Chương 505
Huyết Thi Triệu Hoán
“Không chơi với anh nữa.”
Người đàn ông tháo kính râm của chính mình xuống, sau đó cơ thể bắt đầu thiêu đốt:
- Tôi chọn thân thể này, căn bản không đánh lại được anh.
Theo thân thể thiêu đốt, Tô Bạch nhìn thấy một bé trai mặc trang phục cao bồi đứng ở nơi xa, sắc mặt cậu bé tái nhợt, xung quanh hai mắt có màu nâu sẫm, trên người tràn ngập một loại oán khí.
Lúc này cậu bé thật đúng là giống như một thằng nhóc đang giận dỗi cáu kỉnh.
Tô Bạch chỉ về phía tầng dưới.
- Làm sao để xuống dưới.
- Anh đang cầu xin tôi đó à?
Bé trai hung dữ nhe răng cười nói với Tô Bạch:
- Nếu anh không giết tôi, anh vĩnh viễn không có cách nào xuống dưới được.
- Từ trước tới giờ tôi không xuống tay với trẻ con, cho dù là tiểu quỷ.
Tô Bạch rất nghiêm túc nói.
- Đây là thói quen của tôi.
- Ồ, phải không, vậy anh chỉ có thể vĩnh viễn bị vây ở chỗ này, đúng rồi, thật ra nơi này không chỉ có một mình tôi là trẻ con, còn có những đứa trẻ khác, chờ bọn họ giải quyết xong đồ chơi của chính mình, bọn họ sẽ đến đây cùng tôi cướp món đồ chơi là anh, anh phải chuẩn bị tâm lý cho thật tốt đấy nhé.
Tô Bạch thở dài:
- Cho dù như thế, tôi cũng sẽ không xuống tay với tiểu quỷ…
Vừa mới nói xong, trong nháy mắt, áo khoác tăng tốc, cả người Tô Bạch trực tiếp sà xuống mặt đất, gần như chỉ trong chốc lát liền xuất hiện trước mặt bé trai, hai tay căng ra giống như mãnh hổ vồ mồi.
Bé trai không nhúc nhích, trong hốc mắt đen xì giống như đang xuất hiện một vòng cảm xúc trào phúng, sau đó hóa thành thực chất, hai tia sáng màu đỏ nóng rực trực tiếp từ trong hốc mắt của bé trai bắn ra.
Đồng tử của Tô Bạch co rụt lại, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Chiếc áo khoác màu đen lập tức kéo lên, hai tia sáng gần trong gang tấc chiếu về phía mặt Tô Bạch, Tô Bạch không có biện pháp nào hoàn toàn tránh được, tia sáng kia đánh trúng vào tay hắn.
Xèo xèo xèo…
Một loại âm thanh giống như lửa đổ thêm dầu vang lên, cả người Tô Bạch gần như hóa thành một quả cầu lửa lăn xuống, trực tiếp lăn về phía bé trai.
- Ha ha ha…
Đánh lén thành công, bé trai vui sướng vỗ tay, bởi vì cậu bé đã nhìn thấy hai tay của Tô Bạch đã hoàn toàn tan đi, ống tay áo khoác cũng trơ trụi đứt đoạn.
- Grừ!
Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng gầm giận dữ từ trong cổ họng của Tô Bạch phát ra, chiếc áo khoác trên người Tô Bạch tróc ra, hóa thành từng sợi dây dài, hai đoạn tay áo đã không còn sót lại thứ gì, thế nhưng vào lúc này, vốn dĩ Tô Bạch đang bị lửa thiêu lại bỗng nhiên nhảy dựng lên, hai tay của hắn thế mà vẫn luôn ở phía sau lưng, tất cả mọi thứ trước đó chỉ là sự phối hợp giữa áo khoác và Tô Bạch.
Áo khoác có linh tính, nó cố ý bắt chước dáng vẻ hai tay của Tô Bạch còn đang ở bên trong ống tay áo để biểu hiện ra bên ngoài, sau đó cố tình để bé trai đánh trúng, bị thiêu đốt rồi rơi xuống đất cũng chỉ là một thủ đoạn để Tô Bạch tiến thêm một bước, rút ngắn khoảng cách với bé trai, trên thực tế, trên người Tô Bạch ngoại trừ vì thế mà gặp phải mấy vết bỏng nhỏ, cũng không có thương tổn gì khác.
Bé trai ngây người, cậu bé có chút sợ hãi nhìn Tô Bạch trực tiếp xuất hiện ở trước mặt mình, khi Tô Bạch giữ lấy tay cậu bé, cậu bé theo bản năng bắt đầu trở nên hư ảo.
Cậu bé là quỷ, cậu bé là loại vật chất đặc thù, tồn tại đặc thù, không màu không vị, không hình không dáng, công kích vật lý thuần túy rất khó ảnh hưởng đến cậu bé, thời gian dần trôi qua, cậu bé bắt đầu lùi lại, bắt đầu từ trong tay Tô Bạch tránh thoát, cậu bé cười, cười rất vui vẻ.
