Chương 614
Cơ Hội Một Bước Lên Trời
Thân pháp của lão giả lùn có thể nói là cực kỳ thần kỳ. Một cái chỉ tay trước đó của lão cũng đủ làm cho Tô Bạch và Từ Đông phải lui lại về sau theo bản năng. Cho nên quả thực nếu lấy thực lực mọi mặt của lão, cho dù có nhiều người hơn nữa đến tấn công, từng người, từng người một lên giết thì tỷ lệ thành công chắc cũng chỉ được hơn tám mươi phần trăm.
Nhưng Phát Thanh Khủng Bố lại không thích cảnh giết chóc như vậy. Có thể vì đó là thẩm mỹ của nó, cũng có thể là nó muốn đi đường lớn. Nó thích ba người đánh một, thích đùa bỡn thính giả trong lòng bàn tay và thiết lập, bố trí những cục diện vô cùng hung hiểm để rồi làm lộ ra chút hy vọng sống. Về phần việc thính giả tham gia có nắm được cơ hội này không thì đó cũng không phải là chuyện mà Phát Thanh Khủng Bố muốn quan tâm.
Đương nhiên, với kiểu thính giả như Huyết Thi kia, một kẻ mà dám tàn sát tất cả thính giả ở Thiểm Tây thì đây lại là chuyện mà Phát Thanh Khủng Bố không thể nhịn được. Cho nên khi Huyết Thi bị lộ ra danh tính thật, đã bị Phát Thanh Khủng Bố kéo vào một thế giới câu chuyện và giết chết ngay lập tức.
Cho dù là thính giả đã phạm và “tội tày trời” như vậy nhưng Tô Bạch vẫn phát hiện ra, Phát Thanh Khủng Bố cũng không giết Huyết Thi ngay, mà vẫn để lại cho anh ta một chỗ trống cuối cùng để “giãy dụa”.
Trong thế giới câu chuyện kia của Huyết Thi, Huyết Thi nói với Tô Bạch rằng, bởi vì anh ta biết cách để nắm giữ được sức mạnh trong chỗ đó nên Phát Thanh Khủng Bố mới không có cách giết chết anh ta triệt để. Nhưng Tô Bạch lại nghĩ tới khuynh hướng là do Phát Thanh Khủng Bố đã thiết lập như vậy.
Dù đối mặt với một Huyết Thi có bộ dáng nổi giận, một tên tàn bạo giẫm lên vườn rau cải trắng trên chính mảnh đất của Phát Thanh Khủng Bố, nhưng nó vẫn giữ vững thẩm mỹ của mình như trước. Nó vẫn cho Huyết Thi một cơ hội cuối cùng để “Chết trong vinh quang, tỏa sáng trong giây lát”. Dù cơ hội này cũng là vô cùng nhỏ, nhưng sau cùng, nếu như không phải bởi vì Tô Bạch chịu ảnh hưởng từ chính người nhân bản của mình, kích phát tiềm lực. Hơn nữa cũng có một phần may mắn trong đó thì Huyết Thi đã thật sự có cơ hội đoạt xác Tô Bạch và chiến đấu với Phát Thanh Khủng Bố thêm một lần nữa. Tô Bạch nghĩ, kết cục của Huyết Thi cũng chính là sự trào phúng của Phát Thanh Khủng Bố đối với anh ta.
Mà trong cục diện trước mắt này, việc lão giả lùn kia cứ chăm chăm vào việc giết Nghê Lan cũng chính là một cửa sống.
Nếu không với một lão giả lùn minh mẫn và bình thường thì dù Tô Bạch và Từ Đông muốn làm thương tổn đến lão cũng là chuyện không thể xảy ra.
Mà bây giờ, ngực của lão giả đã bị trúng nhiều nhát kiếm, máu chảy đầm đìa. Vị trí bả vai của lão cùng bị Tô Bạch đâm móng tay vào sâu, năm cái lỗ cũng đầy máu, dường như cả người ông ta toàn là vết thương.
- Ngăn ông ta lại!
Từ Đông hét to với Nghê Lan.
Nghê Lan hoàn toàn không kịp đáp lời. Lúc này cô ta đã thay đổi phong cách chiến đấu mạnh mẽ lúc trước, bắt đầu lợi dụng thân pháp của mình để tránh né và xê dịch, nhưng có vẻ đây cũng không phải là phương thức mà cô ta am hiểu. Có lẽ là thân pháp của Nghê Lan quả thực không tồi nhưng thân pháp của lão giả lùn kia lại quá lợi hại. Nhờ đòn tấn công vừa rồi của Tô Bạch và Từ Đông mà Nghê Lan mới có thời gian để thở dốc, nhưng trên người cô ta cũng đã có đến bảy, tám vết thương, trên mặt cô ta cũng có một vết thương dài. Nếu vết cắt này đi lên trên một chút thì mắt trái của Nghê Lan có lẽ cũng đã hỏng.
