Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 556 - Chương 556 Mưa Gió Tụ Lại

Chương 556

Mưa Gió Tụ Lại


Nếu so sánh nhà ga của Tần Hoàng Đảo với nhà ga của một số thành phố nội địa khác thì nơi này khá chật chội, nhất là sau khi đi ra khỏi nhà ga, quay đầu lại nhìn, ba chữ Tần Hoàng Đảo to đùng càng toát ra một loại phong cách của thế kỷ trước.


- Trước tiên chúng ta hãy tìm một nơi để ngủ qua đêm đi.


Lâm Chu đề nghị.


Từ Gia Thành gật đầu, trải qua một đêm, thương thế của anh ta gần như sẽ được hồi phục lại, lấy tính cách cẩn thận của anh ta, Từ Gia Thành vẫn muốn để chính mình dưới trạng thái sung túc nhất đi đối mặt với mọi loại tình huống có thể xảy ra.


Bọn họ chọn một khách sạn ở gần biển, từ ban công của khách sạn này có thể nhìn thấy mặt biển rộng ở bên ngoài, chỉ là vị trí không được tốt cho lắm, bởi vì bên cạnh khách sạn này chính là bến tàu, tuy quy mô không lớn lắm, nhưng quả thực ở mức độ nào đó nó có ảnh hưởng đến hào hứng ngắm biển, những nơi có vị trí tốt thì đã sớm bị mấy khách sạn cao cấp chiếm cứ hết rồi.


Lâm Chu yêu thích sự yên tĩnh, Từ Gia Thành cũng giống như vậy, cho nên hai người không có theo đuổi sự xa hoa gì, ở khách sạn này, ngày thường một ngày có giá 100 tệ mà thôi, Tần Hoàng Đảo vô giá, đây vốn dĩ không phải là giá quá đắt.


Đến chạng vạng tối, Lâm Chu ngồi đọc sách ở bên ban công, đây là một cuốn nhật ký về hàng hải đã có từ rất lâu, không phải là những quyển mới được xuất bản, đó là một quyển sách cổ. Từ Gia Thành vừa mới chữa trị xong thân thể cho mình, sau khi tắm xong, anh ta rời khỏi phòng của mình đi đến phòng của Lâm Chu, nhìn thấy Lâm Chu còn đang đọc loại sách này, trong lòng anh ta có chút không thoải mái. Ngày mai sẽ phải đến Lão Long Đầu để chuẩn bị ra biển, bây giờ ông ta thế mà còn ngồi đọc nhật ký hàng hải, cho dù là nước đến chân mới nhảy cũng không nên rõ ràng như vậy.


Khách sạn kiểu căn hộ này có nhà bếp riêng, Dĩnh Oánh Nhi phụ trách nấu cơm tối, không phải mấy món hải sản gì, dù sao bọn họ là người Thượng Hải, mà Thượng Hải lại nắm ở vị trí cửa sông Trường Giang, cho nên mấy thứ như hải sản đương nhiên là không thiếu, vì thế cũng không cần thiết phải dùng hải sản ở Tần Hoàng Đảo làm bữa tối làm gì, hơn nữa hình như Dĩnh Oánh Nhi không quá am hiểu việc bếp núc, chẳng qua nấu mì ăn liền cũng không tệ lắm.


Lúc ăn mì, Từ Gia Thành ngẩng đầu, nhìn dáng vẻ không muốn ăn lắm của Lâm Chu.


- Sao tôi lại cảm thấy, đoạn đường này không chỉ có chúng ta mà thôi?


Lâm Chu gật đầu lại lắc đầu, giống như mang ý nghĩa chính mình cũng không rõ ràng tình huống cụ thể cho lắm, nhưng ông ta vẫn dùng một loại giọng điệu rất chắc chắn để nói:


- Lần này chắc hẳn sẽ không ít người đến, có người muốn đến, cho nên mới tới, có người không muốn đến, nhưng vẫn phải đến.


- Lúc đó sẽ tạo thành ảnh hưởng gì với chúng ta?


Từ Gia Thành nhíu mày: - Những thứ còn lại, tôi không có hứng thú gì, thứ tôi muốn chỉ là chiếc gương khiến cho người ta giữ mãi tuổi thanh xuân.


Lâm Chu cười gượng hai tiếng, rất nghiêm túc nói:


- Nếu như có thể không chế lại sự tham lam của chính mình thì chẳng có gì đáng lo lắng cả, tuy tôi không biết thân phận cụ thể của mấy người là gì, cái gọi là trường sinh bất lão giống như tôi đây, đối với các cậu mà nói cũng không có quá nhiều lực hấp dẫn gì.


- Các người không cần đến, hơn nữa cũng không nên cần, đối với chính các người mà nói, hiệu quả của chiếc gương này, thật ra càng giống với một loại độc dược, ít nhất chắc hẳn các người sẽ không nguyện ý đem chính mình biến thành dáng vẻ quái quỷ giống như tôi bây giờ, không phải ư?


