Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 649 - Chương 649 Dựa Vào Cái Gì 2

Chương 649

Dựa Vào Cái Gì 2


Lúc Ninh Thành nói những lời này, anh ta mím môi như thể nhớ lại cảnh tượng mà anh ta không muốn nghĩ lại, trước đó kẻ cắt cổ tay người uống máu chính là anh ta, hiện tại sợ hãi e sợ cũng chính là anh ta.


Con người chính là sinh vật phức tạp như thế.


- Anh đã uống máu của xác chết xung quanh.


Lúc này, Tô Bạch mới nói, bởi vì Tô Bạch từng trải qua loại cảm giác khát máu khi bị thương nặng, lúc đó máu không chỉ là thức ăn cho hắn mà còn là thần dược cứu sống bản thân. Mà khi đó, nguyên nhân khiến Ninh Thành tỉnh dậy trên đống người đã chết là do anh ta đã được cấy ghép thành công huyết thống Vampire vào cơ thể, chính vì vậy lúc đó bản tính của huyết thống Vampire sẽ khiến anh ta phải dốc sức tìm kiếm những nguồn máu xung quanh mình.


- Đúng vậy, tôi đã uống máu của những xác chết xung quanh mình. Họ đã chết từ lâu, máu đã sớm đông lại, hơn nữa trên người còn tản ra mùi xác chết.- Ninh Thành gật đầu thừa nhận.


- Sau đó tôi lợi dụng cơ hội người Nhật đổi ca, trốn vào trong chiếc xe tải chở xỉ than đá vừa mới lấy ra, dựa vào cách thức đó rồi tẩu thoát khỏi nơi đấy.


- Xỉ than đá vừa mới lấy từ trong lò thiêu ra chính là một nhiệt độ đáng sợ. Mặc dù nó không đủ để nướng nguyên một con cừu nhưng nướng một củ khoai lang thì thừa sức... Cho nên lúc đó Ninh Thành trốn trong xe chở xỉ than đá, chắc hẳn trên dưới toàn thân đều không có một chỗ da thịt lành lặn nào, cả người gần như bị bỏng đến mức máu thịt be bét, tuy nói có huyết thống Vampire, loại vết thương này có thể tự mình phục hồi như cũ, nhưng thừa nhận thống khổ, đó là sự thật.


Lúc này Mập Mạp đột nhiên cắt ngang.


- Phía dưới Tử Kim Sơn chính là viện nghiên cứu bí mật hồi đó của Nhật Bản sao? Hiện tại viện nghiên cứu đó như thế nào rồi?


- Sau chiến tranh, trước khi quân Nhật đầu hàng thì viện nghiên cứu này đã bị đóng cửa và che giấu. Do viện nghiên cứu nằm sâu trong lòng đất, hơn nữa Tử Kim Sơn lại là nơi mai táng Tôn tiên sinh, cho nên đã được trao cho ý nghĩa chính trị cực lớn, cho dù là khởi công cũng đều là tiến hành tu sửa ở mặt ngoài, xây dựng các công trình du lịch cơ bản gì đó, sẽ không xâm nhập quá sâu.


- Sau đó tôi có liên lạc với bên quân đội, sau khi kết thúc cuộc thẩm tra chính trị thì họ để tôi đăng ký lại vào một quân đội mới với lý do là từng bị thất lạc. Sau đó cuộc nội chiến bắt đầu, tôi cũng đến Đài Loan và ở tại Đài Loan luôn. Sau khi đến Đài Loan, tôi không thể dùng gương mặt thật sự của mình để gặp người, bởi vì tôi sẽ không già, tôi đã từ chức rời khỏi quân đội, cứ như thế hòa mình với thời gian.


- Anh không thử trở lại Tử Kim Sơn xem sao à?- Mập Mạp hỏi.


- Tôi đã trở lại đấy rồi. Tôi đã đến xem sau khi quân Nhật đầu hàng, lúc Tưởng công bại lui về Đài Loan, ranh giới giữa Đài Loan và Trung Quốc ở trong thời kỳ căng thẳng, tôi cũng mạo hiểm thay đổi thân phận và đến Nam Kinh xem qua vài lần nữa. Về sau thì không đến đó.


- Vậy thì… Tôi cũng không thể nghĩ ra động cơ của anh là gì, chính bản thân anh cũng đã từng nói hiện tại mình ngồi ăn chờ chết, vậy tại sao khi nghe tin về dự án Tử Kim Sơn, anh lại đột nhiên mò về đây? - Mập Mạp nhún vai hỏi.