Chỉ là, Tô Bạch cũng không phải thuần túy là người cận chiến vật lý.
Vù!
Hung ác,
Dơ bẩn,
Tà ác.
Vào lúc này, hơi thở tiêu cực dần dần từ trên người Tô Bạch bộc phát ra. Lúc này đây, cả người Tô Bạch giống như một bộ cương thi vừa mới bò ra khỏi cổ mộ ngàn năm, trên người còn mang theo một số đường vân huyết sắc, những đường vân này là sau khi lần trước gặp khí tức của huyết thi xâm nhập, cứ thế lưu lại.
Sát khí ngưng tụ từ bốn phương tám hướng kéo đến, tạo thành một nhà giam, bé trai lập tức bị giam giữ bên trong, sát khí bốn phía giống như một chiếc lưỡi lê sắc bén không ngừng đâm xuyên giày vò linh hồn của cậu bé.
Vẻ mặt bé trai rất thống khổ.
- Anh đã nói… Không giết… Tiểu quỷ…
Vào lúc này, vẻ mặt Tô Bạch lạnh lùng lại nghiêm túc, biểu cảm cứng ngắc thuận theo khí chất cương thi, thế nhưng từ trong cổ họng của hắn vẫn phát ra một giọng nói khàn khàn.
- Tôi thích!
Rầm!
Bé trai cứ như thế bị sát khí cắn giết sạch sẽ.
Sau đó, ở trước mặt Tô Bạch xuất hiện thang cuốn thông xuống tầng cuối cùng.
Cùng lúc đó, huyết tuyến bên trong trạng thái cương thi của Tô Bạch bắt đầu trở nên lúc sáng lúc tối.
Bỗng nhiên.
Tô Bạch cảm ứng được một loại triệu hoán.
Đến từ tầng dưới cùng.
Trạng thái cương thi của Tô Bạch không giống với những loại cương thi thường thấy trên phim ảnh. Có lẽ sự khác biệt lớn nhất chính là, các cương thi trong phim đều vừa mới bò ra từ trong quan tài hoặc cổ mộ, trên người bẩn thỉu, mang theo một loại thô kệch buồn nôn, mà Tô Bạch, bởi vì là trực tiếp từ dưới trạng thái bình thường hoán đổi sang, vì thế rất sạch sẽ.
Chẳng qua loại sạch sẽ này cũng chỉ là sạch sẽ ở mặt ngoài.
Răng nanh của cương thi, tròng mắt xanh thăm thẳm, làn da khô quắt, hơi thở tà ác bẩn thỉu… Thật ra vẫn giống nhau một cách đáng sợ, chẳng qua, loại đáng sợ này nhiều hơn một thứ tinh khiết, trong này hoặc nhiều hoặc ít còn có kết quả do trung hòa hơi thở của Vampire, huyết thống Vampire mang theo yêu dị và tà mị, cùng với khí chất quý tộc gần như là có sẵn, sinh ra ảnh hưởng không nhỏ đối với trạng thái cương thi của Tô Bạch.
Ở vị trí ngực và hai tay của Tô Bạch đều có một đầu huyết tuyến mơ hồ, lúc này, huyết tuyến bắt đầu lúc sáng lúc tối, mang ý nghĩa triệu hoán.
Tô Bạch biết thế giới chuyện xưa lần này tuyệt đối không thoát khỏi liên quan đến huyết thi kia, chỉ là ngay từ lúc đầu, sau khi đi vào thế giới chuyện xưa, hoàn cảnh thực tế có chút phá vỡ dự đoán trước đó của Tô Bạch, vốn dĩ hắn cho rằng bản thân sẽ đi vào một nơi nào đó như cổ mộ hoặc là bối cảnh đặt ở cổ đại, thế nhưng cuối cùng lại là một tòa cao ốc năm tầng, khắp nơi đều tràn ngập hơi thở hiện đại hóa, tóm lại có chút cảm giác dở dở ương ương.
Đương nhiên, khả năng đây chính là trò đùa tà ác của Phát Thanh Khủng Bố, nó sớm nói cho bạn biết tên của thế giới chuyện xưa lần này, để cho bạn dùng sức phân tích về thế giới chuyện xưa, rốt cuộc lại là mang đến cho bạn một kết quả nằm ngoài dự liệu của mọi người, đây quả thực rất phù hợp với tính thẩm mỹ của Phát Thanh Khủng Bố.
Đưa tay sờ lên huyết tuyến trên người mình, loại cảm giác này khiến cho Tô Bạch rất không thích, có chút giống với loại cảm giác trong người mình nhiều thêm một thứ đồ của người khác, cho dù đối với hắn mà nói, thứ này không có ảnh hưởng gì, thế nhưng vẫn khiến Tô Bạch cảm thấy không thoải mái.
Tiếp tục duy trì trạng thái cương thi, Tô Bạch cứ như thế chậm rãi đi xuống thang cuốn.