Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 612 - Chương 612 Ăn Mừng

Chương 612

Ăn Mừng


Sau cùng, thế mà không dưới một nghìn người.


Hơn nữa, trong số những kẻ này, không ít kẻ mặc quần áo nghiên cứu, có những người mặc quần áo đầu bếp, đồ thủy thủ, cả một số loại đồng phục đặc thù của ngành hàng hải…


- Mẹ kiếp. Anh đây biết rồi. Cô hủy diệt cả một cái du thuyền đó hả?


Từ Đông nhìn về phía Nghê Lan.


Nghê Lan không trả lời, nhưng thái độ này xem như là ngầm đồng ý.


Một chiếc du thuyền nếu bị Nghê Lan cố ý hủy diệt, vậy tính mạng những người trên thuyền bị tính vào trên đầu Nghê Lan tầm nghìn người, cũng không phải là một con số vô cùng kinh khủng. Nhưng bây giờ, tính mạng những người này cũng đã được Phát Thanh Khủng Bố tính vào số đối thủ trên đầu Nghê Lan.


- Nhưng nghĩ lại, nếu đây chỉ là những kẻ tôm tép thất bại được thêm vào thì cũng không phải vấn đề gì lớn lắm.


Từ Đông nhìn Nghê Lan và Tô Bạch.


- Chỉ cần ba chúng ta không lén lút đâm sau lưng nhau.


Tô Bạch lắc đầu:


- Tất nhiên không thể làm chuyện đó. Nhìn kìa, chúng bắt đầu dung hợp…


Quả nhiên, thân ảnh của bảy thính giả kia bắt đầu chụm lại. Bảy người dần dần đi sát vào nhau, cuối cùng hóa thành một người duy nhất.


Da người này đầy nếp nhăn, trên mặt đầy dòi bọ, thân thể dơ bẩn, hai tròng mắt đỏ ngầu, trông qua giống hệt một lão già lùn.


Dường như là thù hận, dường như là oán niệm.


Sau khi bảy người dung hợp thành một, đột nhiên hóa thành hình dáng như vậy. Quả nhiên oán niệm cùng thù hận đã biến bọn họ thành hình tượng mà từ sâu trong nội tâm, con người chán ghét nhất.


Trong bảy thính giả này, có ba kẻ có vũ khí bản mệnh vô cùng hùng mạnh. Còn ba kẻ không có vũ khí bản mệnh, nhưng thực lực cũng vô cùng không tầm thường. Người cuối cùng bị Tô Bạch giết tuy có khí tức không mạnh, nhưng thực lực chồng lên nhau, tuyệt đối không chỉ đơn giản là một cộng một, đây là một loại tăng cường cực kỳ đáng sợ.


Ví dụ như Tô Bạch có thể dễ dàng giết chết hai thính giả cường giả bản mệnh thông thường. Nhưng nếu hai thính giả bản mệnh này dung hợp thành một, Tô Bạch cũng phải suy nghĩ nhiều.


Trước mắt càng là dung hợp của bảy người.


Ánh mắt oán hận của lão già kia bắt đầu nhìn chằm chằm vào Từ Đông và Tô Bạch. Quả nhiên là hận ý của ông ta tập trung chủ yếu trên Tô Bạch và Từ Đông. Ngay sau đó, những vong hồn phía sau lão già cũng bắt đầu dung hợp vào thân thể của lão. Hơi thở của lão già bắt đầu tăng lên vùn vụt, trên người lão cũng bắt đầu xuất hiện một tầng Âu Mỹhỏa.


Áp lực, hơi thở mênh mông phả vào mặt


Ánh mắt của lão già bắt đầu chuyển sang người Nghê Lan.


Cảnh tượng này làm cho Tô Bạch nhớ tới Yến Hồi Hồng. Tên quái thai trước mặt đã đạt đến trình độ đó rồi sao?


Từ Đông bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về cửa sổ bên kia:


- Nhìn kìa, bọn chúng đang làm gì đó?


Những bóng người ở sau tấm thủy tinh rõ ràng đang làm động tác nào đó. Bởi vì khoảng cách khá xa, cho nên Tô Bạch thấy không rõ ràng.


- Mở rượu sao? Chúng đang cụng ly ăn mừng.


Tô Bạch mím môi, cũng làm một động tác cụng ly.


Trong ba người, vẻ mặt Nghê Lan là nghiêm túc nhất. Bởi vì chỉ cần người có đầu óc bình thường cũng có thể nhìn ra sát khí của lão già kia đang hoàn toàn tập trung vào trên người cô ta.


Dù sao thì so sánh thính giả với người thường, tất nhiên thực lực của bọn họ mạnh hơn. Mặc dù hơn một nghìn vong hồn dung nhập lại một chỗ cũng là sức mạnh không thể coi thường. Thế nhưng rõ ràng là thực lực của thính giả mạnh hơn rất nhiều.