- Cho dù bộc phát lòng thánh mẫu, lo lắng độc khí tỏa ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến người vô tội, cũng không đủ để anh làm thế.


Một khi đội xây dựng đào vào viện nghiên cứu dưới lòng đất, chắc chắn lúc đó sẽ báo động cho chính phủ, sau đó các đơn vị phòng chống dịch và sinh hóa sẽ trực tiếp đến. Đây là thời đại tiên tiến rồi, dù có virus gì vẫn còn sót lại trong viện nghiên cứu ở Nhật Bản thì tất cả các phương tiện và điều kiện kỹ thuật đầy đủ để kiểm soát, về cơ bản sẽ không có khả năng bùng phát dịch bệnh gì đó.


Sau khi nghe Mập Mạp nói xong, khuôn mặt của Ninh Thành đột nhiên méo mó biến dạng, anh ta đập tay vào mặt bàn thủy tinh, khiến bàn vỡ vụn, thủy tinh đâm vào tay anh ta, anh ta gần như gầm lên.


- Sau ngày kháng chiến, vốn dĩ tôi có thể báo cáo với chính phủ quốc dân lúc đó vẫn đang ở Nam Kinh.


- Ngay cả sau thất bại của cuộc nội chiến, tôi vẫn có thể báo cáo với chính quyền trung ương của đại lục, nhưng tôi không làm thế,


Bởi vì,


Bởi vì,


Bởi vì,


Cho dù là chính phủ nào, tôi đều không muốn bọn họ tiếp quản căn cứ nghiên cứu kia, ở trong đó các công trình nghiên cứu và thành quả nghiên cứu bị người Nhật niêm phong, chính là dùng tính mạng của người nhà tôi, dùng nhiều tính mạng của người Trung Quốc như thế, một mạng lại một mạng để nghiên cứu ra!


Dù cho là chính phủ nào, sau khi biết về sự tồn tại của viện nghiên cứu kia, cậu cho rằng họ sẽ hủy nó, xóa bỏ nó ư?


Không,


Bọn họ đều như nhau thôi!


Bọn họ sẽ giống như phát hiện được bảo bối, bọn họ sẽ tiếp tục tiến hành bí mật nghiên cứu!


Dựa vào đâu mà tôi phải nộp thành quả nghiên cứu máu me đầm đìa, dùng tính mạng của vợ tôi, của cả nhà tôi để hoàn thành cho quốc gia chứ!


Dựa vào cái gì!


Tô Bạch có thể hiểu được sự cuồng loạn của Ninh Thành.


Một Vampire sống gần trăm năm, chiến đấu chống lại Nhật Bản, chiến đấu trong cuộc nội chiến và sau đó chuyển đến Đài Loan và Hoa Kỳ.


Có gì mà anh ta chưa từng gặp phải chứ?


Dù cho có là một người ngu dốt, sống lâu như thế, chứng kiến nhiều sự kiện lớn như vậy, tâm trí và phương thức suy nghĩ của họ từ lâu đã vượt ra ngoài giới hạn suy nghĩ của nhiều người.


Nếu đúng như lời Ninh Thành thì khi các cường quốc kẹt trong vũng lầy của chiến tranh thế giới thứ hai, họ vẫn có thể "chân thành hợp tác" và "cùng nhau nghiên cứu" trong viện nghiên cứu đó, cũng không có gì lạ khi Ninh Thành có suy nghĩ không tin tưởng vào chính quyền chủ nghĩa, không tin tưởng vào cái gọi là chế độ nhà nước.


Thật ra đây là điều có thể tưởng tượng được, đối với Ninh Thành viện nghiên cứu là cơn ác mộng của gia đình anh ta, thậm chí còn mang theo nỗi đau của không biết bao nhiêu người Trung Quốc, giống như một bông hoa anh túc vậy, rất đẹp nhưng hậu quả nó mang lại còn khủng khiếp hơn, không một chính quyền nào sẽ cam lòng từ bỏ nó, cho dù nó trái với đạo đức luân lý làm người, cho dù thành quả nghiên cứu thật sự phản nhân loại.


Giống như ngay cả học sinh tiểu học cũng biết đạn hạt nhân đáng sợ và có uy hiếp lớn như thế nào đối với trái đất và con người, nhưng chẳng phải năm quốc gia lớn vẫn đang nghiên cứu tên lửa xuyên lục địa để tối đa hóa khả năng uy hiếp và tấn công của đạn hạt nhân hay sao?


Đối với quốc gia mà nói vốn dĩ không có đúng sai như bên trong mắt người thường.


Chương 649

Bình Luận (0)
Comment