tiếc nuối.


Có rất nhiều đứa trẻ vẫn luôn cảm thấy thời gian chơi của mình ở trong công viên trò chơi đều không đủ, mỗi lần đều chưa được chơi tận hứng liền phải trở về.


Cho nên, công viên trò chơi cũng là một nơi tràn đầy mộng và ảo tưởng, mỗi một đồ chơi ở nơi này, mỗi một máy chơi game, mỗi một đạo cụ, mỗi một đồng xu, mỗi một âm thanh do chúng nó phát ra đều dễ nghe như thế, đều khiến cho người ta mê muội…”


Đúng lúc này, giọng nói của Phát Thanh Khủng Bố vang lên bên tai Tô Bạch.


Tô Bạch ngây ngẩn cả người, đồng thời trong lòng là một cảm xúc mừng như điên, bọn họ tìm được tấm thẻ in hình tên hề, hoàn thành xong nhiệm vụ chủ tuyến thứ 2. Điều này cũng mang ý nghĩa, những thính giả còn lại chuẩn bị xuống đây, đi vào trong tầng này, đến khi đó, cơ hội sống sót của hắn lại càng lớn hơn.


“Có hai người vĩnh viễn ngủ say ở nơi này, giấc mộng của họ dung hợp với công viên trò chơi, trong nháy mắt tạo thành một loại hình ảnh càng thêm tươi đẹp hơn.


Mạng sống của con người không ở dài hay ngắn mà chính là chất lượng, nếu như có cơ hội, lựa chọn một loại vĩnh hằng hoặc là vụt sáng trong nháy mắt, đều là một cách giải thích và tôn trọng đối với sinh mệnh.


Tiếp theo, mời các bạn đi đến tầng dưới, hai tầng tiếp theo đều là khu vực bán trang phục, thế nhưng, ở nơi này, mỗi một bộ quần áo đều có tính cách riêng của mình.


Đúng thế, tính cách.


Ở hai tầng này, quần áo đều có tính cách, bọn chúng có thể do vong linh biến ảo, có thể do mãnh thú bao trùm, cũng có thể là pháp khí bị trục xuất.


Nhưng không hề có ngoại lệ, bọn chúng trời sinh có một loại cảm giác chán ghét và bài xích với sinh mạng.


Dù sao bọn chúng là vật chết, mà các bạn thì là những sinh mệnh đang sống sờ sờ.


Bọn chúng tồn tại với mục đích, chính là đem tất cả nhưng sinh mệnh có ý đồ đi qua hai tầng này, biến thành một sự tồn tại lạnh như băng giống như bọn chúng, ở lại bên cạnh bọn chúng, tiếp nhận tĩnh mịch và cô độc trong những năm tháng vô tận.


Nhiệm vụ chủ tuyến 3: Trong vòng 24 giờ, thông qua tầng thứ 3 và tầng thứ 2, đi đến tầng cuối cùng.


Các bạn thính giả thân mến, tôi sẽ ở tầng dưới cùng để chờ các bạn, hiện tại đã có năm thính giả cách chúng ta rất xa rồi, còn lại 10 thính giả, tôi rất chờ mong, rốt cuộc đến sau cùng, có bao nhiêu người thành công đến được tầng cuối.


Quả thật,


Rất chờ mong…”


Vù!


Một cơn gió thổi đến, bộ tây trang màu đỏ trước đó bị Tô Bạch đánh xuống mặt đất, vào lúc này lại bắt đầu trôi nổi, một lần nữa trở về vị trí mà lúc ban đầu nó được treo lên. Đồng thời, những mảnh vụn của ma nơ canh bị Tô Bạch đánh nát lúc trước, tất cả đều không còn.


Đây là đang dọn dẹp sạch sẽ chiến trường lúc trước.


Bởi vì bối cảnh của nội dung cốt truyện tiếp theo sẽ xảy ra ở chỗ này.


Tất cả mọi thứ đều được khôi phục lại như lúc ban đầu.


Thính giả tầng trên đã chờ sẵn ở lối vào của thang cuốn để chuẩn bị đi xuống, thứ bọn họ đang phải đối mặt là cửa sinh tử mà Phát Thanh Khủng Bố chuẩn bị cho bọn họ.


Vào lúc này, chiếc áo khoác đen trước mặt Tô Bạch cũng chậm rãi thoát khỏi người của ma nơ canh, chuẩn bị trở về vị trí ban đầu của nó, ma nơ canh kia cũng trực tiếp lùi về chỗ xa.


Thế nhưng trước đó Tô Bạch vẫn luôn giữ im lặng, vào lúc này, hắn bỗng nhiên há miệng, phát ra một tiếng gầm to!


