Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 531 - Chương 531 Xảy Ra Vấn Đề

Chương 531

Xảy Ra Vấn Đề


Thi thể đã lộ ra một loại tư thái lạnh buốt, lúc này đang nằm trên xe cứu thương.


Bên ngoài xe là một số cảnh sát và nhân viên pháp y, bọn họ đang tiến hành từng bước điều tra và thu thập chứng cứ ở hiện trường. Dù sao hiện trường phát hiện ra án mạng là bãi đậu xe dưới lòng đất của một tòa nhà cao ốc, muốn phong tỏa hiện trường trong thời gian dài để đảm bảo hiện trường không bị phá hỏng cũng không phải là một chuyện đơn giản, dù sao có rất nhiều chủ xe còn đang chờ lấy xe để dùng, tuy có thể cưỡng chế thi hành, nhưng chẳng qua thật sự không cần thiết phải làm thế, trình tự của vụ án và đủ loại chứng cứ đều rất đầy đủ, người bị tình nghi cũng không chạy trốn, cho nên vấn đề không lớn.


Trên thực tế, cảnh sát không thích nhất chính là mấy vụ án quá phức tạp, Sherlock Holmes cũng đâu có nhiều như vậy, loại vụ án dễ xử lý như thế này, một mặt có thể làm tăng tỷ lệ phá án thành công, một phương diện khác có thể xem như là một loại công trạng, đến lúc đó mời đài truyền hình đến chụp ảnh đưa tin, tiêu đề chính là “Một nơi nào đó trong thành phố của chúng ta bỗng nhiên xảy ra một vụ án giết người, cảnh sát phá án thần tốc”.


Một người trợ lý pháp y trẻ tuổi bỗng nhiên phát hiện ra trên bảng báo cáo của mình có mấy hạng mục chưa ghi chép lại số liệu, lập tức thở dài, đành phải đi lên xe cứu thương, dự định tự mình mở túi đựng thi thể để kiểm tra qua.


Thế nhưng, sau khi anh ta lên xe lại phát ra một tiếng kêu:


- Thi thể… Thi thể… Không thấy thi thể đâu nữa.


Trợ lý pháp y bị dọa đến mức cả người dính chặt vào cửa sổ của xe cứu thương, không phải anh ta sợ hãi thi thể, đương nhiên, nói gì thì nói vẫn luôn sẽ có một chút sợ hãi, thế nhưng nếu đã có thể phát triển trên nghề pháp y, đối với phương diện này, tự nhiên sẽ có sức đề kháng vượt xa người thường, chẳng qua cảnh tượng trước mặt thật đúng là quá không thể tưởng tượng nổi, dù sao trước đó xe cứu thương vẫn luôn đỗ ở chỗ này, xung quanh đều là cảnh sát, làm sao thi thể lại không thấy đâu nữa?


Ngay lập tức, đám cảnh sát ở xung quanh vội vàng chạy đến, khi phát hiện thi thể vốn dĩ nằm trên cáng cứu thương không thấy đâu nữa, tất cả mọi người đều cảm thấy rất ngạc nhiên, vừa tiến hành báo cáo với cấp trên, vừa tiến hành tìm kiếm ở khu vực xung quanh.


Bọn họ không tin thi thể sẽ tự mình dùng chân chạy mất, như vậy giải thích duy nhất chính là, ngay tại vừa rồi, có người thế mà to gan lớn mật, dám ở ngay dưới mí mắt của bọn họ trộm thi thể đi.


Dưới tình huống một đám cảnh sát đang ở xung quanh đây, thi thể còn có thể bị trộm đi, đối với cảnh sát mà nói, điều này đơn giản là một sự sỉ nhục, có lẽ trong lòng mọi người đang suy đoán, có phải đám người bọn họ đã phạm vào sơ suất khoảng tối dưới chân đèn?


[Thời xưa không có điện nên thường dùng đèn dầu để chiếu sáng thì thấy có hiện tượng: Ngọn đèn soi tỏ mọi thứ chung quanh, duy chỉ có ngay phía dưới chân đèn vẫn tối om om vì sấp bóng nên ánh sáng không thể rọi tới được. Câu nói "khoảng tối dưới chân đèn" để ám chỉ những chuyện trớ trêu, oái oăm ở đời theo kiểu "nơi tưởng nhiều ánh sáng nhất hóa ra lại tối nhất".]


“Á…”


Bịch một tiếng, một nữ cảnh sát làm rơi chiếc máy quay video trong tay mình xuống đất, sắc mặt bị dọa đến mức trắng bệch, cả người cuộn tròn trên mặt đất, vẻ mặt không dám tin nhìn chằm chằm vào chiếc máy quay video bị mình làm rơi xuống dưới mặt đất.


- Tiểu Đào, cô sao thế?


