Chương 668
Sự Thật Của Lịch Sử 2
Vấn đề mấu chốt chính là, gài bẫy Tô Bạch thì họ cũng chẳng có được lợi ích gì, còn chẳng bằng bóp mũi lại đi lên giúp, kiểu gì cũng sẽ giữ được chút quan hệ đúng không?
Có Mập Mạp, Hòa Thượng và Gia Thố giúp mình thêm, Tô Bạch nhắm mắt lại, linh hồn của mình cùng với khí tức của cái bóng mờ tiến vào bên trong linh hồn của đối phương.
- Ầm!
Cảm giác quen thuộc, cái nhìn quen thuộc.
Tô Bạch chỉ cảm thấy choáng váng một trận. Ngay sau đó, hắn mới thấy rõ ràng tất cả những thứ trước mặt mình, đây là cơ thể của một người khác. Những gì mà Tô Bạch đang nhìn thấy chính là những gì tên Vampire kia từng chứng kiến. Cảm giác này hoàn toàn giống với cảm giác mà lúc trước Tô Bạch đọc ký ức của kẻ trên thập tự giá, cả người đang lạc vào trong một thế giới kỳ lạ để lĩnh hội.
Lúc này, ở phía trước Tô Bạch, có một người đàn ông đầu đội vương miện, mặc một chiếc áo choàng màu đỏ thẫm, đang cưỡi một con tuấn mã. Tô Bạch chỉ nhìn thấy lưng của người đàn ông này, nhưng hắn lại có cảm giác như bị một ngọn núi lớn đè ép. Tô Bạch đứng phía sau của gã ta, hắn nhìn thấy có rất nhiều người đang mặc đồ đen đứng bên cạnh. Vành mắt những người này hiện lên màu đỏ tươi, màu da cũng trắng bệch đầy kỳ dị.
Vampire, đều là Vampire!
Một đám Vampire lại như là vệ sĩ hoặc là binh lính hộ vệ vị quốc vương cưỡi tuấn mã này.
Trước tầm mắt Tô Bạch là một đội quân tay cầm khiên và giáo dài, từng binh sĩ với vẻ mặt không có biểu cảm bước từng bước về phía trước. Phong cách ăn mặc của họ làm Tô Bạch liên tưởng tới những người lính thời kỳ La Mã hoặc vương quốc Hy Lạp cổ đại.
Nơi này là chiến trường, nơi này đang xảy ra chiến tranh!
Trong lòng Tô Bạch vô cùng ngạc nhiên. Tên Vampire này năm xưa lại chỉ là một con người bình thường trên cõi đời, làm thân binh cho Quốc vương sao?
Đội quân không ngừng tiến lên, đội ngũ vẫn tiếp tục đi về phía trước. Tô Bạch cảm giác thân thể này vẫn luôn đi bên cạnh vị quốc vương ở phía trước. Mãi cho đến khi đến một ngọn núi, tầm mắt của Tô Bạch hay chính là tầm mắt của cơ thể này cũng đột nhiên được mở rộng hơn rất nhiều.
Phía trước là từng tòa kim tự tháp cao ngất đến tận tầng mây. Đây không phải là một cách nói phóng đại, mà thật sự là kim tự tháp này đã chọc tới tận tầng mây. So với tòa kim tự tháp trước mắt này thì kim tự tháp ở Ai Cập bây giờ cũng chỉ là đồ chơi xếp gỗ của trẻ con.
Phía dưới tràn ngập một màu đỏ của máu, những binh sĩ loài người vừa kết thúc một trận chiến. Và rõ ràng, họ là những người chiến thắng.
Ở dưới chân bọn họ là vô số những quái vật đếm mãi không hết, một số có thân và mặt người, số khác có thân chim mặt người, cũng có cả những loại hung thú đáng sợ như con chó sói ba đầu to lớn.
Nhưng lúc này, đầu và thân chúng lại rải rác khắp nơi, thi thể chúng nằm la liệt và ngổn ngang trên vùng đất hoang mạc. Chúng là những kẻ thất bại, mà kết cục của kẻ thất bại chính là chết.
Linh hồn của Tô Bạch nhận lấy sự kinh ngạc cực lớn.
Đây là thần thoại truyền thuyết do tên Vampire này tưởng tượng ra, hay là một ký ức có thật trong lịch sử?
Một đàn dơi đen bay tới, sau đó biến thành một người đàn ông mặc đồ đen đứng bên cạnh quốc vương. Người đàn ông mặc đồ đen này cực kỳ cung kính bẩm báo với quốc vương điều gì đó.
