Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 658 - Chương 658 Quỷ Thay Quỷ 2

Chương 658

Quỷ Thay Quỷ 2


Hòa Thượng do dự không biết có nên gật đầu không, bởi vì có đôi chỗ anh ta luôn cảm thấy có gì đó không đúng.


- Không thể nào. - Lúc này Mập Mạp cắt ngang. - Không thể như vậy, tuyệt đối không thể.


- Chắc hẳn ở đây có rất nhiều người Trung Quốc bị quỷ Nhật giết hại, nhưng trong số bọn họ cũng có những người dân chúng Trung Quốc bình thường, một số là quân đội, cũng có một số nạn nhân từ nơi khác đến Nam Kinh để lánh nạn. Mặc dù họ đều là người Trung Quốc thế nhưng không cùng tộc, không cùng nhà, họ tên cũng không giống nhau, cho dù muốn tạo thành quỷ hố cũng không thể xuất hiện một mặt hài hòa như thế.


- Từ xa xưa tới nay, những nơi xuất hiện quỷ cung, huyệt quỷ đều là bởi vì ở khu vực này, lúc những người chết này còn sống, bọn họ cùng một chủng tộc, một ngôi làng hoặc một quần thể đặc biệt chẳng hạn như quân đội, vì bọn họ chết cùng nhau. Nếu như dưới cơ duyên xảo hợp hóa quỷ thì có thể hình thành nên một chỉnh thể.


- Nhưng ở đây, điều đó là không thể.


Mập Mạp vừa nói vừa ngồi xổm xuống, tay trái lấy một chiếc la bàn, tay phải tính toán.


- Nhưng theo quẻ tượng thể hiện thì nơi này có một “nhất”.


Lời nói của Mập Mạp rất đơn giản và dễ hiểu. Chính là có một ý chí đang thao túng tất cả chỗ này.


Nếu ý chí này không phải là đồng bào chết vì tai nạn lúc trước,


Như vậy,


Thì còn ai nữa?


Trong lúc vô tình, Tô Bạch chợt phát hiện ánh mắt của Mập Mạp, Hòa Thượng và Gia Thố đều đang nhìn mình.


- Làm sao vậy? - Tô Bạch hỏi.


Mập Mạp cười “haha”.


- Giả bộ, cậu cứ tiếp tục giả bộ nữa đi. Mẹ nó, tôi còn tưởng lần này “thu nhập” của cậu có lớn cỡ nào thì cũng chỉ cầm được một bát máu về thôi, ghê hơn chính là cầm được cả bồn máu về, bây giờ tôi cũng ghen ghét cậu luôn rồi. Đại nạn không chết tất có hậu phúc. Trong thế giới chuyện xưa lần trước, tử cục của Đại Bạch cậu rõ ràng như thế, vậy mà cậu còn có thể nhảy nhót tưng bừng trở về, lần này đi làm nhiệm vụ hiện thực, cậu thế mà còn có thể gặp được chuyện tốt như thế.


- Không được, trong lòng bé cưng cảm thấy bất bình. Cậu ăn no nhưng cũng không thể để cho ba anh em chúng tôi làm lao lực miễn phí cho cậu được.


- A di đà phật.- Hòa Thượng đang phụ họa cho lời nói của Mập Mạp.


- Khụ khụ.- Gia Thố cũng ho khan.


Đứng giữa bốn người, Ninh Thành đột nhiên cảm thấy có chút kỳ quái. Bầu không khí thay đổi hơi nhanh đấy, trước đó còn nghiêm túc giống như gặp phải bầu không khí cực kỳ nguy hiểm, thế nhưng bây giờ lại biến thành bầu không khí trong sàn giao dịch chứng khoán?


Tô Bạch không khỏi cười khổ trong lòng.


Rõ ràng Mập Mạp cũng đoán được ở đây có Vampire sống sót, bọn họ không ngốc, thậm chí còn thông minh hơn hầu hết thính giả, ý của bọn họ bây giờ chính là hỏi Tô Bạch.


Cậu có muốn chúng tôi giúp không?


Chuyện này, muốn giúp đỡ thì phải tỏ thái độ, hoặc là tặng một số pháp khí hoặc nợ một ân huệ lớn, cậu chọn đi.


Tô Bạch biết mặc dù đây là nhiệm vụ hiện thực, bốn người bọn họ đều đã nhận nhiệm vụ, vì thế chắc chắn phải hoàn thành nhiệm vụ, nhưng điều này không thể làm cho Tô Bạch thoải mái để cho Hòa Thượng, Mập Mạp, Gia Thố giúp hắn làm việc thật tốt được, đoán chừng nhiệm vụ quan trọng chính là giải quyết con Vampire kia.


Giết nó hay chế phục nó để cho Tô Bạch hấp thụ thì đều là hoàn thành nhiệm vụ, thế nhưng cái trước dễ hơn cái sau rất nhiều.


- Tôi là loại người nợ ân tình mà không trả à?


