Chương 521
Trí Nhớ Của Ai
Tô Bạch nhớ rất rõ cái tên mà huyết thi gọi trong lúc nằm ở nhà xác chính là Diệp Tư. Lúc trước bởi vì đủ loại trời xui đất khiến dẫn đến trong lúc mập mạp nói chuyện điện thoại với nữ y tá đã nhắc đến cái tên này, đến lúc đó Phát Thanh Khủng Bố mới biết được thân phận chân chính của huyết thi. Từ đó dẫn đến kết cục Phát Thanh Khủng Bố đưa huyết thi vào trong thế giới chuyện xưa để tiến hành xử lý.
Xong việc, ngay cả bản thân mập mạp cũng cảm thấy có chút khó mà tin được. Điều khiến anh ta khó có thể tưởng tượng được, không phải ở chỗ nữ quỷ và nữ y tá tán gẫu với nhau, sau đó dưới đủ loại cơ duyên xảo hợp, gọi điện thoại cho anh ta, nói ra cái tên này.
Mà chính là cảm thấy, loại nhân vật có cấp độ như huyết thi kia, thế mà lại nói mớ trong lúc nằm ngủ ở nhà xác?
Sau đó chính bởi vì mấy câu nói mớ này dẫn đến sau cùng, anh ta ngã xuống?
Chẳng qua, có một điều rất chắc chắn, người phụ nữ tên Diệp Tư này, đối với huyết thi mà nói rất quan trọng.
Như vậy,
Người nam nhân viên phục vụ này chính là huyết thi?
Tô Bạch nhìn thoáng qua người nam nhân viên phục vụ này, gương mặt rất phổ thông, người rất bình thường, lúc này, rốt cuộc anh ta đã đi vào thế giới chuyện xưa chưa?
Nếu như đã tiến vào lại còn có thể duy trì tư thái bình thường, không có gì lạ, tiếp tục làm một nhân vật như nhân viên phục vụ, điều này có thể thấy rõ tâm tính của anh ta đáng sợ như thế nào. Cho dù là Tần Dương làm lái xe taxi trên Đảo Tần Hoàng, thật ra, nói cho cùng, trên người vẫn mang theo một loại khí chất hào hiệp, điểm này, Tô Bạch có thể tinh tường cảm nhận được, đây chính là ngăn cách, là một loại ngăn cách giữa thính giả và những người bình thường ở xung quanh.
Nhưng ở trên người nam nhân viên phục vụ này, loại ngăn cách đó, một chút cũng không có.
Điều này khiến cho Tô Bạch có chút không phân biệt rõ ràng được về thời gian.
Rất hiển nhiên, vào lúc này huyết thi và Diệp Tư đã ở bên nhau, thậm chí có khả năng đã kết hôn rồi, dù sao tối nay Diệp Tư sẽ đến nhà mẹ của huyết thi ăn cơm, hẳn là quan hệ đã đến mức độ rất thân thiết.
Nhưng,
Điều đó có liên quan gì đến tòa cao ốc này?
Tô Bạch nhìn xung quanh, hiện tại hắn vẫn chưa rõ, Phát Thanh Khủng Bố và trong trí nhớ của huyết thi, vì sao lại muốn đem trung tâm thương mại này làm bối cảnh cho thế giới chuyện xưa và hình ảnh trong trí nhớ?
Đúng lúc này, huyết thi bỗng nhiên lấy điện thoại di động ra nhìn thoáng qua, sắc mặt anh ta đột nhiên thay đổi, trong nháy mắt này, từ trên người huyết thi, Tô Bạch cảm nhận được một loại hơi thở không giống người bình thường.
Trong khoảnh khắc đó, rõ ràng huyết thi đã thoát khỏi thân phận của nhân viên siêu thị, thoát khỏi thân phận của một người bình thường, chân chính trở thành một thính giả.
Đúng thế, cho dù ngày thường che giấu hay giả bộ có tốt đến đâu đi chăng nữa, ngay cả khi lừa gạt được cả chính bản thân mình, nhưng loại đau đớn trên người khi nhận được tin nhắn nhắc nhở trên wechat vẫn sẽ khiến người ta đột nhiên bừng tỉnh.
Thì ra, mình thực sự là thính giả.
Loại cảm giác này, Tô Bạch thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, giống như một cơn ác mộng kéo dài, không vung đi được, làm cho người ta không thể kiềm chế.
