Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 506 - Chương 506 Năm Chọn Hai

Chương 506

Năm Chọn Hai


Lúc này ở tầng dưới cùng, thế mà đã có người còn đến sớm hơn Tô Bạch, đương nhiên, loại chuyện đến trước này cũng rất bình thường, lúc quyết đấu với tên tiểu quỷ kia, Tô Bạch quả thật đã chủ động lãng phí rất nhiều thời gian để hồi phục lại thương thế, hiện tại, Tô Bạch đang chậm rãi, đi từng bước một về phía trước.


Người đàn ông đội mũ lưỡi trai đang đứng hút thuốc một mình ở đó, Trịnh Nguyệt thì ngồi trong một quán KFC không người, cô gái mặc áo lông đỏ thì đứng một mình bên cạnh đài phun nước.


Tầng dưới cùng là một khu vực hình tròn, trong đó phần lớn diện tích là một siêu thị, ngoài ra còn có vô số cửa hàng ở ngoài mặt tiền như một số quán cafe, tiệm bánh… Chẳng qua, đáng lẽ đây phải là một khu vực rất đông người, nhưng hiện tại số lượng người ở đây còn chưa đếm hết một bàn tay, chỉ có bốn người mà thôi!


Điều khiến Tô Bạch ngoài ý muốn chính là, chẳng lẽ người đàn ông đeo kính râm đã game over rồi?


Trịnh Nguyệt nhìn thấy Tô Bạch đi xuống, bà ta chỉ mỉm cười không nói chuyện, cũng không chào hỏi, trong lòng mọi người đều biết rõ, đã đi đến tầng dưới cùng, tiếp theo sau chính là vì lợi ích của bản thân, đao thật súng thật, không cần thiết phải lá mặt lá trái, giả bộ thân quen, mọi người không cần phải dối trá và ngây thơ như vậy.


Người đàn ông đội mũ lưỡi trai vẫn duy trì tư thế cao lãnh như trước, nhìn cũng không thèm nhìn lấy Tô Bạch một cái.


Ngược lại là cô gái mặc áo lông đỏ chủ động đi đến chỗ Tô Bạch, đứng ở trước mặt hắn.


Tô Bạch hơi nheo mắt lại, điều này cũng đồng nghĩa với việc ánh sáng màu xanh trong đồng tử của Tô Bạch lập tức càng trở nên sâu thẳm.


Tay của cô gái nhẹ nhàng chạm vào người Tô Bạch, ấn mạnh vào trên huyết tuyến, trên mặt mang theo vẻ si mê và mê say, cười khổ một tiếng.


- Trên thực tế, anh là người thích hợp với anh ta nhất.


- Cô cũng biết anh ta?


Tô Bạch có chút kỳ quái nói.


- Đến Tây An cũng không chỉ có một mình anh.


Cô gái nhìn xung quanh.


- Hai người bọn họ cũng đến Tây An, chúng tôi và anh ta, thật ra đều có chút quan hệ, nhưng tôi không biết vì sao anh ta và anh lại có quan hệ, tôi biết một số chuyện liên quan đến anh. Anh tên là Tô Bạch, từ nhỏ lớn lên ở Thành Đô, sau khi lớn lên, về cơ bản đều sống ở Giang Tô, dựa theo lý thuyết mà nói, anh ta không nên có liên quan gì đến anh mới đúng.


Đúng thế, đoán chừng anh ta và tôi không có liên quan gì, thế nhưng con mèo của anh ta lại liên quan tương đối nhiều với tôi, đây là mối liên quan lớn nhất.


Chỉ là, câu nói này, Tô Bạch không nói ra.


Trên thực tế, sau khi trải qua chuyện của huyết thi, Tô Bạch đã tốn khá nhiều thời gian để suy nghĩ về vấn đề này. Lần đó, Phát Thanh Khủng Bố phái không ít thính giả đi Tây An, dựa theo lý thuyết mà nói, có lẽ đều là người có liên quan đến huyết thi, nữ bác sĩ có ý đồ dùng thôi miên để khiến hắn chết cũng là một trong số đó, bản thân hắn tính đi tính lại, hình như khả năng lớn nhất chính là quan hệ giữa hắn và Cát Tường đã tình cờ quẹo sang đến trên người huyết thi, nếu như không phải mắt mù, đều có thể cảm giác ra được Cát Tường và huyết thi có mối quan hệ rất chặt chẽ.


Chỉ là đáng tiếc, chủ nhân trước đó của Cát Tường là Lệ Chi không biết đã đi nơi nào, Cát Tường lại không muốn nói gì, cho nên chuyện cụ thể về huyết thi, hắn không rõ ràng cho lắm.


Bốn người ở đây đều có tâm tư khác nhau, nhưng đúng lúc này, trên thang cuốn lại có một người lảo đảo đi xuống, là người đàn ông đeo kính râm, dáng vẻ của anh ta có chút thê thảm, vết thương chồng chất, hơn nữa đều là trọng thương, lúc gần đến cuối cùng, anh ta không chống đỡ được nữa, lăn xuống bên dưới.


