Chương 613
Tiếng Thở Dài Trong Căn Phòng Thủy Tinh
Hai người hợp lực, cuối cùng cũng có thể phá bỏ thế công của những sợi tơ nhện này. Nhưng dù là Tô Bạch hay Từ Đông thì sắc mặt đều không tốt. Bởi vì dù Nghê Lan không tiếc hạt châu quý báu kia để tăng cường thực lực, sau đó bắn ra ba mũi tên, lúc mũi tên đó sắp đến người của lão già, những mũi tên này lập tức trực tiếp chia năm xẻ bảy. Sóng năng lượng cũng bắt đầu bị tiêu tán dần ra xung quanh, làm nổ cả một vùng lân cận nhưng cũng không thể làm thương tổn đến lão già đó một chút nào.
Hai mắt lão già lùn trầm xuống, tay trái của lão vươn ra. Vào lúc này dường như ánh lửa trong mắt lão hóa thành lửa thật. Ngón trỏ tay trái của lão chỉ về phía Nghê Lan. Rồi sau đó lão bước lại phía Nghê Lan với một tư thế vô cùng quái dị.
Tốc độ của lão không phải rất nhanh, nhưng Tô Bạch phát hiện thần thức của hắn căn bản không có biện pháp bắt giữ lấy lão ta, đồng thời trong tầm mắt của hắn cũng xuất hiện vô số lão già. Giờ khắc này, dù là hai mắt hay thần thức của Tô Bạch cũng không thể tin tưởng, như thể tất cả đều đang lừa gạt chính hắn.
Từ Đông bắt đầu lui về phía sau theo bản năng. Đây là một bản năng sợ hãi và tự bảo vệ bản thân mình. Địch nhân rõ ràng đang không ngừng tới gần ngươi, nhưng ngay cả địch nhân ở đâu cũng không có cách xác định. Không lui về phía sau phía sau thì chẳng lẽ còn định bước lên phía trước sao?
Nói gì thì nói, mục tiêu của lão già này vẫn luôn là Nghê Lan, Tô Bạch và Từ Đông cũng sẽ không bàng quan mà làm ngơ, nhưng cả hai cũng chẳng ngu ngốc đến mức tự mình chủ động tấn công trước. Dù sao hiện tại cũng không thể xác định được độ nguy hiểm của lão già này. Vẫn nên để Nghê Lan tự mình thể nghiệm trước một chút. Dù sao thì với hành động hủy diệt cả một chiếc du thuyền của Nghê Lan, cả Tô Bạch lẫn Từ Đông đều có chút không cam lòng.
Hai người bọn họ chỉ vi phạm vì giết thính giả khác, còn Nghê Lan lại có thể ra tay với người thường, giống như đạo lý trong ngục giam, tội phạm giết người xem thường tội phạm cưỡng hiếp vậy, tuy đều không phải hạng người tốt lành gì.
Nghê Lan cũng phát hiện Tô Bạch và Từ Đông chủ động lui về phía sau. Hai người đều cố ý để cô ta ở phía trước cho lão già kia có thể có một vị trí tiện lợi. Nhưng vào lúc này, Nghê Lan cũng không gấp đến mức muốn mắng chửi người, mà cô ta vẫn lợi dụng thời gian lúc hạt châu vẫn còn tác dụng, rút dao găm chủ động tấn công lên.
Vậy mới đúng với phong cách của Nghê Lan. Lúc trước Nghê Lan và Tô Bạch chiến đấu cũng là lấy cứng đối cứng. Cô gái này thật sự là một kẻ tính tình nóng nảy.
Khi Nghê Lan chủ động xông lên, Tô Bạch và Từ Đông cũng lập tức tiếp ứng bên cạnh. Có Nghê Lan chủ động đi giẫm mìn, hai người bọn họ có thể càng thêm thong dong.
- Keng!
Một tiếng thanh thúy vang lên. Mũi nhọn dao găm của Nghê Lan vừa khéo va chạm vào ngón trỏ đầu ngón tay trái của lão già.
Thân thể lão già run lên, còn dao găm trong tay Nghê Lan trực tiếp gãy đôi. Cô ta phun ra một ngụm máu tươi. Sau đó cả người Nghê Lan như thể một con diều đứt dây, bay thẳng ra ngoài.
Sát ý của lão già không giảm, vẫn hoàn toàn muốn xông lên giết chết Nghê Lan.
Cũng phải, tận 99% hận thù đều tập trung trên người Nghê Lan. Những kẻ khác có thể tạm thời không được để ý tới. Thậm chí cả lý trí của bản thân cũng không thèm đếm xỉa.
Từ Đông vung đại đao, cũng định ngăn trở một chút. Anh ta định ngăn lại lão già, kéo dài chút thời gian cho Nghê Lan có cơ hội nghỉ ngơi một lát. Nhưng tơ nhện của lão già tiếp tục phóng tới, dùng lồng ngực của bản thân ngăn đao của Từ Đông. Lòng bàn tay của Từ Đông lập tức cảm thấy đau đớn. Dù sao thì người dùng đao cũng có thói quen hợp nhất làm một với lưỡi đao. Một khi đã hạ đao xuống, chính là lúc tất cả các động tác của bản thân đều vì một đao mà thay đổi, vì một đao mà phục vụ.
