Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 627 - Chương 627 Chỉ Cần Mình Sống, Còn Lại Không Quan Tâm 2

Chương 627

Chỉ Cần Mình Sống, Còn Lại Không Quan Tâm 2


Cả người Tô Bạch vẫn tiếp tục duy trì tư thế ban đầu, ngay cả môi cũng khẽ mấp máy. Trông hắn không khác gì lúc trước, nhưng dưới bóng cây lớn bên ngoài không gian, một bóng đen hơn từ từ hiện ra. Đây chính là thử nghiệm của Tô Bạch, đó là hư ảnh của Vampire bị trói vào cây thánh giá mà hắn có thể triệu hồi.


Đúng vậy.


Phát Thanh Khủng Bố muốn chủ động hủy đi thể xác của bọn họ, đồng thời ba người phải đối mặt với làn sóng tiếp theo của ba vị thẩm phán trong khi bọn họ đã mất đi thể xác và chỉ còn lại linh hồn.


Đây chính là cách để giảm bớt độ khó cho phán xử ở vòng sau, không còn trực tiếp đưa mạng như ở vòng đầu nữa.


Vật chứa này có thể ngăn cách bất kì nguồn năng lực nào khác nhưng nó tuyệt đối sẽ không ngăn cách linh hồn.


Chờ đến khi sức sống bị rút sạch, thi thể của ba người trực tiếp bị hoại tử. Linh hồn của ba người sẽ tồn tại trơ trọi trong không gian, đợi sau khi không gian mở ra, lúc này ba vị thẩm phán kia lập tức xuất hiện.


Toàn bộ những điều này đều là kế hoạch của Phát Thanh Khủng Bố.


Nó từng bước từng bước làm suy yếu sức mạnh của ba người bọn họ, đồng thời từng bước tạo ra lợi thế và cơ hội cho những vị thẩm phán tưởng chừng như đã mất đi quyền lực.


Không có bất kì dấu hiệu nào được báo trước, thân thể Tô Bạch đột nhiên bốc cháy hừng hực. Hắn đang chủ động thiêu đốt chính mình, tương tự với phương thức tự giết chết bản thân.


Nghê Lan đột ngột mở mắt ra nhìn về phía Tô Bạch, tức giận cho rằng hắn đang muốn giết chết mọi người ở đây.


Từ Đông cũng mang theo kinh ngạc nhìn Tô Bạch, đồng thời siết chặt cán đao trong tay.


Đốt cháy và thiêu hủy da thịt của bản thân, dùng hết sức để chuyển hóa sức mạnh vật chất cho linh hồn của chính mình, kích thích linh hồn trở nên lớn mạnh hơn.


Vào lúc này, linh hồn của Tô Bạch chậm rãi bay ra khỏi cơ thể, xuyên qua kết giới không chút ngăn cản, xuất hiện bên ngoài.


- Linh hồn.


- Chết tiệt, là linh hồn!


Sau khi Nghê Lan và Từ Đông nhận ra thì bắt đầu thiêu đốt da thịt không chút do dự, hiển nhiên cũng muốn hồn phách của mình khi rời khỏi da thịt cũng phải lấy thêm chất dinh dưỡng, dùng phương pháp giống hệt như Tô Bạch.


Chỉ là vào lúc này, cơ thể Tô Bạch đột nhiên ầm ầm nổ tung.


Ngay sau đó Nghê Lan, người chưa bị cháy hoàn toàn, đã phát nổ cùng với cơ thể của Từ Đông.


Linh hồn của Từ Đông và Nghê Lan hoảng sợ bay ra khỏi kết giới, hai người nhìn linh hồn Tô Bạch vô cùng khỏe khoắn, chắc chắn, trong mắt ngập tràn oán hận.


Bọn họ biết, Tô Bạch chính là cố ý làm cho linh hồn của hai người yếu hơn của hắn!


Đúng vậy, bọn họ là kẻ có tội, rất có thể toàn bộ đều sẽ chết trong thế giới chuyện xưa này. Nếu như sống, cũng chỉ có duy nhất một người có thể sống sót để quay trở về.


Có đôi khi ba người là đồng minh


Thế nhưng ba người đều hiểu rõ thật ra bọn họ đều là đối thủ của nhau, cạnh tranh vì mục tiêu.


Muốn rời khỏi thế giới chuyện xưa, phải tìm cho ra con đường sinh tồn của riêng mình!


Tử đạo hữu bất tử bần đạo, vì lợi ích của mình mà không tiếc tổn hại đến lợi ích của người khác.


Đây chính là điều cơ bản nhất trong quy tắc sinh tồn của thính giả.