Chỉ là bây giờ nói những điều này đều vô dụng, đợi đến lúc tất cả thính giả và vong hồn kia dung hợp, hận ý của bọn chúng cũng đã tụ lại thành một, trong đó có ba sự thù hận dành cho Tô Bạch, chiếm tầm 0,3 phần trăm. Bốn hận ý dành cho Từ Đông, chiếm 0,4 phần trăm, còn lại hơn chín mươi chín phần trăm thù hận đều dành trọn cho Nghê Lan, cũng là hận ý từ những người trên chiếc du thuyền đã bị cô ta phá hủy kia.


Cũng bởi vậy, khi lão già kia bắt đầu chuẩn bị tấn công, Tô Bạch và Từ Đông cũng bắt đầu tránh xa Nghê Lan một khoảng theo bản năng. Đây không phải là thấy chết không cứu mà bởi trong lòng hai người đều biết phải làm gì. Vào lúc này mà bàng quan thì kẻ chết tiếp theo có thể sẽ là chính bản thân họ. Dù Nghê Lan là mục tiêu hàng đầu, nhưng cũng không thay đổi được tình thế của ba người hiện tại là “cùng chung kẻ địch”, đây thật ra cũng chỉ là tiến lùi chung mà thôi.


Trong lòng bàn tay lão già bỗng xuất hiện những mảng tơ nhện chỉ trong nháy mắt. Những sợi tơ này xuất hiện từ trong lòng bàn tay lão, sau đó khuếch tán đi ra ngoài, nhưng mục tiêu cuối cùng của chúng đều là Nghê Lan.


Nghê Lan cũng không nhìn về phía Tô Bạch và Từ Đông xin giúp đỡ. Cô ta không cho là hai người bên cạnh sẽ ngu như vậy mà đứng thảnh thơi xem diễn. Cô ta phải chủ động hành động. Áp lực của Nghê Lan thật ra rất lớn. Vì hơi thở của lão già kia làm cô ta sinh ra cảm giác sợ hãi đến từ tận sâu thẳm trong nội tâm.


Đây là một loại áp chế cấp độ sinh mệnh, điều này cũng chứng minh lão già kia đã muốn dùng cấp độ sinh mệnh của mình đến mức tối đa.


Môi Nghê Lan khẽ hé. Một hạt châu đỏ như máu xuất hiện từ miệng cô ta. Hạt châu này có ánh sáng lấp lánh chói mắt. Hai tròng mắt Nghê Lan bắt đầu có vẻ tàn khốc. Lòng bàn tay cô ta khẽ động, hạt châu lập tức vỡ vụn, những bọt biển hồng nhạt bắt đầu khuếch tán xung quanh toàn thân của Nghê Lan. Đồng thời, những bọt biển này nhanh chóng bị cô ta hấp thu vào cơ thể. Sau đó Nghê Lan giương cung lắp tên, ba mũi tên phóng ra nhanh như chớp.


Ba mũi tên này như thể ba tia sét gào thét mà bay đi, có khí thế mà trước nay chưa từng có. Mà mục tiêu của Nghê Lan không phải là tơ nhện đang tiến đến gần, cô ta nhắm thẳng vào lão già lùn nọ.


Tình cảnh hiện tại của Nghê Lan đúng là ngàn cân treo sợi tóc. Một khi những sợi tơ nhện ma quái kia áp sát, cô ta sẽ bị cắt thành những khối thịt trong nháy mắt, trực tiếp bị giết chết.


Từ Đông khẽ quát một tiếng, món đồ còn sót lại trên người anh ta, cũng chính là cây đao kia phát ra một tiếng rung. Thân hình Từ Đông xuất hiện ở trước mặt Nghê Lan, đao phong vũ động liên tục. Những sợi tơ nhện từ bốn phương tám hướng đang nhằm thẳng đến Nghê Lan bị Từ Đông vung đao chém đứt. Nhưng những sợi tơ này lại chuyển hướng, quấn chặt vào chuôi đao của Từ Đông.


Nhưng những sợi tơ này cũng đều mang theo những sức mạnh đáng sợ, cho nên những sợi tơ quấn quanh chuôi đao cành nhiều, Từ Đông càng cảm nhận được cảm giác nỗ lực không được. Hiện tại anh ta có thể miễn cưỡng chống đỡ, không cho đao rời khỏi tay đã là tốt lắm rồi.


Thân hình Tô Bạch xuất hiện ở phía sau Từ Đông. Hai tay hắn vươn ra, hai khẩu Địa ngục hỏa shotgun lập tức xuất hiện trong tay hắn. Ngay sau đó, Tô Bạch liên tục bắn.


Những viên đạn màu vàng từ nòng súng Địa ngục hỏa shotgun bắn ra liên tục. Tơ nhện bắt đầu bị đứt liên tiếp. Khi tơ nhện đã đứt một nửa, áp lực trên người Từ Đông cũng giảm đi. Lúc này Từ Đông bèn xoay người, móng tay ngón cái tay phải cắt qua ngón trỏ, lập tức khiến ngón trỏ chảy ra máu tươi. Từ Đông vẽ loạn ở trên chiếc đao. Thân của chiếc đại đao lúc này như được bao trùm một tầng lửa. Hơn nữa, cùng với Từ Đông ra sức vung lên, những tơ nhện còn lưu lại trên thân đao đã bị đứt toàn bộ chỉ trong nháy mắt.


Chương 612

Bình Luận (0)
Comment