Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 559 - Chương 559 Xuống Dưới

Chương 559

Xuống Dưới


“Dựa theo vị trí bên trên để xem đúng không?”


- Chờ tôi tính toán một chút, phương pháp vẽ của ông ta và thứ tôi am hiểu không phải là một hướng, nhưng tôi cũng có thể suy tính một chút.


Trình độ trận pháp của mập mạp có thể dẫn lôi kiếp, đối với phương diện phương vị và định vị này, anh ta có lý giải độc đáo riêng của mình, cho nên lúc này, việc anh ta đang làm chính là đem lượng thông tin thu được trên bức ảnh địa đồ chuyển sang loại hình thức mà mình quen thuộc.


Đại khái sau khoảng 5 phút, mập mạp nhắm mắt lại, suy tư một chút, sau đó đứng ở một chỗ đài cao trên Lão Long Đầu, một bên bấm đốt ngón tay bắt đầu tính toán, một bên nhìn ra xa.


- Đáng tiếc không phải là ban ngày, nếu như là ban ngày sẽ thuận tiện hơn nhiều.


Mập mạp thở dài.


Tô Bạch mím môi, trong lòng hắn có chút thất vọng, nếu như không phải muốn sớm một bước đi đến đây, bỏ rơi những người khác ở đằng sau, bản thân hắn cũng sẽ không vội vã, đêm hôm khuya khoắt chạy đến nơi này.


- Nhưng mà, cậu đừng hoảng sợ, ai bảo bên người cậu có Bàn gia tôi chứ, ở chỗ này, tôi chỉ có thể tính ra một vị trí đại khái, đi thôi, trước tiên chúng ta kiếm một chiếc thuyền để ra biển, ra đến biển, khoảng cách gần hơn, tôi cảm thấy việc này đối với tôi không thành vấn đề.


Đây là mập mạp muốn khen phải chê trước, lúc này Tô Bạch đi xuống phía dưới, nơi đó có bốn, năm chiếc du thuyền, tất cả đều được dùng để đưa du khách ra biển vào ban ngày, so với bên phương Tây thì những du thuyền này nhỏ hơn rất nhiều, cũng đơn sơ hơn nhiều, chỗ ngồi cũng không có mấy, nếu như ban ngày du khách muốn trải qua cảm giác ra biển một chút, nhất định phải mặc tốt áo phao cứu sinh và làm tốt biện phạm phòng hộ.


Du thuyền đã bị khóa lại bằng dây xích sắt, Tô Bạch đưa hai tay ra, trực tiếp bẻ đứt hai đầu của sợi dây xích sắt, sau đó kiểm tra qua một chút dầu diesel, phát hiện lượng dầu bên trong cũng khá nhiều.


Mập mạp cũng lên du thuyền, với cân nặng này của anh ta, vừa lên đến du thuyền, du thuyền đã có chút lắc lư.


- Đại Bạch, cậu có biết lái du thuyền không?


Mập mạp hỏi.


Tô Bạch khẽ gật đầu: - Cái này cũng không khó, anh xác định vị trí, tôi sẽ phụ trách kiểm soát phương hướng của du thuyền.


Sau khi động cơ được kéo lên, du thuyền cũng bắt đầu từ di chuyển ra xa bờ, vận tốc của chiếc du thuyền này không nhanh lắm, dù sao cũng không phải là thuyền chiến.


Mập mạp đứng ở đầu du thuyền, một bên phải giữ thăng bằng cho cơ thể mình, một bên phải không ngừng tính toán và quan sát, đại khái sau khoảng 11 phút, cuối cùng mập mạp cũng giơ ngón tay chỉ về phương hướng Tây Nam.


- Ở rất gần đây, chỉ cách mấy trăm mét mà thôi, chắc hẳn là vị trí đó.


Tô Bạch điều khiển du thuyền đi về phía bên đó, chờ sau khi đến vị trí kia, mập mạp lúc thì ngẩng đầu nhìn thoáng qua, lúc thì lại gãi đầu, có chút kỳ quái nói.


- Tôi không tìm được bất kỳ một hơi thở kết giới nào tồn tại, nhưng chắc hẳn vị trí này là không sai.


Tô Bạch tắt động cơ, du thuyền dừng ở ngay tại chỗ. Ngay sau đó, Tô Bạch bắt đầu cởi quần áo, đầu tiên là áo khoác, giày, sau cùng trên người hắn chỉ còn một chiếc quần thể thao và một chiếc áo ngắn tay.


- Con bà nó, cậu làm gì thế?


Mập mạp hỏi.


- Nếu đã không cảm ứng được hơi thở của kết giới, tôi lại tin tưởng chắc chắn anh không tìm nhầm vị trí, như vậy tôi dứt khoát đi xuống xem một chút, anh ở lại trên du thuyền, đại khái khoảng 5 phút sau, tôi sẽ lên.