- Tiểu Đào, có phải cô đã quay được gì không?


Hiện nay, ở hiện trường điều tra không chỉ riêng gì chụp ảnh, có đôi khi còn sẽ dùng máy quay video để ghi chép lại, làm như vậy là để cố gắng không bỏ qua bất kỳ một manh mối nào.


Lúc này, màn hình của máy quay video đang sáng lên, phát lại cảnh tượng vừa xảy ra.


Có lẽ lúc Tiểu Đào đi vệ sinh đã không tắt máy quay video đi, cô ta đặt nó ở ngay cốp xe bên cạnh, đúng lúc ống kính nhằm thẳng về phía chiếc xe cứu thương, nơi thi thể được để tạm thời ở đó.


Một cô gái đi tất đen từ trong cửa xe cứu thương đi xuyên ra ngoài, cô ta đi rất chậm, rất chậm, xung quanh thỉnh thoảng có cảnh sát đi qua đi lại, nhưng lại không ai phát hiện ra cô ta, cô ta cứ như thế đi đến trước mặt máy quay video, còn nhìn vào ống kính một lúc, sau đó xoay người đi ra, phương hướng rời đi, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, chính là đi về phía thang máy.


Vào lúc này, tất cả cảnh sát ở đây đều trầm mặc, loại cảnh tượng quỷ dị này, vẫn là lần đầu tiên trong sự nghiệp của mình, bọn họ gặp phải, thi thể tự mình đi xuống, ở ngay trước mắt của mọi người, cứ như thế đường hoàng rời đi?


Giữa Tô Bạch và Sở Triệu rơi vào một loại trầm mặc.


Thứ đánh vỡ sự trầm mặc này là một tiếng chuông điện thoại.


Sở Triệu lấy điện thoại di động của mình ra nhìn thoáng qua, sau đó nghe máy, ngay lập tức, trên mặt anh ta lộ ra sự khiếp sợ.


- Được rồi, tôi đã biết.


Sở Triệu cất điện thoại di động đi, mím môi nhìn Tô Bạch, nhún vai nói:


- Được rồi, không sao nữa.


- Ồ, lại không có chuyện gì nữa ư?


Trên mặt Tô Bạch lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm.


- Không thấy thi thể đâu, hơn nữa còn bị máy quay video của chúng tôi ghi lại được, thi thể tự mình đứng lên rời đi, đồng thời, từ việc nhận dạng DNA của người chết, chúng tôi cũng đã tìm được một hồ sơ, trên đó ghi chép lại người chết đã bỏ mình trong một vụ tai nạn ngoài ý muốn vào một năm trước đây, hơn nữa ảnh chụp cũng cho thấy, người kia và người chết là cùng một người.


- Hiện tại vụ án này đã không thuộc sự quản lý của đội cảnh sát hình sự chúng tôi nữa, nó sẽ do bộ phận chuyên phụ trách các sự kiện linh dị của quốc gia tiếp nhận, cảnh sát chúng tôi sẽ dừng tất cả những cuộc điều tra có liên quan đến vụ án này, điều đó có nghĩa, từ trước đến giờ chưa từng có chuyện này xảy ra, cậu cũng không cần đi đến cục cảnh sát nữa, trên internet sẽ không có bất kỳ tin tức nào liên quan đến chuyện này được phép xuất hiện.


- Rất tốt.


Tô Bạch cầm lấy cốc nước, lại uống một ngụm nước cam.


- Tôi đi trước, lần sau chúng ta cùng nhau ăn cơm.


Sở Triệu nói một tiếng, sau đó xoay người rời đi.


Quan hệ giữa hai người, bởi vì lần này không khỏi trở nên đối chọi gay gắt, làm cho có chút bế tắc.


Sở Triệu đi rồi, Tô Bạch còn ngồi trên ghế, thi thể tự mình rời đi, thật đúng là thú vị, sự kiện linh dị ư?


Hiện tại, Tô Bạch có một chút không nghĩ ra được, nếu như người phụ nữ kia thật sự có vấn đề, vì sao lúc trước, khi hắn ở trước cửa thang máy chạm mặt cô ta, lại không hề phát hiện ra được thứ gì?


Hơn nữa, lúc này, Tô Bạch nhớ đến bé trai mặc váy đỏ kia, bé trai mặc váy đỏ có ý tốt đến đưa chìa khóa có số phòng của quái nhân khoa học cho hắn, còn chưa vào trong nhà đã bị một móng vuốt của Cát Tường đập chết rồi, người phụ nữ kia, vì sao có thể để lại một đôi giày cao gót trước cửa nhà hắn, Cát Tường còn không có phản ứng gì?


Chẳng lẽ vào thời điểm đó, cảm ứng của hắn và Cát Tường đều xảy ra vấn đề?


Chương 531

Bình Luận (0)
Comment