Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 643 - Chương 643 Huy Chương Bầu Trời Xanh Và Mặt Trời Trắng 1

Chương 643

Huy Chương Bầu Trời Xanh Và Mặt Trời Trắng 1


Người thanh niên bước tới xe minibus rồi đưa tay ra kéo người đàn ông mặc quần bò xuống, người đàn ông mặc quần bò vẫn còn hôn mê, chuyện này cũng chẳng còn cách nào khác, cảm giác kiệt quệ đến từ sâu trong huyết thống và máu thịt khiến gã đã hoàn toàn hôn mê.


Đương nhiên hai thi thể nữ ở ghế sau xe cũng không thoát khỏi tầm mắt của người thanh niên đó. Lúc nhìn thấy hai thi thể nữ, người thanh niên cũng không quá kinh ngạc, ánh mắt lộ ra một loại lãnh đạm với mạng người.


Thật lòng mà nói, Tô Bạch cũng có lúc như vậy, thế nhưng Tô Bạch như thế là bởi vì hắn đã giết quá nhiều người trong thế giới chuyện xưa, cộng với việc không ngừng nâng cao thực lực và cấp độ sinh mệnh, cho dù lòng dạ bạn vẫn như nước nhưng trong tiềm thức cũng càng ngày càng không coi mình là người thường, bạn tự tin mình là thần, bọn họ là người, thần là cao quý, con người là giun dế thấp hèn.


Mạng sống của lũ giun dế có đáng để bạn quan tâm không?


Đương nhiên Tô Bạch vẫn chưa cực đoan đến mức này nhưng nhiều thính giả có sức mạnh kém hơn Tô Bạch đã có tâm lý này từ lâu rồi.


Người thanh niên này cũng am hiểu diễn xuất hả?


Nếu như nói, Lâm Chu là một diễn viên kiêm biên kịch xuất sắc thì người thanh niên này cũng như vậy. Nếu anh ta cũng đang diễn trò giống Lâm Chu thì kỹ năng diễn xuất của anh ta đã đủ để có được giải ảnh đế rồi.


- Anh đi đi.


Người trẻ tuổi lạnh lùng nói với Tô Bạch, ngay sau đó anh ta dùng một tay túm lấy cổ tên kia, dường như có ý định giết gã ngay lập tức.


Tô Bạch lập tức tiến lên phía trước, sau đó xuất hiện bên cạnh người thanh niên nhưng lại không lên tiếng, hắn chỉ lắc đầu với người thanh niên kia.


Nực cười, người đàn ông mặc quần bò này là mục tiêu của Mập Mạp, cho dù bản thân Tô Bạch cũng dự định giết chết gã ta, nhưng cũng phải chờ Mập Mạp về rồi hãy giết.


- Đừng không biết điều như thế. - Người thanh niên cảnh cáo Tô Bạch.


Nụ cười nơi khóe miệng của Tô Bạch không hề mất đi, hắn bình tĩnh lắc đầu. Haiz, cậu còn định uy hiếp tôi nữa đấy à.


Người thanh niên kia lấy ra một khẩu súng rồi chĩa thẳng vào giữa lông mày Tô Bạch. Rõ ràng khẩu súng này đã bị sửa đổi, đoán chừng đạn trong đó có tính sát thương cao hơn đạn thường.


Chẳng qua muốn dựa vào một khẩu súng để dọa sợ Tô Bạch thì đúng là có chút xem thường vốn liếng của thính giả thâm niên rồi.


Nếu như thứ trên tay cậu cầm là địa ngục hỏa shotgun, có lẽ ông đây thật sự không dám để cậu trắng trợn chỉ vào trán như thế, nhưng thứ cậu cầm trên tay còn chưa thoát khỏi phạm trù vũ khí thông thường, bé cưng đúng là không sợ nổi đâu.


Nhìn thấy Tô Bạch không chút sợ hãi nào trên mặt, người trẻ tuổi hơi híp mắt lại rồi buông tay ra khiến tên mặc quần bò kia ngã nhào xuống đất.


- Tôi có thể không giết anh ta, nhưng anh phải đồng ý với tôi, sau khi dùng xong anh ta, anh không được để mặc anh ta chạy ra tiếp tục gây chuyện. – Sau khi nói xong, người trẻ tuổi kia đi thẳng đến chỗ chiếc xe gắn máy của mình.


Tô Bạch vỗ nhẹ vào lưng cậu nhóc, cậu nhóc bĩu môi rồi tiếp tục ngủ say.


- Tôi cho anh đi rồi hả.


Tô Bạch hỏi.


Người thanh niên kia dừng lại tại chỗ.


- Nhà tôi ở đây, không ngại thì vào uống chén trà.- Tô Bạch mời.


Về phần thi thể trong xe Audi và thi thể trong xe minibus, dù sao Mập Mạp cũng sắp trở về nên để Mập Mạp đi giải quyết vậy.