Hơn nữa thời gian đi vào thế giới chuyện xưa cũng rất kỳ lạ, có đôi khi thời gian đi vào thế giới chuyện xưa rất lâu, nhưng sau khi đi ra ngoài mới phát hiện, chẳng qua đó chỉ là chuyện của mấy giây mà thôi, gần như có thể xem nhẹ. Thế nhưng có đôi khi, khi bọn họ đi ra ngoài lại phát hiện ra rằng, thời gian ở thế giới hiện thực đã trôi qua mấy ngày, thậm chí Tô Bạch còn có lại cảm giác dòng chảy thời gian ở trong thế giới chuyện xưa và thế giới hiện thực là như nhau, gần như là ở trong thế giới chuyện xưa bao nhiêu lâu, sau khi trở về hiện thực liền phát hiện ra thế giới hiện thực cũng trôi qua bằng đó thời gian.
Đối với chuyện này, Tô Bạch đã từng thảo luận với đám người mập mạp và hòa thượng, sau cùng chỉ có thể áp dụng một số lý thuyết giống thật mà là giả trong mấy bộ phim khoa học viễn tưởng, đó chính là thế giới chuyện xưa càng phức tạp, càng có cảnh tượng lớn thì tốc độ chảy thời gian của nó càng tương đồng với thế giới hiện thực. Thế giới chuyện xưa càng có cảnh tượng đơn giản, tốc độ chảy thời gian của nó càng không giống với thế giới hiện thực, thời gian 10 ngày ở trong một thế giới chuyện xưa có cảnh tượng đơn giản, có lẽ ở trong thế giới hiện thực, thời gian mới chỉ trôi qua 10 giây mà thôi.
Kiểu giải thích này, dựa vào những bằng chứng căn cứ trên kinh nghiệm của bản thân đã từng trải qua, quả thật có thể nói thông suốt được, nhưng từ khía cạnh này, nó cũng nói lên một vấn đề, đó chính là ở một mức độ nào đó, Phát Thanh Khủng Bố cũng không phải là một sự tồn tại muốn làm gì thì làm, nó cũng có sự ràng buộc và lý niệm của chính mình, đương nhiên, về phần phải chăng Phát Thanh Khủng Bố có thể điều chỉnh được được tốc độ chảy của thời gian trong những thế giới chuyện xưa có tình cảnh lớn và phức tạp hay không, điều này không thể biết được.
Có lẽ, thật ra Phát Thanh Khủng Bố có năng lực phá vỡ quy tắc để điều chỉnh tốc độ của dòng chảy thời gian? Hoặc là nó không có?
Huyết thi nhìn thoáng qua điện thoại di động, sau đó lại nhìn sang Diệp Tư, có chút buồn vô cớ, cũng có chút không muốn, chẳng qua anh ta vẫn tỏ ra nhẹ nhõm, đối với Tô Bạch mà nói, đi vào trong thế giới chuyện xưa là một việc rất kích thích, có thể kích động đến thần kinh hưng phấn của hắn, còn đối với các thính giả cao cấp khác mà nói, đi vào thế giới chuyện xưa đã là một loại tâm thái chết lặng, không kháng cự, cũng không chờ mong.
Rất hiển nhiên, huyết thi thuộc về vế sau, bởi vì rõ ràng, anh ta càng thêm mê luyến và hướng tới cuộc sống bình thường của mình trong thế giới hiện thực. Nếu không, một người ở cấp bậc cường giả, ở trong vòng tròn thính giả cũng thuộc về mặt hàng hiếm như lá mùa thu, lại vẫn tiếp tục làm nhân viên phục vụ đi giao hàng trong siêu thị.
Công việc trong siêu thị rất bận rộn, một khi nhàn rỗi, thật ra điều đó mang ý nghĩa cách thời gian siêu thị đóng cửa không còn bao lâu nữa, tất cả nhân viên ở đây đều giống như không ngừng được lên dây cót, không ngừng hoạt động.
Đại khái khoảng năm phút sau, Tô Bạch nhìn thấy huyết thi lại đẩy một chiếc xe hàng đến, bên trong xe có một số sữa bột, đồ hộp, chắc là đi giao hàng, chỉ là, trong nháy mắt, xe đẩy lập tức dừng lại, bởi vì người vốn dĩ đang đẩy nó lại không thấy đâu nữa.
Tô Bạch ngạc nhiên một lúc, sau đó lập tức hiểu ra, chắc hẳn anh ta đã đi vào thế giới chuyện xưa.
Theo sự biến mất của huyết thi, toàn bộ cảnh tượng lập tức biến thành màu xám, xung quanh, có mấy khách hàng cười nói vui vẻ, trực tiếp đi xuyên qua người Tô Bạch.
Đã mất đi năng lực ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại rồi sao?
Là bởi vì trong trí nhớ này, huyết thi đã đi vào thế giới chuyện xưa, thế nhưng, đây là trí nhớ của người nào?
Trong lúc nhất thời, Tô Bạch có chút không hiểu rõ.
Đúng lúc này, một cửa hàng trang sức ở tầng dưới cùng bỗng nhiên truyền đến những tiếng huyên náo rất lớn, theo sau đó là tiếng súng vang lên.
Pằng!
Pằng!