Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 526 - Chương 526 Một Lần Cuối Cùng

Chương 526

Một Lần Cuối Cùng


Tô Bạch nhớ đến Cát Tường nhiều lần đã để cho hắn thử đi vào hình ảnh trong bức tranh kia, con mèo đen đó vẫn luôn đối với bức tranh lưu luyến không rời, hơn nữa còn luôn khuyến khích bản thân hắn đi vào trong bức tranh, lần trước hắn bị hôn mê, thế mà lại bị nó thành công đẩy vào trong bức tranh, sau đó bản thân cơ thể hắn cảm nhận được tình cảnh Vampire kia bị chịu hình phạt thiêu đốt.


Hoặc là nói, sức mạnh đến từ nơi đó mà huyết thi vừa nhắc đến, không phải là giọt máu kia mà chính là bức tranh đó?


Trong nháy mắt có rất nhiều suy nghĩ không ngừng xuất hiện trong đầu Tô Bạch, chỉ là tình cảnh trước mắt, vấn đề đang bày ra trước mắt hắn vẫn rất nghiêm trọng.


Bóng mờ phía sau hắn bay lên, giống như thật sự là cái bóng của bản thân hắn, đồng thời “hắn” sống, Tô Bạch có thể cảm giác được sự tồn tại của “hắn”, vào lúc này, bóng mờ và hắn dần dần gắn liền với nhau, ngay lập tức ngọn lửa trên người bị chặn lại ở một khoảng cách nhất định, vốn dĩ cơ thể và linh hồn sắp mất khống chế, giây phút này lại một lần nữa được khôi phục về chỗ cũ.


Thế nhưng, theo huyết thi dần dần nghiêm túc và điên cuồng hơn, ngọn lửa màu đỏ ngòm kia chẳng những không biến mất, ngược lại nó càng thêm dữ dội và đáng sợ hơn, áp lực dâng lên, không ngừng ập đến.


- Tại sao cậu lại phản kháng?


- Sao cậu dám phản kháng?


- Tại sao cậu phải phản chiến?


Giọng nói của huyết thi càng ngày càng trở nên sắc bén, giống như tiếng kim loại ma sát vào nhau, tạo ra âm thanh chói tai, hiển nhiên cảm xúc của huyết thi đã đi đến một loại cực đoan. Khi một người đã đi đến cực đoan sẽ có bao nhiêu đáng sợ, Tô Bạch hiểu rất rõ điều này, bởi vì điều này vốn dĩ là sở trưởng của hắn, trong nháy mắt, dường như Tô Bạch có một loại cảm giác lặng lẽ đồng tình với đám người hòa thượng đã cùng nhau làm nhiệm vụ với hắn.


Bóng mờ đang bị đè ép một cách điên cuồng, nếu như là bóng mờ của người nhân bản thì hoàn toàn có thể đường đường chính chính phá vỡ áp lực đến từ ngọn lửa của huyết thi, nhưng hiện tại Tô Bạch còn không phải là chính mình của một năm sau, bóng mờ của hắn cũng chỉ là mới được sinh ra sau khi chịu kích thích từ ngọn lửa và dưới cơ duyên xảo hợp từ nhắc nhở của người nhân bản, nó vẫn còn ở trong giai đoạn tương đối yếu kém, hoàn toàn không có cách nào chống chọi lại với ngọn lửa giận dữ của huyết thi trong một thời gian dài.


Vặn vẹo.


Vặn vẹo.


Lại vặn vẹo.


Tô Bạch đã cảm nhận được bóng mờ của chính mình đang trở nên vặn vẹo, không ra bộ dáng gì, bất kỳ lúc nào cũng có thể sụp đổ, trong lòng hắn không ngừng thử điều động nó, đồng thời không ngừng tìm đủ mọi cách để bắt chước theo tâm thái cương quyết của Vampire kia lúc bị trói trên thập tự giá, tiếp nhận hình phạt của thượng đế, hy vọng có thể cố gắng hết sức đem loại giằng co này tiếp tục kéo dài.


Ban đầu người nhân bản làm cách nào để sử dụng bóng mờ, Tô Bạch cũng học tập theo, không ngừng tìm tòi, chẳng qua, mắt thấy bóng mờ gần như bắt đầu bị đốt cháy đến mức toát ra khói xanh, trong lòng Tô Bạch rốt cuộc cũng hoàn toàn hiểu ra, cứ như thế cứng rắn chống đỡ, chỉ khiến cho bóng mờ mà mình vừa mới kích phát ra bị chôn vùi, thậm chí đến sau cùng còn có thể dẫn đến tất cả những truyền thừa mà hắn nhận được từ giọt tinh huyết kia, đều bị hủy hoại trong nháy mắt.


Không được.


Không thể tiếp tục như thế nữa.