Ngay sau đó, người đàn ông đeo kính râm liền dựa vào chân thang cuốn, cứ như thế ngồi ở đó nhìn Tô Bạch, nhìn Trịnh Nguyệt, lại nhìn hai người khác, không có sức chào hỏi.


Tô Bạch không biết dáng vẻ này của người đàn ông đeo kính râm là thật hay giả bộ, bởi vì chuyện này, không ai nói chắc được.


“Các bạn thính giả thân mến, hoan nghênh các bạn đã trở lại.


Thật vui mừng vì có thể gặp lại các bạn ở tầng cuối cùng.


Tôi tin rằng trong lòng năm người ở đây đều hiểu rõ ràng về mục đích thật sự và tính thực tế của thế giới chuyện xưa lần này, vì thế tôi không nói nhiều lời nữa.


Làm một người chăn cừu, ông ta cho bầy cừu một bãi cỏ tươi tốt, cho bọn chúng sự quan tâm một cách vô tư không vu lợi, thế nhưng, khi có con cừu dám phản bội ông ta, ông ta sẽ cảm thấy rất tức giận.


Hiện tại, con cừu phản bội người chăn cừu kia đã bị giết chết, tất cả thịt của nó đều bị treo ở nơi này.


Thịt cừu rất bổ dưỡng, nó đã trưởng thành, cũng hao tốn rất nhiều tâm huyết của người chăn cừu, vì thế người chăn cừu không muốn tâm huyết này của mình hoàn toàn bị lãng phí.


Thịt,


Ở ngay trước mặt,


Người có năng lực,


Đến ăn đi!”


Ở trong thế giới chuyện xưa lần này, hình như Phát Thanh Khủng Bố vẫn luôn duy trì trạng thái nói chuyện theo cách lập lờ nước đôi, thật sự không giống với thế giới chuyện xưa trước kia, cho dù là giới thiệu nhiệm vụ hay là mô tả tràng cảnh đều rất tùy ý, cũng rất đơn giản, giống như truyền tải lại một loại cảm giác không thể nói bằng lời.


Thịt cừu ư?


Ở đâu thế?


Tô Bạch nhìn khắp xung quanh, hắn không nhìn thấy nơi nào có treo thịt cừu, đương nhiên, bản thân hắn cũng rất rõ ràng, nơi này còn có năm người muốn tranh ăn thịt, miếng thịt này, không dễ ăn như thế.


Rầm!


Một tiếng vang chấn động truyền đến.


Năm người ở tầng dưới cùng, bên cạnh mỗi người đều bắt đầu trở nên vặn vẹo, đây là không gian biến hóa, Tô Bạch từng ở trên người huyết thi cảm nhận được loại lực lượng không gian này, hiện tại, hắn lại một lần nữa cảm nhận được.


Không gian bắt đầu vặn vẹo và chồng chất, lập tức hình thành nên một loại hiện tượng giống như mặt kính khúc xạ, từ trong mặt kính xuất hiện năm người khác, năm người này, không phải là những thính giả đã chết trên lầu,


Mà chính là năm người ở đây!


Tô Bạch nhìn thấy chính mình ở phía đối diện, gương mặt và trạng thái cương thi giống hắn như đúc, thậm chí ngay cả hơi thở cũng giống hệt, chẳng qua trên người của đối phương nhiều hơn một tầng khí đen bao quanh, đồng thời ở vị trí ấn đường còn có một ấn ký màu đen rất phức tạp, cái này có thể phân biệt ra Tô Bạch thật và giả.


“Năm người, năm người nhân bản.


Mỗi một thính giả đều có bảng số liệu của chính mình, những bảng số liệu này bao gồm dự tính tiềm lực phát triển của thính giả và các ghi chép về số liệu hiện tại, trong đó thậm chí còn bao gồm đo lường, tính toán về tâm tính.


Bất kỳ một chi tiết nào đều được ghi chép lại, chỉ là rất đáng tiếc, những số liệu này không thể mở ra cho bên ngoài, cho dù thính giả có được quyền hạn đặc biệt cũng không cách nào đọc được đến tài liệu về số liệu này.


Mỗi một người nhân bản sẽ được dựa trên kết quả tính toán tương lai một năm sau, đem ước đoán về thực lực trong tương lai một năm sau, sớm thêm vào bên trong người nhân bản, đồng thời người nhân bản sẽ được loại bỏ vấn đề về chỗ thiếu sót trong huyết thống, hoàn thiện vấn đề năng lực ngầm, tất cả mọi vấn đề đều được giải quyết, nói một cách đơn giản, chính là tạo ra một người nhân bản căn cứ vào tính toán số liệu về thực lực của bản thể sau một năm.


Đây chính là cửa ải đầu tiên của các bạn, các bạn nhất định phải đánh bại bọn họ, mới có thể thực sự nhận được tư cách chia thịt.


Năm chọn hai, mỗi người đều có cơ hội bỏ hai phiếu, các bạn có thể lựa chọn ra hai người nhân bản trong số năm người, bọn họ sẽ là đối thủ tiếp theo mà năm người các bạn đều phải đối mặt.


Trò chơi rất thú vị, không phải ư?”


Chương 506

Bình Luận (0)
Comment