Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 650 - Chương 650 Cách Xa Ông Đây 1

Chương 650

Cách Xa Ông Đây 1


Về phần Ninh Thành mà nói, đóa hoa kia quả thật đã dùng tính mạng người một nhà của anh ta, thậm chí là máu tươi của vô số người để tưới nước nuôi trồng. Anh ta ghét loài hoa đó, hoàn toàn ghét nó, thà rằng nó bị chôn sâu dưới Tử Kim Sơn để anh ta không quan tâm nữa, dù sao anh ta cũng chỉ còn có nửa năm tuổi thọ. Nhưng loài hoa độc ác này sắp được đào ra, tái sử dụng và nghiên cứu, tương đương với việc xé nát vết thương đã đóng vảy của Ninh Thành.


Nói về lợi ích tập thể, lợi ích quốc gia, tình hình chung, cống hiến quên mình, thì những điều này đều hoàn toàn vô dụng đối với Ninh Thành. Hơn nữa thế giới này không ai có thể nhìn rõ hoặc nhìn thấu đáo hơn anh ta, bởi vì anh ta là một nhân chứng hoặc thậm chí là một người tham dự.


- Vậy thì anh nói cho chúng tôi biết điều này, nghĩa là anh thà đưa loài cây đó cho hai chúng tôi còn hơn giao cho chính phủ? - Mập Mạp nhanh chóng hỏi.


Lúc này Ninh Thành cũng ngồi xuống, lần lượt rút từng mảnh thủy tinh ghim ở trong lòng bàn tay ra. Vết thương dày đặc trên lòng bàn tay anh ta bắt đầu lành lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng sắc mặt anh ta lại tái nhợt hơn, không có bất ngờ gì xảy ra thì tên trộm bị trói sau bức tranh kia lại sắp bị Ninh Thành uống máu.


- Trước đây khi tôi ở phương Tây, cũng không phải chưa từng gặp người như các anh.


Ninh Thành nói một câu như thế.


Rõ ràng là anh ta đã tiếp xúc qua với thính giả phương Tây.


Điều này rất bình thường, người như Ninh Thành đi trên đường bị một thính giả có thực lực tầm trung phát hiện, tương đương với giống như trong đêm tối đốt đèn lồng một cô gái xinh đẹp cởi sạch quần áo, lực hấp dẫn đó rất kinh người, cho dù là Tô Bạch, khi lần đầu tiên hắn nhìn thấy Ninh Thành cũng bị “hấp dẫn”, khi đó trong đầu Tô Bạch xuất hiện suy nghĩ xem nên làm như thế nào để lợi dụng huyết thống trong cơ thể đối phương, càng đừng nói đến việc trong vòng tròn thính giả phương Tây, lượng thính giả cường hóa Vampire là rất nhiều, Ninh Thành lắc lư ở phương Tây còn chưa bị đám thính giả nơi đó bắt đi cũng xem như là rất may mắn.


Đương nhiên có lẽ cũng là bởi vì Ninh Thành luôn che giấu bản thân rất tốt, dù sao anh ta cũng sẽ không già đi cho nên khó có thể có thân phận cố định, hơn nữa giai cấp thính giả vốn dĩ là một loại kết cấu giống như Kim Tự Tháp, có thể liếc mắt một cái là nhìn ra Ninh Thành có phải thính giả hay không cũng cần phải là một thính giả có thâm niên với thực lực rất cao, loại cấp bậc này cho dù là thính giả phương Đông hay phương Tây đều không có quá nhiều, không đến mức giống như mấy con pháo hôi thính giả cấp thấp có số lượng tương đối nhiều, vì thế cũng giảm đi xác suất bị phát hiện của Ninh Thành.


- Đám người các anh sinh hoạt trong xã hội này, nhưng người ta lại không nắm được một chút dấu vết tồn tại nào của các anh. Tôi không biết các anh là ai, cũng không biết vì sao các anh lại xuất hiện, nhưng tôi biết các người không lệ thuộc vào bất kỳ tổ chức nào, từng người các anh là một cá thể, thứ kia tôi tình nguyện để nó rơi vào trong tay các anh.


- Móa nó, anh có giác ngộ cao như vậy mà phải sống khổ sở thế ư? Trong nhà Bàn gia tôi có rất radio, có muốn tối này cùng tôi về xem cá vàng nhỏ lại nghe phát thanh không?


Lúc này thế mà Mập Mạp còn trêu chọc.