Cho nên khi một đao bị đánh bay đi, văng thẳng ra ngoài, lúc này Từ Đông cũng không phải giả vờ mà lui lại nữa. Bởi vì trong giây lát này, toàn thân anh ta đều đau đớn tột cùng, anh ta không mặc quần áo nên có thể thấy rõ những gân xanh đang nổi lên trên toàn bộ cơ thể. Thậm chí có những chỗ trông như bị thương trầm trọng, máu cũng bắt đầu phun ra ngoài.
Huyết tuyến trên người Tô Bạch bắt đầu xuất hiện. Có vết xe đổ của Từ Đông, lúc này hắn đổi về trạng thái cương thi. Tay phải Tô Bạch vươn ra, từ bên cạnh bắt được bả vai lão già. Hơn nữa móng tay trực tiếp đâm vào trong cơ thể lão già.
Cái này như là Tô Bạch coi chính mình như một xiềng xích, khóa lão già ở nơi này.
Lão già muốn coi mèo vẽ hổ, cả người vọt về phía trước. Trước đó Từ Đông đã tạo ra một vết thương bằng hai bàn tay trước ngực lão, tuy rằng không quá nghiêm trọng, nhưng cũng đủ chứng minh được lão già này cũng không phải kim cương bất hoại, vẫn có thể tấn công được lão ta. Mà móng tay Tô Bạch cũng đã đâm sâu bả vai lão già, thi độc cũng được rót vào.
Nhưng chỉ trong chốc lát, khi thân hình lão già vọt lên phía trước, một sức mạnh cực lớn bắt đầu theo những ngón tay của Tô Bạch truyền đến cánh tay, rồi cả người của hắn, bắt đầu bị ép lại. Dù Tô Bạch đang sử dụng trạng thái cương thi, cũng đang sử dụng huyết tuyến, nhưng thân thể Tô Bạch cũng bị tấn công đến chấn động.
- Á! Á! Á!
Một tiếng gầm như thể mãnh thú phát ra từ cổ họng Tô Bạch. Gót chân của hắn vừa bị nhấc lên khỏi mặt đất lại bị ép về.
Lão già phản phệ không thành công, dường như chính lão cũng sửng sốt một chút. Lão lập tức nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Tô Bạch. Ngay sau đó, nắm tay của lão bèn chuyển hướng, tấn công thẳng vào Tô Bạch.
Một bàn tay Tô Bạch đang để trên bả vai lão già, lúc này hắn chỉ có thể dùng một cái cánh tay khác chắn trước người mình.
- Ầm!
Từng quyền va chạm.
Lúc này Tô Bạch không thể chịu được. Cả người hắn bị đánh bay ra ngoài, nặng nề mà nện ở trên mặt đất. Năm móng tay của hắn cũng đều gãy. Đoạn giáp đều lún vào ở tại vị trí bả vai lão già.
Lão già cũng không thèm nhìn tới Tô Bạch và Từ Đông, vẫn lập tức phóng về phía Nghê Lan.
Cũng may, bởi vì có Tô Bạch và Từ Đông ngăn trở, Nghê Lan cũng có chút thời gian mà hồi sức. Lúc này đây, cô ta không chủ động tấn công nữa, mà bắt đầu di chuyển rồi lui về phía sau.
Tô Bạch và Từ Đông nằm trên mặt đất liếc nhìn lẫn nhau. Lúc này hai người đều rõ ràng thực lực đáng sợ của lão già. Cũng hiểu rõ được, tuyệt đối không thể để cho lão già giết chết Nghê Lan. Nếu không Nghê Lan vừa chết, lão già cũng sẽ tỉnh táo lại sau khi bị cừu hận che mờ lý trí. Rõ ràng hiện tại lão ta bị trạng thái báo thù làm cho phát điên. Bởi vì cừu hận của lão ta với Nghê Lan rất cao. Cũng vì vậy mà dù cho Tô Bạch cùng Từ Đông ngăn trở, lão cũng không thèm để ý đến hai người và trực tiếp bỏ qua sát thương. Nếu để lão tỉnh táo lại, chỉ số thông minh cũng được hồi phục, lúc đó chắc chắn Tô Bạch và Từ Đông sẽ không thể nào có cơ hội chống lại lão ta.
Xa xa, bên trong tầng nhà bằng thủy tinh.
Một người đang cầm trong tay một ly rượu, nhưng không hề uống. Người đó chỉ nhìn chằm chằm vào hoàn cảnh đang diễn ra ở dưới kia.
- Hắn sẽ chết sao?
Một người khác nghe được những lời này, lúc này cười nói:
- Hắn ư? Là bọn hắn đi. Ha ha, lần này chúng đều phải chết, nếu không tiếp theo Phát Thanh Khủng Bố sẽ lại chọn ba người trong chúng ta đi quyết đấu với bọn chúng.
- Chậc chậc, dù sao quả thật là tôi cũng sợ vô cùng. Ba người lúc trước đã đủ chứng minh rồi. Dù lúc đó thực lực của chúng ta tăng lên, pháp khi được thăng cấp thì cũng không phải là đối thủ của những thính giả thâm niên hàng thật giá thật đó được. Chắc chắn sẽ bị bọn chúng hành hạ cho đến chết.