Người thanh niên mím môi, sau đó xoay người nghiêm túc nhìn Tô Bạch.


- Uống trà ư? Tại sao không phải là uống máu người chứ?


Đây là một câu hỏi hay.


Tô Bạch rõ ràng, đối phương cũng đã sớm nhìn ra bản thân hắn cũng là Vampire rồi.


Chỉ là hiện tại khí tức Vampire của Tô thiếu gia đã có thể tự do thu phóng nên người kia chỉ có thể cảm ứng được huyết mạch đang chảy trong cơ thể hắn, nhưng không thể nhìn ra thực lực của hắn cao hay thấp như thế nào.


- Máu người? - Trên mặt Tô Bạch lộ ra một cảm xúc khác. -Tôi cũng đã lâu không uống, đúng là có chút hoài niệm.


Trên thực tế bởi vì tính cách thích sạch sẽ của Tô Bạch cùng với việc trên người hắn không chỉ riêng cường hóa Vampire, những nguyên nhân này khiến cho những đam mê của cường hóa giả Vampire khác rất khó biểu hiện trên người hắn, ví dụ như khát vọng với máu tươi.


Bây giờ bình thường sau khi Tô Bạch bị thương thì mới nghĩ tới chuyện hút máu người, hơn nữa nhất định phải là máu của kẻ mạnh. Lại thêm kể từ khi dung hợp vũ khí bản mệnh, Tô Bạch có thể tự động rút lấy lực lượng còn sót lại của đối phương khi vừa bị giết chết, dung nhập vào trong cơ thể mình, cho nên Tô Bạch thật sự rất ít khi có suy nghĩ muốn uống máu người.


Đương nhiên cảm giác hưởng thụ cực đoan khi bị thương được uống máu người vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí hắn.


- Chỗ tôi có máu người rất tươi, anh có hứng thú cùng đi nhấm nháp không?- Đối phương mời Tô Bạch.


Tô Bạch gật đầu: - Chờ tôi đưa thằng bé về nhà trước đã.


Đối phương ra hiệu có thể.


Lúc này một chiếc xe điện nhanh chóng chạy tới, quả thực Tô Bạch thấy thương cho hai chiếc bánh xe kia, dường như lúc nào cũng có thể bị cân nặng của Mập Mạp đè cho không còn đàn hồi được nữa.


- Con bà nhà nó, cái quái gì thế này? Định mở tiệc thịt người sao?


Mập Mạp dựa chiếc xe điện vào sát tường, sau đó bước tới ngó vào hai xác chết nữ, đoán chừng trên xe Audi cũng có vài xác chết. Trước cửa nhà đột nhiên xuất hiện một đống xác chết thật đúng là có chút khiến người ta thấy khó chịu.


- Mập mạp anh thu dọn nơi này đi. Người mặc quần bò kia chính là người anh đang tìm. Tôi cho thằng bé ngủ trước rồi quay lại.


Tô Bạch nói xong bèn quay vào nhà, đặt cậu nhóc lên giường trong phòng ngủ. Từ ngoài sân, Cát Tường cũng chạy vào nằm cạnh cậu nhóc, có đôi khi bên người có một con mèo cưng như thế cũng tiết kiệm được không ít công sức, bởi vì để Cát Tường chăm sóc cho tiểu gia hỏa còn tốt hơn cả hắn.


Chờ đến khi Tô Bạch bước ra khỏi nhà thì hai ngọn lửa đã bùng cháy. Chiếc xe Audi và chiếc xe minibus kia đều bị ngọn lửa bao vây, xung quanh còn có một số lá cờ nhỏ nên khi người thường nhìn vào nơi này tầm mắt của họ sẽ bị che khuất, chỉ có thể nhìn thấy một ít khói tro, giống như đốt củi.


Người thanh niên kia ngồi trên xe máy đội mũ bảo hiểm, anh ta cũng không có ý định chuồn mất, có lẽ một mặt cũng là vì anh ta thật lòng muốn mời một Vampire như Tô Bạch về nhà mình, đương nhiên Tô Bạch càng công nhận một chuyện, có Mập Mạp ở chỗ này, anh ta không dám đi.


Tô Bạch lái xe của mình ra, Mập Mạp ném người mặc quần bò vào cốp xe trước, sau đó cũng leo lên xe.


Nam thanh niên bèn khởi động xe máy dẫn đường, Tô Bạch cũng nổ máy chạy theo phía sau.


Mập Mạp châm một điếu thuốc, vươn tay ra ngoài cửa sổ gảy tàn thuốc.


- Đại Bạch, thằng cha này nhìn thế nào cũng thấy có cảm giác già cả. Giống như một người bảy mươi, tám mươi vậy. Thật giống như Lâm Chu ngày trước.


Chương 643

Bình Luận (0)
Comment