Từ Gia Thành cười cợt nói: - Thật ra tôi và bọn họ rất không giống nhau.


Mỗi người đều có một loại chấp niệm của mình, thính giả cũng không ngoại lệ, mà chấp niệm của Từ Gia Thành chính là mẹ kế của mình, cũng chính là một đoạn nghiệt duyên ấp ủ từ nhỏ đến lớn không ngừng sinh sôi, càng gỡ càng rối…


Lâm Chu không nói gì, chỉ cầm cốc trà lên uống một ngụm.


Ngoài cửa sổ.


Mặt trăng lên cao.


Một bát mì sợi rất thanh đạm, một mình Hải thiếu gia ngồi ở bên cạnh bàn cũng không động đũa, tối hôm đó, ngay sau khi Lệ Chi tiêu tán ở trước mặt mình, thật ra anh ta đã lập tức lên đường, không chậm hơn hai người Từ Gia Thành và Lâm Chu là bao nhiêu, cho nên tối hôm nay, trước tiên anh ta cũng chuẩn bị nghỉ ngơi ở trong khu vực thành thị, chờ ngày mai lại xuất phát đến Lão Long Đầu.


Khu thắng cảnh Lão Long Đầu không nằm ở bên trong khu vực thành thị, nơi đó cách khu vực thành thị một đoạn đường, không quá xa, nhưng cũng không phải quá gần, hơn nữa nếu như đến nơi đó vào buổi tối cũng không có ý nghĩa gì, nếu muốn đi vào nhất định phải chờ đến ban ngày, một người yêu quý thân thể mình như Hải thiếu gia, anh ta không nguyện ý sớm đi qua đó, ngồi bên bờ cát hứng gió biển mặn ướt chờ suốt một đêm, việc này rất có hại với làn da của anh ta.


Chỉ là bát mì này quả thật rất khó ăn.


Không giống với những thành phố du lịch khác, bởi vì sự đặc thù về mặt địa lý và lịch sử, Tần Hoàng Đảo không giống như một thành phố du lịch thuần túy, cũng không giống như một thành phố công nghiệp, nó có bầu không khí của một thành phố mới, nhưng cũng giữ được một số nét riêng của thời đại trước, nói tóm lại, nó là một thành phố rất có hương vị.


Thế nhưng hương vị kia cũng không được phản ánh trên bát mì đang được đặt trước mặt Hải thiếu gia.


Sau khi đấu tranh tư tưởng suốt 15 phút đồng hồ với bát mì này, anh ta ăn hai, ba miếng, Hải thiếu gia thật sự không chịu đựng nổi, thanh toán tiền, rời khỏi quán mì, anh ta dự định trở lại khách sạn đắp mặt nạ cho mình trước, điều chỉnh trạng thái của mình cho chuyện ngày mai.


- Đây là danh sách các anh chị em mới gia nhập trong một tháng nay.


- Số lượng người tăng lên rất nhanh.


- Điều này là do số lượng thính giả cấp thấp được tăng lên nhiều, những người trong bảng danh sách này, chờ một tháng sau, không biết còn lại được bao nhiêu.


- Mạng lưới này càng lớn thì càng có nhiều cá sống sót hơn, muốn mở rộng ra thính giả thâm niên thì nhất định sẽ có khó khăn và phải trả giá lớn, chắc hẳn bên phía Thượng Hải đã từng thử qua, thế nhưng không biết đã chọc giận vào đại nhân vật nào đó, lại bởi vì có sự nhúng tay của thính giả thâm niên khiến cho chúng ta tổn thất mất mấy người, việc này trực tiếp dẫn đến công việc bên phía Thượng Hải rơi vào tình trạng nửa đình trệ.


- Những chuyện này, người phía dưới rất khó giải quyết được, có lẽ là đã đến lúc mấy người chúng ta qua bên kia trấn áp trận tuyến rồi.


- Không vội không vội.


Bên trong khu vực thành thị của Tần Hoàng Đảo, cửa sau của một quán bar không đáng chú ý bị đẩy ra, có hai người đàn ông mặc áo khoác từ bên trong đi ra.


- Hiện tại, tạm thời chuyện bên phía Thượng Hải có thể đặt sang một bên, trước tiên phải giải quyết xong chuyện ở đây đã, dù sao nơi này cũng là đại bản doanh của chúng ta.


- Xảy ra chuyện gì rồi? Sao tôi không biết?


- Anh không cần thiết phải biết, đúng rồi, buổi sáng ngày mai hãy chờ tôi ở chỗ này, tôi muốn anh đi cùng tôi một chuyến tới Lão Long Đầu, anh không cần suốt ngày đắm chìm trong việc mở rộng mạng lưới, tuy chúng ta vận dụng phương pháp giống như bán hàng đa cấp, nhưng mục đích của chúng ta cũng không phải vì bán hàng đa cấp mà truyền bá.


Trong đêm đen, bóng dáng của hai người bị đèn đường kéo dài.


Chương 556

Bình Luận (0)
Comment