Trên thực tế Mập Mạp cũng có ý tứ sâu xa, Tô Bạch nói Ninh Thành cũng thừa nhận tuổi thọ của chính mình chỉ còn nửa năm, nói cách khác anh ta sẽ chết đi, có cách nào để anh ta kéo dài tính mạng không?


Có, đương nhiên là có. Chính là trở thành thính giả.


Còn chưa nghe nói có thính giả nào sẽ lo lắng mình chết già.


Nghe được những lời nói tưởng như đùa nhưng lại giống như thăm dò của Mập Mạp, khí tức của Tô Bạch đột nhiên run lên.


Lúc này Mập Mạp cũng đã nhận ra, đồng thời trải qua sự nhắc nhở của Tô Bạch, Mập Mạp cũng biết mình nói sai.


Ai có thể làm thính giả, người nào không thể làm thính giả, đây là chuyện một người thính giả có thể quyết định hay sao?


Nếu thính giả có thể được xuất hiện theo lô một cách vô ý thức, chẳng phải những người khác đã sử dụng nó rồi sao?


Ví dụ như bình thường mà nói, anh thay đổi vận mệnh của một người nào đó, hoặc là thay đổi sống chết của kẻ kia, xác suất anh bị Phát Thanh Khủng Bố thu làm thính giả sẽ rất lớn. Đây thực chất là một hành động cân bằng của Phát Thanh Khủng Bố, hạ thấp ảnh hưởng của thính giả trong thế giới hiện thực xuống mức thấp nhất.


Tô Bạch không chỉ nghe nói mà xung quanh hắn còn có ví dụ điển hình, chẳng hạn như Sở Triệu, chẳng hạn như Huân Nhi. Nếu không phải Tô Bạch chủ động thì Sở Triệu và nữ quỷ đó sẽ tiếp tục ở bên nhau, ước chừng sẽ sớm bệnh nặng mà chết, có lẽ là bởi vì lúc đó Huân Nhi quá tham gia vào chuyện này cho nên cô ta cũng bị bắt làm thính giả.


Tô Bạch chưa từng nghe nói có điều kiện tiên quyết nào để từ người bình thường trở thành thính giả, Phát Thanh Khủng Bố không phải ngu ngốc, nó sẽ không để cho loại người có chút tâm tư nhỏ như anh có cơ hội tính toán, nếu không đoán chừng sẽ có cục diện nhiều nhà lớn nhỏ đều trở thành thính giả.


- Nếu khi nãy không gặp được chúng tôi thì có thể nói cho tôi biết kế hoạch ban đầu của anh là gì không?- Tô Bạch nghiêm túc hỏi.


Ninh Thành đan hai tay vào nhau, sau đó đột nhiên buông ra, môi khẽ mở.


Ban đầu anh ta,


Dự tính sẽ đặt bom trong đó,


Làm cho nó bị nổ tung!


...


Rời khỏi nhà Ninh Thành, Tô Bạch và Mập Mạp đi ra khỏi khu chung cư. Mập Mạp đi tới chỗ cốp xe rồi thò tay vào mở nó ra, nhẹ nhàng vặn gãy cổ người đàn ông mặc quần bò trong cốp xe đang hôn mê.


Tô Bạch ném cho Mập Mạp một chiếc khăn lau.


- Lau đi, đừng làm vấy máu lên xe của tôi.


Mập Mạp cười, lau qua tay, sau đó ném đi, ngồi lên ghế lái phụ.


Người đàn ông mặc quần bò kia vốn dĩ xem mạng người như cỏ rác, đã giết nhiều người bình thường. Vậy nên Mập Mạp giết anh ta cũng sẽ không ảnh hưởng tới nhân quả, mà sẽ là tích đức, đương nhiên không có áp lực nào cả. Hơn nữa với sự xuất hiện của chính chủ Ninh Thành thì người mặc quần bò kia đã không còn giá trị gì nữa, thả ra cũng không được, nên tốt nhất là thẳng tay giết đi.


Tô Bạch đang chuẩn bị khởi động xe, Mập Mạp rút ra một điếu thuốc nói.


- Cậu nói xem, anh ta thật sự định trực tiếp cho nổ tung viện nghiên cứu kia ư? Cho dù là Vampire, anh ta cũng không có khả lĩnh lớn như vậy, đúng không?


Ở Trung Quốc, việc kiểm soát súng ống rất nghiêm ngặt chứ nói gì đến chất nổ.


- Đừng đánh giá thấp khả năng của một người đã sống trăm năm. Anh cho rằng anh ta thực sự ngủ đông trong nắp quan tài trăm năm nay sao?


Chương 650

Bình Luận (0)
Comment