Mắt của Tô Bạch đã hoàn toàn đỏ ngầu, huyết thi giống như một con bạc phát điên, thật ra ở trước mặt Phát Thanh Khủng Bố, huyết thi đã thua hết tất cả, nhưng anh ta vẫn còn có một “cô vợ” để mang ra làm tiền đặt cược, biết rõ không hề có hy vọng thắng lợi hoặc là lật bàn, nhưng sau cùng vẫn thoải mái một lần nữa mang hết tất cả ra đánh cược, để cho mình hoàn toàn kết thúc.


Tô Bạch cũng bắt đầu cược, chẳng qua lần này Tô Bạch không đánh mất lý trí, cũng không phát bệnh, có lẽ bởi vì trước đó người nhân bản của hắn đã dùng một loại phương thức hoàn mỹ để phát bệnh, khiến cho trong lòng Tô Bạch cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, hơn nữa ở trong tình trạng này…


Cho dù bạn muốn lật bàn, bạn cũng phải biết cái bàn nó ở đâu chứ?


Bỗng nhiên, trên mặt Tô Bạch lộ ra một nụ cười âm trầm.


Có lẽ, rất nhiều người đều sẽ chỉ nhớ rõ tính cách của Tô Bạch khi phát bệnh tâm thần, lại không để ý đến, bỏ đi loại nhân tố không ổn định này, mức độ tâm lý âm hiểm và hắc ám của Tô Bạch cũng rất đáng sợ.


Có thể tụ họp lại một chỗ với mấy gia hỏa ăn tươi nuốt sống như mập mạp và hòa thượng, làm sao chỉ có thể đơn giản là bệnh nhân tâm thần? Nếu như Tô Bạch thật sự chỉ có một đặc tính phát bệnh tâm thần, khả năng sớm đã bị hòa thượng và mập mạp hố chết từ đời nào rồi.


Hơn nữa, trước khi chưa đi đến thế giới chuyện xưa, chưa nghe Phát Thanh Khủng Bố, Tô Bạch đã gây dựng nên câu lạc bộ giết người của chính mình, một người lấy việc giết người làm thú vui, cho dù khoác ở bên ngoài một tầng công lý “thay trời hành đạo”, chuyên giết những kẻ cặn bã trong xã hội, nhưng sau cùng vẫn không cách nào che giấu phòng tuyến cuối cùng của bản chất hắc ám.


- Ha ha.


Tô Bạch cắn chặt môi của mình, chủ động thu hồi bóng mờ đang che chở trên người mình, trong nháy mắt, ngọn lửa màu đỏ ngòm lại một lần nữa bao phủ lấy Tô Bạch, gần như chỗ nào cũng có, ngay lập tức thẩm thấu, xâm nhập vào cơ thể và linh hồn của Tô Bạch.


Vào lúc này, linh hồn dần dần xuất hiện một tầng màu đỏ như máu.


Vào lúc này, cơ thể chậm rãi thấm vào những đường vân huyết sắc.


Huyết thi muốn lấy cơ thể và linh hồn của Tô Bạch, không phải vì muốn đoạt xá cầu sinh, mà là vì để cho một lần cuối mang hết tất cả ra đánh cược của chính mình, cho dù thua cũng phải thua cho thoải mái một chút, cho nên anh ta đang dốc hết tất cả để giúp cơ thể của Tô Bạch tiến hành thăng cấp, dựa theo ý tưởng của anh ta, dựa theo ý niệm của anh ta, dựa theo thói quen của anh ta, dựa theo nhận thức của anh ta để tiến hành thăng cấp.


Nếu dựa theo kết quả trên lý thuyết mà nói, đây thực sự là một chuyện rất không có ý nghĩa, nhưng kết quả hiện tại đối với huyết thi mà nói, là một loại hy vọng xa vời, trong mắt của anh ta chỉ còn sót lại quá trình sau cùng.


Bóng mờ được Tô Bạch chủ động rút lại từ trên người mình, lơ lửng ở một bên, giống như bị quên lãng, còn linh hồn và cơ thể của Tô Bạch, gần như trong nháy mắt đã bị mất đi gần 60% quyền khống chế.


Hơi thở của huyết thi bắt đầu không ngừng suy yếu, thay vào đó là hơi thở của Tô Bạch càng không ngừng trở nên cường thịnh hơn, trên gương mặt bình tĩnh của Tô Bạch bỗng nhiên xuất hiện vẻ dữ tợn.


- Mày chờ đó cho tao, tao sẽ lập tức đến tìm mày, một lần cuối cùng, chúng ta hãy chơi đùa cho thật vui!


Một giọng nói khác hẳn từ trong cổ họng của Tô Bạch truyền ra, đây là một loại tuyên cáo, cũng là một loại khiêu chiến, chẳng khác gì đang cùng Phát Thanh Khủng Bố nói, mày chờ đó cho tao, tao đến ngay đây.


Chương 526

Bình Luận (0)
Comment