Chương 548
Tại Sao Lại Là Cậu
Bốn người Sở Triệu, căng hết cỡ cũng chỉ là mới vừa chuyển từ người thực tập lên thành thính giả chính thức, nhiều nhất cũng mới trải qua một lần cường hóa, ở trước mặt hai quỷ võ giả kia, quả thật không đáng nhắc đến. Hai quỷ võ giả kia nhìn qua cũng phải là người có cấp độ hoàn thành nhiệm vụ ở mức 3 – 4, hơn nữa nếu như không phải do hai quỷ võ giả kia cũng không muốn chính mình bị thương, vì thế cố ý phân tán lực một lúc, có lẽ khi hai người này cùng nhau dốc hết toàn lực để đối kháng với bốn người kia, toàn bộ mọi việc sẽ được giải quyết, chẳng qua bây giờ cục diện cũng gần như là như vậy rồi.
Trước ngực của người phụ nữ bị trúng một đao, cô ta che miệng vết thương nằm trên mặt đất rên rỉ, cho dù có được khâu lại, cô ta cũng sẽ nhanh chóng chết vì mất máu.
Một người đàn ông khác thì sau lưng bị trúng một quyền rất nghiêm trọng, không biết có tạo thành thương tổn gì với sống lưng hay không, tóm lại là anh ta nằm trên mặt đất, không đứng dậy đi nổi.
Kiên trì đến sau cùng là Sở Triệu và một tên giả hỏa cường hóa người sói, nhưng lúc này cũng sắp chống đỡ không nổi rồi.
Người đàn ông có cường hóa người sói bị đánh đến mức bị ép rời khỏi trạng thái cường hóa người sói, mặt mũi bầm dập, bị bóp cổ chống đỡ lên vách tường. Sở Triệu thì bị đạp bay trường cung trong tay, bị một chân của đối phương gắt gao giẫm trên mặt đất không cách nào tránh thoát, đồng thời đối phương cũng giơ đao trong tay lên!
Sở Triệu cắn chặt răng, trong miệng anh ta thỉnh thoảng có tơ máu chảy ra, hai mắt nổi giận, đúng thế, anh ta không muốn chết, làm sao anh ta có thể muốn chết được cơ chứ, anh ta không cam tâm cứ như thế chết đi, thật sự không cam tâm!
Vì sao người kia có thể một đường sống sót trở nên cường đại như vậy mà chính mình lại ở lúc vừa hoàn thành xong nhiệm vụ thực tập đã phải chết đi?
Dựa vào cái gì chứ?
Chuyện này không công bằng, không công bằng!
Đều là từ nhỏ cùng nhau lớn lên, làm sao mình lại kém hắn?
Dưới lớp mặt nạ ác quỷ kia, quỷ võ giả lộ ra một đôi mắt chim ưng, lúc này, từ trong ánh mắt của anh ta có thể thấy được khoái ý.
Nói gì thì nói, cho dù những người đó thật sự là cường giả, bình thường muốn giết một thính giả trong thế giới hiện thực cũng có cố kỵ rất lớn, nhưng là anh ta không thế, thứ khoái cảm này rất khó có thể dùng ngôn ngữ hình dung rõ ràng.
Đao hạ xuống.
Ánh sáng rất chói mắt, mang theo một loại tuyên cáo tử vong, vào lúc này, Sở Triệu cũng nhắm mắt lại, chờ đợi giây phút tiếp theo, không phải tất cả mỗi người đều có dũng khí trực tiếp đối mặt với tử vong, nói gì thì nói Sở Triệu cũng là một người cảnh sát.
Keng!
Một tiếng vang vọng truyền đến.
Sở Triệu không cảm nhận được đau đớn khi binh khí đâm vào người mình, anh ta mở mắt ra, nhìn thấy một bóng lưng xuất hiện trước mặt mình, ngón tay của người kia kịp giữ lấy thanh đao
Ha ha ha, tại sao lại là cậu.
Vì sao lại là cậu?
Chắc hẳn cậu đã đến từ rất sớm, chắc hẳn cậu đã đứng ở bên nhìn trò cười của tôi từ rất lâu rồi, sau đó chờ đến lúc tôi sắp bị giết chết lại xuất hiện, giống như một đấng cứu thế vậy?
Cậu muốn tôi phải quỳ lạy cậu, đối với cậu dập đầu để tỏ ý cảm ơn sao?
Cậu rất mạnh, cậu thật vĩ đại, cậu thật đáng sợ, cậu quả thật lợi hại?
Không biết vì sao, những ý niệm và cảm xúc này bỗng nhiên ùa vào trong đầu Sở Triệu, anh ta cũng không biết vì sao bản thân mình lại nghĩ như thế, chẳng qua anh ta không khống chế nổi.
