Chương 628
Mau Tới Đây Mà Đánh Tôi
Bởi lẽ ai cũng biết trong không gian này, việc phơi bày thân phận của một thính giả thâm niên trước mặt những thính giả cấp thấp và đông đảo những người xung quanh chắc chắn không phải là một quyết định khôn ngoan.
Bất luận người nào đi chăng nữa đều sẽ muốn quây quần thành nhóm.
Trong thế giới chuyện xưa, thính giả cấp cao luôn ở vị trí mà thính giả cấp thấp không dễ chạm tay vào.
Lúc đầu Lưu Phúc Toàn tìm đến Tô Bạch, cho dù có mang theo toan tính cá nhân và ý đồ riêng nhưng hai chữ “đại nhân” nói ra hoàn toàn không phải là diễn kịch mà chính là để phân biệt được thực lực chênh lệch giữa hai người.
Kẻ yếu bám dính lấy nhau, cô lập kẻ mạnh và phân biệt rõ ràng là chuyện thường thấy. Vì vậy, hai người đều nhìn thấu đối phương nhưng lựa chọn không nói rõ ràng ra, như vậy cũng xem như rất tốt rồi.
Mà bây giờ, bên trong gương kính chỉ còn lại có ba người. Không có gì che dấu, cũng không cần thiết phải che giấu thêm nữa.
Người đàn ông với vóc dáng nhỏ mặc đồ đỏ tên là Trần Phong, còn người đàn ông mặc đồng phục tên Lục Trầm.
Trang phục của Trần Phong hơi xốc nổi. Những biểu hiện trước đó của gã ta, dù là nói chuyện hay uống rượu, đều đầy cường điệu, khiến người ta cảm thấy rằng đối phương chỉ là một thính giả cấp thấp, dễ kích động và là một thằng cha hời hợt, khó kiểm soát cảm xúc.
Còn Lục Trầm mặc cảnh phục lại rất ít nói, cũng rất ít khi phát biểu ý kiến. Dáng người anh ta hơi gầy, đứng ở nơi đó, cho dù có được cảnh phục bao lấy thân thể vẫn không cứu được khí chất tầm thường của anh ta.
Giữa những thính giả với nhau, thật sự không quan tâm lắm đến thân phận của bạn trong thế giới thực. Bạn có là cảnh sát hay không, điều đó không hề quan trọng. Dù mọi người có giết người và phóng hỏa như thế nào đi chăng nữa thì trên thực tế, cảnh sát cũng không xen vào.
Hơn nữa, người cảnh sát này trông ngon nhưng lại giống như không dùng được.
Nhưng mà khi nhìn thấy trong tấm thủy tinh chỉ còn lại có ba người, khí chất của Trần Phong đột nhiên thay đổi, cho dù là bộ đồ đỏ tươi quyến rũ nhưng anh ta mặc lại mang đến cho người khác cảm giác trầm ổn và dày dặn hơn rất nhiều. Đầu mày thoáng chau lại, giống như đã trải qua rất nhiều chuyện xưa.
Lúc này Lục Trầm đứng thẳng cả người lên, mang tới cảm giác nghiêm nghị đứng đắn. Hơn nữa, không chỉ do thân phận cảnh sát mang đến mà còn do trên người anh ta tản ra khí thế của người vừa quyết liệt tàn nhẫn, lại rất mạnh mẽ kiên cường.
Nói cho cùng thì giữa thính giả thâm niên và người cấp thấp có quá nhiều thứ chênh lệch, chênh lệch giữa hai bên giống như tướng quân và dân thường vậy, chênh lệch trên mọi phương diện.
Người còn lại ngồi xổm ở góc tường. Gã ta ngồi xổm hút điếu thuốc, trong túi gã ta mang theo không ít thuốc, hết điếu này đến điếu khác, trước mặt đã có một lớp tàn thuốc.
- Giả vờ thần bí à? Người anh em, ngay cả tôi cũng không tin trong thế giới chuyện xưa lần này, thế mà còn có một thính giả cấp cao nữa, ha ha ha.
Trần Phong đi tới bên cạnh đối phương, cười nói.
Nói chung, thính giả cấp thấp chính là từ chỉ những người có mức độ hoàn thành nhiệm vụ ở cấp 4 trở xuống. Còn thính giả cấp cao lại là những người đã dung hợp được vũ khí bản mệnh hoặc sắp dung hợp được với vũ khí bản mệnh. Mà thính giả cao cấp nhất chính là để đề cập đến các loại cấp bậc tồn tại như Yến Hồi Hồng, Lan Lâm.
Người đàn ông tóc tai bù xù, ánh mắt có chút rã rời, cho dù là Trần Phong ngồi xổm trước mặt vẫn làm như không thấy, tiếp tục tự mình hút thuốc.
- Thế giới chuyện xưa lần này là phần thưởng mà chúng ta xứng đáng được nhận.