Tô Bạch hỏi ngược lại, đồng thời tỏ thái độ ý là hôm nay anh giúp tôi, nếu như lần sau Hòa Thượng muốn tới nơi nguy hiểm để tìm xá lợi tử thì tôi sẽ đi cùng. Kể cả Mập Mạp anh muốn tìm lăng mộ của phương sĩ cổ đại nào đó thì hắn cũng sẽ đi cùng. Ngay cả Gia Thố muốn đi bí cảnh làm gì thì hắn sẽ đi cùng anh ta.


Ân tình này, hắn nợ.


Thái độ của Tô Bạch quả nhiên khiến Hòa Thượng và Mập Mạp vô cùng hài lòng, lúc này Mập Mạp không biết xấu hổ, đi qua tức giận vỗ vai Tô Bạch nói.


- Mẹ kiếp, Đại Bạch, câu này của cậu là có ý gì? Chúng ta là bạn mà? Bạn bè giúp nhau không phải là chuyện đương nhiên sao? Ân tình với không ân tình cái gì chứ, cậu nói thế bàn gia tôi sẽ tức giận đấy. Điều đó có nghĩa là cậu không coi chúng tôi là bạn bè thật sự.


Tất nhiên lời nói của Mập Mạp không được coi là thật.


Lúc trước, nếu Tô Bạch đần độn coi Mập Mạp, Hòa Thượng và Gia Thố là những người bạn thực sự của mình thì Tô Bạch đã bị hố chết ở một góc không ai thèm đếm xỉa rồi.


Có lẽ cỏ ngoài mộ đã cao ba mét rồi.


Tình bạn giữa thính giả chính là thuần khiến như vậy đấy


- Đây mới là hình dáng vốn có của nó.


Sau khi làm rõ mối nợ ân tình rối rắm này, vượt qua quỷ đả tường, mọi người mới thật sự tiến sâu về phía trước. Chưa đi được bao xa, Mập Mạp đã nhanh chóng phát hiện xác của hai tên lính Nhật.


Hai xác chết này đã biến thành hình dạng xác khô, quần áo bên ngoài vẫn còn nguyên thế nhưng không còn dáng vẻ của một con người.


- Tô Bạch, đến xem có phải bút tích của người thân cậu không?


Mập Mạp ngoắc ngoắc tay với Tô Bạch, tỏ ý bảo hắn đến xem một chút.


- Không cần nhìn, là do Vampire cao cấp làm, Vampire thông thường không cách nào hút hết tất cả huyết khí bên trong con người một cách sạch sẽ như thế.


Tô Bạch nhận ra điều này, trên người hai thây khô không còn một chút huyết khí nào. Với những cái xác bình thường thì cho dù có bị hút máu như thế nào đi nữa thì cũng khó có thể bị rút hoàn toàn như thế.


Loại thủ pháp này sẽ khiến tất cả huyết dịch trong cơ thể mình giống như bốc hơi, đơn giản mà nói, chính là không còn sót lại gì.


Cũng giống như người thường dạy trẻ em không được để thức ăn thừa khi ăn, Vampire cũng mắc chứng “rối loạn ám ảnh cưỡng chế” khi hút máu tươi của người sống. Thậm chí có thể nói đây là một lễ nghi thuộc Vampire, bạn càng hút sạch sẽ máu tươi của người sống đứng trước mặt bạn thì có nghĩa là thân phận của bạn càng được tôn lên, chứng tỏ bạn tôn trọng thức ăn nuôi sống mình là... máu tươi!


Nói thật thì Tô Bạch vẫn chưa đạt đến kỹ thuật hút máu như thế này, sau khi dung hợp vũ khí bản mệnh, Tô Bạch có được khả năng thu thập tinh hoa từ một cái xác mới, thế nhưng phương pháp đó vẫn chưa bá đạo, vẫn chưa triệt để được như thế này. Hơn nữa, Tô Bạch vẫn cảm thấy việc mình trực tiếp dùng nanh cắn vào cổ đối phương rồi uống máu sẽ thoải mái hơn, bởi vì như thế có thể cảm nhận được nhiệt độ, sự giãy giụa, sợ hãi và cả sự tuyệt vọng của đối phương.


- Tên kia sống lại rồi. - Hòa Thượng nhíu mày.


- Thế nhưng nếu nó sống lại thì sao không tìm đường chạy trốn?


Đây là một nghi vấn rất lớn, ban đầu người Nhật, người Anh và các nhà khoa học đến từ các nước đã vận chuyển thứ đó đến đây để bắt đầu nghiên cứu. Trước đó tên kia hẳn là thuộc về một trạng thái tương tự với trạng thái "giả chết", thế nhưng không biết là vì nguyên nhân gì mà nó lại sống lại, hơn nữa nhìn vào kiểu hút máu người bá đạo như thế thì cũng đủ để thấy sức mạnh của nó đã nổi lên vào thời điểm đấy.


Nhưng tại sao bây giờ nó vẫn chưa rời khỏi đây?


Chương 658

Bình Luận (0)
Comment