Chương 645
Hắc Thái Dương 731
Tô Bạch cũng cầm cái ly trước mặt lên tự nhiên uống một ngụm, máu rất tươi nhưng bây giờ đã không còn hợp với khẩu vị của Tô Bạch. Tô Bạch nhớ lại lúc ban đầu, mỗi lần bị thương hắn đều vội vàng muốn uống máu của người sống. Mà hiện tại hẳn là khẩu vị bị dưỡng đến kén ăn rồi. Nếu không phải máu của cường giả, không phải máu của người có cấp độ sinh mệnh tương đối cao, Tô Bạch thật sự không có cảm giác gì khi uống nó.
Mập Mạp ở bên cạnh liên tục buồn nôn. Anh ta sẽ không uống thứ này.
- Anh là Vampire duy nhất mà tôi tìm thấy ở Trung Quốc trong những năm qua. Ninh Thành cười nhẹ rồi uống hết máu trong ly, cả người anh ta như trở nên hồng hào hơn.
Tô Bạch vừa nếm thử nhưng lại đặt ly lên bàn cà phê ngay sau đó.
- Anh có biết tôi muốn làm gì không?
- Anh muốn máu tươi của tôi.- Ninh Thành trực tiếp nói ra mục đích của Tô Bạch.
- Trước đó có rất nhiều người muốn máu tươi của tôi, kẻ còn đang nằm trong cốp xe của anh chính là thứ hàng lỗi từ mẫu máu mà tôi để lại trong một bệnh viện nào đó ở đại lục 20 năm trước.
- Hai mươi năm trước?- Tô Bạch có chút kinh ngạc hỏi: - Cho nên những năm này anh không ở đại lục sao?
- Tôi thường ở Đài Loan hoặc Hoa Kỳ. Sau khi thành lập Trung Quốc mới, tôi cũng rất ít khi trở về đại lục.- Ninh Thành nói thẳng.
- Thế thì sao lần này anh lại quay lại đây? Để giết tên phế phẩm này?- Mập Mạp nhìn anh ta kiểu như tôi là người lương thiện, đừng có nói dối tôi.
Ninh Thành lắc đầu.
- Trên thực tế đối với tàn thứ phẩm này, lúc đầu tôi cũng không rõ tình hình. Chẳng qua là lúc xuống máy bay ở Thượng Hải tôi đã cảm nhận được anh ta. Đương nhiên anh ta ở đây không phải là anh, mà chính là phế phẩm đó. Cho nên tôi định thuận tay giải quyết nó trước, không ngờ rằng trong quá trình đó, tôi lại gặp một Vampire thực sự.
- Mấy năm nay ở phương Tây, tôi cũng đã cống hiến hết mình để tìm kiếm Vampire. Chỉ là mặc dù Vampire phương Tây vẫn tồn tại, tôi cũng có một số manh mối nhưng bọn họ giống như những con chuột nhỏ sợ hãi ẩn mình rất kỹ, một khi chúng phát hiện ra có ai đó đang tìm kiếm mình thì chúng sẽ không hề do dự mà cắt đuôi của mình để che dấu bản thân. Cho nên trong những năm này, anh chính là Vampire đầu tiên tôi từng thấy.
- Đó là vinh hạnh của tôi.
Tô Bạch nói. Chỉ cần là người có mắt tinh tường thì đều có thể nhìn ra Tô Bạch ngồi ở đây không phải để ôn chuyện xưa. Thật ra ngay từ lần đầu tiên Tô Bạch nhìn thấy người đàn ông này thì trong lòng hắn đã tính toán làm sao để huyết thống Vampire tinh khiết của đối phương có tác dụng trên người mình. Thế nhưng điều này rất khó, khó khăn lớn nhất ở chỗ đối phương là người thường. Đúng vậy, bùng nổ trạng thái Vampire quả thực có thể khiến trình độ và sức mạnh của anh ta cao hơn nhiều so với người thường, nhưng anh ta cũng không phải thính giả nên tất nhiên cấp độ sinh mệnh rất cao, giống như lý thuyết thùng gỗ. Thùng của anh ta chứa đầy chất lỏng quý giá nhất nhưng vì thùng quá ngắn và quá nhỏ nên thể tích của chất lỏng này cũng chỉ được ít mà thôi, ít đến mức Tô Bạch không cách nào lấy ra để sử dụng.