Bịch!


Tô Bạch vừa nói xong đã lập tức nhảy vào trong biển, đối với người bình thường mà nói, muốn lặn xuống biển sẽ cần rất nhiều các thiết bị lặn chuyên nghiệp, nhưng đối với Tô Bạch mà nói, những thứ đó đều là vướng víu.


Sau khi xuống nước, trong nháy mắt nước biển lạnh thấu xương đã bao phủ khắp người Tô Bạch, Tô Bạch không dừng lại, tiếp tục để cho chính mình chìm xuống.


Bên dưới là một màu đen kịt, thế nhưng xuống thêm một chút nữa, đến một khoảng cách nhất định, Tô Bạch lập tức phát hiện ra ở dưới đáy thuyền không ngừng lóe lên ánh sáng màu đỏ, giống như một quả thanh long đang phát sáng vậy.


Chờ đến khi khoảng cách gần hơn thêm một chút nữa, cuối cùng Tô Bạch cũng nhìn thấy rõ được toàn cảnh. Đây là một vách đá rất lớn, nhưng trên vách đá lại có rất nhiều các loại nấm mọc loang lổ, những sinh vật này cụ thể là gì, Tô Bạch không biết, nhưng ở dưới áp lực của đáy biển lại xuất hiện thứ này vẫn khiến cho người ta cảm thấy buồn bực mất tập trung.


Tô Bạch đưa tay ra nắm lấy loài nấm trên vách đá, ngón tay hắn vừa mới chạm đến chúng thì lập tức cảm ứng được một luồng sức hút, nếu như là người bình thường mà nói, có lẽ lúc này đã bị hút vào rồi, thế nhưng đối với Tô Bạch mà nói, loại lực đạo này không tính là gì, hắn dễ dàng thu tay mình lại, chỉ là trong tay hắn nhiều thêm một xương sọ.


Phía dưới loại nấm này lại có xương người!


Xương sọ này được bảo quản rất tốt, rất bóng loáng, Tô Bạch không phải là người học ngành pháp ý, cho nên không thể từ một xương sọ nhìn ra quá nhiều tin tức. Chẳng qua lấy tính cách và sự tin của Tô Bạch mà nói, thật ra hắn càng có phương pháp đơn giản và trực tiếp hơn. Hai tay hắn chủ động luồn vào trong, từ bỏ việc chống lại lực hút này, chẳng mấy chốc, cả người Tô Bạch đã bị hút vào trong vách đá này.


Xung quanh đều là ánh sáng màu đỏ đậm, mang theo một loại cảm giác đầy mỡ, lúc cơ thể giãy dụa trong đó, khiến cho người ta cảm thấy rất không thoải mái, giống như là đang không ngừng lăn lộn giữa một đám sâu lông.


Dường như chất lỏng có tính ăn mòn đã bị kích thích đến, bắt đầu tràn ngập ra, một phút sau, Tô Bạch hoán đổi sang trạng thái cương thi, che giấu đi tất cả hơi thở của người sống, dường như trong nháy mắt đám thực vật rậm rạp chằng chịt này đã mất đi hứng thú với Tô Bạch, giống như Tô Bạch chỉ là một tảng đá mà thôi.


Tô Bạch dùng trạng thái cương thi đi lên phía trước, tốc độ quả thật được tăng lên rất nhiều, gần như không có chút trở ngại nào, sau khi thoát khỏi đám sinh vật nấm là đến một dòng nước xiết tụ lại, Tô Bạch bơi theo dòng nước xiết này một đoạn. Tô Bạch ước chừng từ lúc mình đi xuống đây đã sắp được 3 phút, ngay lập tức, Tô Bạch không lãng phí thời gian nữa, bắt đầu tăng tốc theo dòng nước xiết hướng lên trên.


Phù!


Tô Bạch ngạc nhiên phát hiện ra, chính mình thế mà xuất hiện ở trên mặt nước, phía trên vẫn là lít nha lít nhít những loại thực vật nấm, thế nhưng phía sườn bên cạnh là một loại vật chất màu đen, giống như rong biển, dường như rong biển bám vào bên trên đó.


Phía trước, ở cách hắn một đoạn có một bình đài có thể đi lên trên, rõ ràng bình đài này có dấu vết điêu khắc của nhân công.


Từ bình đài đi lên, phía trước là một khoảng đen sì, khắp nơi trên bình đài cũng là loại rong biển này, giống như từng con rắn màu đen nằm rạp, cuộn tròn người ở nơi đó, lại giống như tóc của loài người.


Tô Bạch rõ ràng chính mình không kịp quay trở lại trong vòng 5 phút đồng hồ đã ước định, chẳng qua Tô Bạch cũng không biết được mập mạp sẽ tiếp tục ở đó hay là sẽ đi xuống.


Chương 559

Bình Luận (0)
Comment