Cho dù là Tô Bạch, Mập mạp hay Hòa thượng, trên thực tế, bọn họ đều là loại quan hệ như thế này. Chẳng qua bây giờ bọn họ đi chung với nhau, hiểu biết càng ngày càng nhiều, tất cả mọi người đều không kìm lòng được nhìn càng ngày càng xa. Tình bạn hiện tại chính là bàn đạp cho những lợi ích to lớn về sau. Thứ gọi là “tình nghĩa anh em”, thật ra chỉ là tối đa hóa lợi ích mà thôi.


Ví dụ như chuyến đi của Tô Bạch và Mập mạp đến Tần Hoàng Đảo trước đó, cũng chính là một cách tính toán.


Rất rõ ràng, giữa Tô Bạch, Nghê Lan và Từ Đông cũng không có thứ gì gọi là tình nghĩa cả. Có thể hố thì sẽ thuận tay hố ngay, không ai khách sáo với ai cả. Đừng nói Tô Bạch, đổi lại là Từ Đông hay Nghê Lan thì bọn họ cũng sẽ làm như vậy mà thôi.


Vì thế, Từ Đông và Nghê Lan cũng chỉ có thể dùng “ánh mắt” oán hận nhìn Tô Bạch.


Lúc này ba người bọn họ đã mất đi thể xác, chỉ còn linh hồn, vậy nên chỉ mơ hồ duy trì hình người, không có tròng mắt.


Trong ba người cũng chỉ có thân thể linh hồn của Tô Bạch là ngưng thực nhất, xung quanh còn có một tầng lửa màu lam nhạt. Đây là bởi vì Tô Bạch đã đốt cháy hết toàn bộ sức mạnh có trong cơ thể, trực tiếp chuyển hóa cho phần linh hồn của mình.


Tuy rằng không thể duy trì trong thời gian quá dài nhưng Tô Bạch cũng không hề lo lắng, bởi hắn cũng không hề có ý duy trì. Nếu thân thể cũng không mang ra được thì cứ coi như là rác rưởi mà dùng cho rồi. Hiện tại họ có thể vượt qua một cửa thì lại một cửa, chịu đựng được thêm một lần thì lại ráng thêm một lần. Đều là thính giả đã lăn lộn đến cấp bậc này, rất khó để phát hiện trạng thái tiêu cực trên người bọn họ, càng sẽ không lần nữa bị động ngồi chờ chết.


Trừ khi là giống như vừa rồi bị Phát Thanh Khủng Bố cưỡng ép bày trò vui, đó là chuyện không cách nào khác.


Ba người, không, chính xác mà nói là ba đạo linh hồn bị tách ra ở một khoảng cách nhất định, xem ra Phát Thanh Khủng Bố vẫn là muốn an bài một chọi một.


Khoảng cách giữa ba linh hồn là hơn một kilomet, chỉ có thể nhìn thấy một bóng đen mơ hồ giữa nhau. Đồng thời, ba cánh cửa hiện ra trước mặt mọi người, giống hệt như ở vòng thứ nhất.


Mỗi người một đối thủ, đều chạy ra từ bên trong.


Nhưng lần trước ba người đều ở trạng thái đỉnh cao, dù Tô Bạch có đánh nhau với Nghê Lan một trận đi chăng nữa thì cũng chỉ xem như là làm nóng người, còn lâu mới tới mức cả hai đều bị thương. Cho nên đối mặt với Phát Thanh Khủng Bố nâng cấp thực lực và trang bị những pháp khí cho thính giả cấp thấp, ba người đều coi như chó nhà đang tản bộ, dễ dàng giải quyết hết mấy thằng cha ý đồ chuột giả mèo.


Nhưng bây giờ ba người bọn họ đều là linh hồn yếu ớt, nếu đối mặt lần nữa, bọn họ sẽ đi tong.


Có lẽ trong số ba người ở vòng này, đoán chừng sẽ có người bị rơi xuống.


Vắt kiệt sức từng chút một, chậm rãi chơi đùa.


Đây mới chính là thứ mà Phát Thanh Khủng Bố muốn xem nhất.


Từ bên trong tấm cửa kính thủy tinh, chỉ còn lại có ba người.


Người đàn ông mặc bộ đồ đỏ mỉm cười, chai Champagne chậm rãi lăn dưới đất.


- Ngụy trang tới mức này, hèn gì tôi không thể nhận ra


- Giới thiệu bản thân một chút đi.


Người đàn ông mặc đồng phục lên tiếng, mắt dán chặt vào người có mái tóc bù xù đang cuộn tròn trong góc.


Ở chính giữa sân, người đàn ông mặc bộ đồ đỏ và một người mặc đồng phục đã để ý đến nhau ở vòng một. Mặc dù cả hai bên đều ẩn mình giữa một nhóm thính giả cấp thấp “ngây thơ” xung quanh theo bản năng, nhưng luôn có một số chi tiết khiến họ phát hiện lẫn nhau.


Nói cách khác, loại chi tiết này chính là để cho những thính giả thâm niên dễ dàng tìm kiếm lẫn nhau.


Chương 627

Bình Luận (0)
Comment