Cũng giống như việc Tô Bạch từng chiếm được giọt máu Vampire cao cấp, giọt máu đó quả thực đã chỉ rõ phương hướng cho Tô Bạch, đồng thời hắn còn thu được một số truyền thừa sót lại. Thế nhưng nó không thể trực tiếp thay đổi cấp độ huyết thống của Tô Bạch, điều này còn phải dựa vào sự cố gắng của hắn. Nếu một giọt máu tinh hoa trở thành mười giọt, thậm chí là một chén lớn thì Tô Bạch hoàn toàn có thể đổi máu của bản thân, cưỡng ép huyết thống của mình phải trải qua một đợt cải tạo hủy diệt. Phương pháp cải tạo này căn bản là để không gian thăng cấp của Vampire này bị phá hỏng, có lẽ cường hóa Vampire khác sẽ do dự mà bỏ cuộc nhưng đối với Tô Bạch mà nói thì điều này chẳng là gì cả.
Bắt đầu từ lần đầu tiên hắn đổi lấy huyết thống Vampire rách nát, huyết thống Vampire của hắn đã đánh mất khả năng tự mình thăng cấp và đổi lấy, mỗi lần đều phải dựa vào ngoại lực để cưỡng bức nó tăng lên. Nói một cách đơn giản, người ta cường hóa là đi trên một con đường rộng lớn, người ta dựa vào thời gian chịu đựng hoặc là điểm cốt truyện để đến cửa hàng trên wechat đổi lấy, có thể đi thẳng một mạch lên trên. Mà con đường cường hóa của Tô Bạch là hết núi này đến núi khác, hoàn toàn không có lối đi nào cả, hắn chỉ có thể dựa vào việc mỗi lần đều mang theo thuốc nổ đi đánh sập
- Thực ra chỉ có một lý do duy nhất khiến tôi đến đây.
Ninh Thành lấy điện thoại di động ra, đặt trước mặt Tô Bạch và Mập Mạp
Có một mẩu tin trên điện thoại được đăng cách đây nửa tháng, với tiêu đề "Kế hoạch cải tạo Tử Kim Sơn ra lò."
Đây là dấu hiệu cho thấy chính quyền thành phố Nam Kinh đã sẵn sàng mở đấu thầu khu vực Tử Kim Sơn một cách dứt khoát.
- Hai vị, tôi biết hai người quan tâm đến huyết thống của tôi. - Ninh Thành có vẻ khá bình tĩnh.
- Cho nên tôi nghĩ các anh cũng sẽ quan tâm đến chuyện này.
- Haha, nói tiếp đi. – Mập Mạp chính là kiểu người không thấy thỏ không thả chim ưng, cộng thêm sự kiện sáp thi Lâm Chu trước kia, bây giờ lại đột nhiên gặp được một người đàn ông đã sống nhiều năm, Mập Mạp sẽ không dễ dàng cắn câu như thế.
- Hai người biết về đơn vị 731 chứ? - Ninh Thành hỏi.- Hắc thái dương 731.
- Quân đoàn cấp nước chống dịch số 731 của quân đội Nhật Bản ở Mãn Châu.- Tô Bạch trực tiếp nói tên đầy đủ, đây là quân đội Nhật Bản đặc biệt dùng để nghiên cứu chiến tranh sinh học xâm lược Trung Quốc, quân đội Nhật Bản đã điên cuồng bắt người sống ở Trung Quốc để thực hiện nghiên cứu và phát triển vũ khí vi sinh vật, vẫn còn tàn tích của Đơn vị 731 ở Đông Bắc.
- Không phải đơn vị 731 ở Đông Bắc sao? Nó có liên quan gì đến chiếc Tử Kim Sơn này?
Ninh Thành cầm lấy ly máu mà Tô Bạch chưa uống, uống một hơi cạn sạch sau đó lau vết máu nơi khóe miệng chậm rãi nói:
- Thảm sát Nam Kinh không đơn giản như vậy.
Hắc thái dương 731 nói về sự tàn bạo chiến tranh của người Nhật tại Đơn vị 731, đơn vị thử nghiệm vũ khí sinh học bí mật của Quân đội Đế quốc Nhật Bản trong Thế chiến II