Xung quanh người hắn đã thấm hàn khí, vào lúc này hoàn toàn sôi trào lên, từng tầng từng tầng băng sương giống như một lớp mặt nạ không ngừng bao phủ xuống, tốc độ quá nhanh, đơn giản là khiến cho người ta tặc lưỡi.


Chiếc áo khoác đen cứ như thế bị giam cầm ở giữa không trung. Khóe mắt của Tô Bạch bắt đầu có máu tươi chảy ra, trên mặt hắn cũng trở nên đỏ bừng. Dù sao vốn dĩ tình trạng cơ thể của hắn rất kém, lại cứng rắn thúc đẩy hàn độc của cương thi bên trong người hắn ra, không thể nghi ngờ, đây chính là hành động đem vốn dĩ cơ thể có tình trạng không tốt, đẩy thêm một bước về phía vách núi.


Chẳng qua Tô Bạch chính là một người như thế, mày cắn tao, ông đây không thèm quan tâm đến gì, bằng bất cứ giá nào cũng phải tìm mày để cắn lại.


Đến đi,


Không phải mày muốn đem tao làm đồ chơi ư?


Đến đây nào,


Không phải mày cho rằng có thể tùy ý xoa nắn tao sao?


Đến đi,


Để tao xem một chút,


Ông đây là thính giả, cho dù Phát Thanh Khủng Bố có format lại khung cảnh, nó cũng sẽ không format tao, nhưng mày thì sao?


Mày là ai?


Một chiếc áo khoác bản địa trong một thế giới chuyện xưa.


Thật sự cho rằng mày có thể lên trời sao!!!


Mỗi một tầng mà thính giả đi xuống đều sẽ có một tràng cảnh mới chờ đợi bọn họ đến trải nghiệm, đây vốn dĩ là sự sắp xếp thỏa đáng của Phát Thanh Khủng Bố, ở trong thế giới chuyện xưa, Phát Thanh Khủng Bố là người chi phối mọi thứ một cách tuyệt đối.


Ngay lúc ban đầu khi Tô Bạch đi vào trong mấy thế giới chuyện xưa đầu tiên, khi đó, Phát Thanh Khủng Bố hẳn là xuất hiện ra một vài vấn đề, ví dụ như bức tranh trên ngọn núi của đạo gia kia, ví dụ như ông chủ da đen của cửa hàng tiện lợi bên cạnh khu rừng. Đúng là Phát Thanh Khủng Bố sáng tạo ra bọn họ, nhưng bởi vì “độ cao” của bản thân bọn họ, bọn họ “nhìn thấu” sự tồn tại của Phát Thanh Khủng Bố, sau cùng lựa chọn tùy hứng đến đối kháng với Phát Thanh Khủng Bố, đây chính là thứ được gọi là tự thiêu, cho dù chỉ là một phút huy hoàng rồi chợt tắt.


Sau đó Phát Thanh Khủng Bố ngưng phát sóng trong ba tháng để duy trì, mục đích của nó chính là sửa đổi loại sai lầm này, hiệu quả mang đến rất rõ ràng. Những thế giới chuyện xưa tiếp theo sẽ không bao giờ xuất hiện bất kỳ một loại tồn tại nào đối nghịch với Phát Thanh Khủng Bố, Phát Thanh Khủng Bố đem mọi thứ nắm chắc trong lòng bàn tay mình, dùng hết khả năng để kiểm soát và khống chế mọi thứ, thỏa mãn yêu cầu của nó với thế giới chuyện xưa.


Ở chỗ này cũng giống như thế.


Tô Bạch thoát khỏi phạm vi của nhiệm vụ chủ tuyến trong thế giới chuyện xưa, nội dung cốt truyện rõ ràng xảy ra trong công viên trò chơi ở trên đó một tầng, bởi vì một số sai lầm và ngoài ý muốn, một mình Tô Bạch đã xông đến tầng tiếp theo trước, điều này đương nhiên sẽ tạo ra rất nhiều cảnh ngộ ngoài ý muốn và bất trắc, đây vốn dĩ là chuyện thường tình.


Nếu như, người ở tầng bên trên chậm trễ hơn một lúc, có lẽ đến sau cùng Tô Bạch liều mạng cũng sẽ thất bại, khi đó, Tô Bạch thật sự game over ở trong tầng này. Một thính giả đã chết đi, đối với Phát Thanh Khủng Bố mà nói cũng chỉ là một sản phẩm thất bại, thi thể của Tô Bạch sẽ giống như ma nơ canh bị hắn đánh nát kia, bị dọn dẹp, bị biến mất, bị format!


Chương 500

Bình Luận (0)
Comment