Lục Trầm có vẻ vô cùng bình tĩnh.
Phát Thanh Khủng Bố sẽ thưởng cho những thính giả cố gắng hết sức làm việc cho nó. Khi độ thiện cảm đạt đến một mức độ nhất định thì sẽ rơi xuống phần thưởng ngọt ngào và xứng đáng.
Trần Phong và Lục Trầm là những thính giả rất tích cực trong thế giới hiện thực. Họ không từ bỏ bất kỳ cơ hội nào để giúp Phát Thanh Khủng Bố hoàn thành các nhiệm vụ, thậm chí còn giải quyết các sự kiện có thể ảnh hưởng đến sự cân bằng của thế giới hiện thực.
Lần này, người tới chính là ba kẻ mang tội trên người. Đối với ba kẻ này, Phát Thanh Khủng Bố hoàn toàn xem họ như rác rưởi. Thế nhưng từ sau sự kiện Huyết Thi kia, nó lại không cam lòng ném ba kẻ này vào đống rác hay hỏa táng. Phát Thanh Khủng Bố cho rằng, rác rưởi vẫn có giá trị sử dụng.
Đối với thẩm phán mà nói thì nhiệm vụ chính tuyến của bọn họ thực ra rất rõ ràng, đó là giết ba tên tội đồ này, sau đó nhận được một trong những cường hóa của họ.
Nếu một người thâm niên có thể đạt được cường hóa mạnh nhất của một thính giả thâm niên khác thì việc nâng cao thực lực của bản thân tuyệt đối không phải là một chút mà là bước nhảy vọt vô cùng to lớn.
Người đàn ông đầu tóc bù xù vẫn đang phì phèo điếu thuốc, thấy Lục Trầm và Trần Phong vẫn đứng trước mặt mình, gã ta khẽ cau mày.
- Có việc gì à?
- Không, tôi chỉ lo rằng nếu anh tiếp tục hút thuốc, tòa nhà này sẽ bị anh đốt cháy mất.
Trần Phong và Lục Trầm nhìn nhau. Cả hai đều đoán họ đã gặp phải một thính giả thâm niên tính tình quái gở.
Thính giả có tính tình quái gở rất hiếm thấy nhưng không hẳn là không thấy được. Có những người thực lực ngày càng cao, nhưng trái lại tính cách cũng quái gở không ai hiểu nổi, thế nhưng bọn họ vẫn cứ không chết được.
- Đừng lo, tôi chính là người chuyên dập lửa đấy.
Người đàn ông tóc tai bù xù cười khúc khích, châm thêm điếu thuốc tiếp tục vui vẻ hút thuốc. Lúc gã ta ngẩng đầu lên nói thì có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của gã ta
Gương mặt đối phương ước chừng khoảng bốn hoặc năm mươi tuổi, đã là một người đàn ông trung niên rồi. Mặc dù không thiếu thính giả lớn tuổi, nhưng thính giả lớn tuổi có thể đạt được đến trình độ cấp cao như thế này quả thật vẫn là hiếm thấy như lá mùa thu.
Bước ra khỏi cửa trước mặt Tô Bạch là một người phụ nữ, một người phụ nữ khiến Tô Bạch có chút không ngờ tới. Đối phương mặc áo giáp màu xanh tím, trên tay cầm một cây roi da màu đỏ, trông khí khái vô cùng.
- Thật không ngờ lại là cô.
Tô Bạch khẽ thở dài.
- Không ngờ lại gặp anh ở chỗ này. Thật sự tôi đã mong anh chết ở vòng trước. Tôi rất sợ gặp phải anh.
Trang bị và vũ khí trên người của người phụ nữ rất chói mắt, trông giống như một triển lãm Anime. Điều này là do cấp độ trước đó của cô ta quá thấp. Phát Thanh Khủng Bố tăng thực lực lên dựa trên mô hình phát triển ban đầu của thính giả.
Trên thực tế, nguyên nhân cũng là bởi vì thực lực bản thân và trang bị của thính giả cấp thấp quá thấp. Thực lực của họ vốn không mạnh, cường hóa không đủ sâu và pháp khí cũng ở đẳng cấp thấp, cố gắng tăng lên sẽ để lại hậu quả. Việc đột ngột màu xanh xanh đỏ đỏ tụ hội cùng nhau trông rất vui mắt nhưng thật ra đã không còn cảm giác của pháp khí cấp cao.
Giả dối vẫn chỉ là giả dối mà thôi.
- Đúng vậy, dù sao ta bây giờ tôi cũng chỉ là một linh hồn. Mà roi da của cô, có thể khắc chế được linh hồn tôi đấy. Mau đến, đánh tôi đi!”
Tô Bạch vừa nói vừa chủ động nghiêng người về phía trước.
Giống như thể muốn nói với đối phương.
Mau tới đây.
Mau tới, đánh tôi đi.
Tôi đang rất muốn bị đánh đây…