Ngón tay của Tô Bạch kẹp lấy thanh đao kia, sau đó bỗng nhiên buông lỏng tay ra, thanh đao này chưa thu lại, cứ thế chém lên bờ vai của Tô Bạch, nhìn giống như thực lực của Tô Bạch không đánh lại được, chống đỡ không nổi.
- Khụ khụ khụ…
Tô Bạch nặng nề ho khan.
Đầu tiên, quỷ võ giả kia sững sờ nhìn thanh đao của mình đâm vào bả vai của đối phương, sau đó trong lòng cũng yên tâm hơn.
- Anh muốn tìm chết à?
Quỷ võ giả cầm đao quát lên.
Tô Bạch lắc đầu: - Cậu ta là bạn của tôi, tôi không thể nhìn cậu ta cứ như thế mà chết đi, vì thế có thể lý giải một chút không?
Tô Bạch nói với quỷ võ giả, giọng điệu rất chân thành, thái độ đoan chính: - Cho cậu ta một con đường sống, những người còn lại, các anh đều có thể giết chết.
Đương nhiên, để cho đối phương đâm đao vào vai mình cũng là do Tô Bạch cố ý, không còn cách nào khác, người ta giết chết Sở Triệu tuyệt đối là có quan hệ nhân quả, chính mình vào thời điểm này ra tay cứu Sở Triệu cũng là có quan hệ nhân quả, dù sao Sở Triệu và hắn cũng quen biết nhau, là bạn bè cùng nhau lớn lên, thế nhưng nếu như Tô Bạch muốn ra tay giết chết quỷ võ giả trước mặt thì lại không có quan hệ nhân quả chống đỡ.
Không có quan hệ nhân quả, việc này cũng dễ xử lý, chính mình tạo ra một quan hệ nhân quả là được, sát tâm của Tô Bạch luôn rất nặng, nếu không lúc trước, khi hắn vẫn là người bình thường, hắn sẽ không xây dựng ra câu lạc bộ giết người kia, hoặc là không ra tay, nếu đã lựa chọn ra tay thì nhất định phải hoàn toàn giết chết đối phương.
- Cút!
Quỷ võ giả không chút nào nể mặt Tô Bạch, anh ta cố ý để lòng bàn tay vỗ mạnh vào chuôi của thanh đao, thân đao run lên, bởi vì thân đao khảm vào trong máu thịt của Tô Bạch, cho nên một chưởng này chẳng khác gì cố ý đem miệng vết thương to hơn.
Cơ thể của Tô Bạch run lên, lùi về sau mấy bước, quỳ một chân xuống mặt đất, đối phương rút thanh đao ra, máu tươi trên vai hắn cũng bắt đầu ào ào chảy ra, xuất hiện một vết thương rất đáng sợ.
Phù…
Đến lúc rồi.
Ánh mắt của quỷ võ giả tràn ngập lạnh lẽo, một đao lại đâm đến, bởi vì Sở Triệu nằm ngay sau lưng Tô Bạch, cho nên một đao kia thật ra là dự định đồng thời chém vào cả Tô Bạch và Sở Triệu, nếu như Tô Bạch không tránh ra thì sẽ theo Sở Triệu cùng một chỗ bị chém chết.
Thế nhưng vào lúc này, ngón tay của Tô Bạch lại một lần nữa vươn ra, vững vàng giữ lấy thân đao.
Lần này, ngón tay hắn không run rẩy, thân thao được vững vàng giữ chặt.
Quỷ võ giả dùng sức lay động chuôi đao, thế nhưng anh ta lại ngạc nhiên phát hiện, thanh đao này căn bản không nhúc nhích chút nào.
Tô Bạch ngẩng đầu, rất bình tĩnh nhìn tên quỷ võ giả đứng trước mặt.
Nói thật lòng, lấy thân phận và tư cách của Tô Bạch, việc hắn ra tay với một thính giả có cấp bậc như thế này, quả thật có chút “bắt nạt người ta”. Hơn nữa Tô Bạch vì muốn loại bỏ hoàn toàn quan hệ nhân quả với mình còn cố ý giả bộ sợ hãi, thật đúng là có chút “mất mặt đàn ông”.
Quy củ của Phát Thanh Khủng Bố, thật ra chính là như thế, bị thính giả dùng đủ loại phương thức để chơi hỏng, thật giống như mấy cô gái mới lớn, chỉ cần cho tiền, chỉ cần nói thông đạo lý là có thể tùy tiện đổi các loại tư thế đi ---.
- Anh…
Quỷ võ giả có chút ngạc nhiên, khi ánh mắt của anh ta nhìn về phía phần vai của Tô Bạch vừa mới bị anh ta chém ra vết thương vô cùng chói mắt, thế mà lúc này đang lấy tốc độ nhanh chóng, dùng mắt trần cũng có thể nhìn thấy được nó đang khép lại, trong lòng quỷ võ giả lại càng thêm sợ hãi.
.