- Mẹ nó, phải bỏ chút máu rồi. - Từ Đông liếc mắt nhìn sang Tô Bạch.
Tô Bạch khẽ gật đầu.
Hắn biết Từ Đông đang có ý gì. Nếu muốn giải quyết triệt để lão giả lùn này thì ba người Tô Bạch và Từ Đông, Nghê Lan cũng phải trả giá không nhỏ. Mà lúc này, những thủ pháp điêu luyện cũng như lòng dạ của ba người chắc chắn sẽ quyết định sự thành bại cuối cùng của ba người.
Từ Đông đứng lên, vẫy tay với Nghê Lan. Sau đó, hai tay anh ta nắm chặt chuôi đao, dồn khí đan điền. Một luồng khí loãng dần bao phủ xung quanh người anh ta, làm tóc Từ Đông hoàn toàn bị thổi tán loạn.
Dù cho lúc này Từ Đông đang trần truồng, nhưng việc này cũng khó có thể che lấp khí độ tông sư trên người anh ta. Nói chung người chọn đao kiếm hoặc là loại võ cổ cường hóa, thậm chí cả những người cường hóa như đạo sĩ, hòa thượng thì trên thực tế, ít nhiều thì lựa chọn cường hóa cũng sẽ có liên quan đến bản thân mình.
Như mập mạp đã từng nói, ba đời nhà anh ta đều là đạo sĩ. Ông nội anh ta là đạo sĩ trừ tà cho những đám tang ở nông thôn. Cha mập mạp lại là tiến thêm một bước, là thầy phong thủy chuyên xem tướng số cho những nhà giàu hoặc làm quan. Đến đời mập mạp thì sau khi tiến vào Phát Thanh Khủng Bố thì lần đầu tiên cường hóa đã quyết đoán lựa chọn làm đạo sĩ cường hóa.
Tuy rằng chuyện gia đình mập mạp có tiếng là giỏi thì không biết có bao nhiêu phần là giả hay thật, nhưng quả thật mưa dầm thấm lâu từ nhỏ, anh ta quả thật có thể dễ dàng tiếp thu hơn.
Còn Từ Đông, quả thật ở trong thế giới thật anh ta vốn là một người luyện võ, cho nên người có dáng vẻ như vậy cũng tích lũy được nhiều kinh nghiệm từ thế giới thật rồi. Sau khi lựa chọn con đường cường hóa tương ứng với mình ở Phát Thanh Khủng Bố, những người như Từ Đông thường sẽ làm ít nhưng hiệu quả lại cao.
Tất nhiên Nghê Lan hiểu rõ ý của Từ Đông là gì, vì thế bèn lập tức liều mạng để sau lưng mình trúng một chưởng của lão giả lùn. Sắc mặt Nghê Lan lại tái nhợt đi, cả người cũng bay thẳng qua người Từ Đông.
Tương tự, lão giả lùn cũng không hề cố kỵ mà xẹt qua người Từ Đông.
Lúc này do đã có kinh nghiệm lần trước, Từ Đông cũng không tấn công thẳng vào lão giả lùn như lần trước. Mà anh ta cố ý lùi ra phía sau trong chốc lát, chờ khi thân hình lão giả lùn kia đã ở phía sau mình, Từ Đông mới vận một luồng khí xoáy từ trong đan điền ra. Lúc này ánh đao đã hóa thành vô số hư ảnh, sau đó eo Từ Đông phát lực, xoay tròn, bắt đầu vung đao lên.
Một đao vừa nhanh vừa mạnh bổ thẳng vào sau lưng lão giả lùn, vụt theo đường đi của lão. Tuy rằng Từ Đông đã lấy hết khả năng của bản thân để dịch tới một nơi an toàn bảo vệ chính mình nhưng vẫn sẽ nhận lấy nhiều thương tổn hơn.
- Ầm!
Xương cốt sau lưng của lão giả lùn bị đánh nát mấy cái, phát ra tiếng xương cốt vỡ vụn nghe đến chói tai. Cả người lão bị đánh lệch sang một phía, sau đó ngã nhào về đằng trước, va vào một tòa nhà lớn bị bỏ hoang đã lâu. Một vách tường bị nát tan ngay lập tức.
- Con mẹ nó, thật sảng khoái!
(Chưa xong còn tiếp!)