Sau khi bẩm báo xong, người đàn ông đó lại lui về phía sau, chạm mắt một cái với chủ nhân của cơ thể mà Tô Bạch đang nhập vào, nhìn nhau nở nụ cười. Hiển nhiên là hai người này quen biết nhau, quan hệ cũng không tệ lắm.
Mà quan trọng hơn là, Tô Bạch biết người đàn ông mặc đồ đen này.
Anh ta chính là tên Vampire bị Thượng đế ban cho cái chết, sau đó bị trói ở trên thập tự giá, là chủ nhân của giọt máu dung hợp trong người Tô Bạch.
An Setser!
Lúc này, tầm mắt của Tô Bạch dần trở nên mơ hồ, điều này làm cho hắn vô cùng ngạc nhiên. Lần trước khi hắn đạt được giọt tinh huyết kia, hết lần này đến lần khác cũng chỉ có vài hình ảnh rất ngắn, mà lần này có vẻ không chỉ có một.
Điều này cũng rất dễ hiểu. Mặc dù Vampire này sắp biến thành cương thi hoàn toàn, nhưng ít nhất là hiện tại, trí nhớ của kẻ này chắc chắn còn nhiều hơn so với khi hắn thu hoạch được giọt máu lần trước.
Tầm mắt của hắn dần trở nên rõ ràng, những hình ảnh mới cũng bắt đầu hiện ra.
Một cảm giác rung lắc truyền đến, Tô Bạch phát hiện mình đang ngồi trên một chiếc xe chở tù được chế tạo hoàn toàn bằng chất liệu bạc. Trên xe chở tù dán rất nhiều phù văn huyền ảo, đây là những phù văn mà Tô Bạch hoàn toàn không hiểu nổi. Từ trước đến nay hắn chưa từng được nhìn thấy những chủng loại tương tự như vậy. Cho dù là Mập Mạp thì Tô Bạch nghĩ rằng anh ta cũng không thể hiểu được loại phù văn này.
Trong xe chở tù, “Tô Bạch” cúi đầu, tầm nhìn rất nhỏ. Hắn chỉ cảm giác được xe chở tù đang không ngừng lắc lư, chắc hẳn hắn đã bị bắt và bị xem là tù binh.
Có phải là bị đám quái vật kia bắt không? Lẽ nào quân đội của quốc vương bị đánh bại rồi sao?
Trong lòng Tô Bạch nổi lên hàng loạt suy đoán, nhưng thật đáng tiếc, hắn chỉ có thể nhìn sự việc thông qua tầm mắt của người này, không thể tự mình ngẩng đầu lên, cũng không thể tự mình nhìn xung quanh.
Chẳng qua loại trạng thái cúi đầu này cũng không kéo dài quá lâu.
- Gầm!
Một tiếng gầm long trời lở đất vang lên, rốt cuộc Vampire này cũng ngẩng đầu lên. Cuối cùng Tô Bạch cũng có thể nhìn thấy tình huống xung quanh.
Ngay lập tức, Tô Bạch ngây người ra.
Từng nhóm binh lính đang tiến về phía trước, đội ngũ kéo dài như thể không có điểm cuối. Nhưng điều làm Tô Bạch kinh ngạc nhất chính là trang phục của những binh lính này.
Áo giáp quen thuộc, giáo mác quen thuộc, đội hình quen thuộc, cung nỏ cũng quen thuộc, thậm chí không riêng gì tiếng bước chân mà ngay cả hô hấp của bọn họ dường như cũng đều thống nhất một nhịp hành quân. Điều này tạo nên một uy thế kéo dài đáng sợ.
Những hình mẫu của họ, người hiện đại có thể nhìn thấy ở bảo tàng lịch sử Tượng Binh Mã ở Thiểm Tây, vũ khí, áo giáp của họ đều là những di vật văn hóa vô cùng quý giá.
Hơn hai ngàn năm trước, cũng chính bọn họ đã càn quét sáu quốc gia với khí thế và hiệu suất vô cùng đáng sợ. Sau đó trên cơ sở của sáu quốc gia này, bọn họ ra khỏi Vạn Lý Trường Thành, tiến đánh dân tộc trên thảo nguyên. Khi đó, tộc Hung nô hoàn toàn không dám đi xuống phía nam chăn gia súc, đồng thời san bằng tứ di (man di mọi rợ), đặt xuống một vùng lãnh thổ vượt qua sáu nước.
(Tứ di là thuật ngữ miệt thị trong lịch sử Trung Quốc hình thành từ thời nhà Chu để chỉ các bộ lạc dân tộc ngoài Trung Nguyên cổ đại bao quanh Trung Quốc.)
Đây là binh lính nhà Tần, là quân đội của nhà Tần, những người có khí tức túc sát bẩm sinh.
Chẳng qua điều làm Tô Bạch có chút khó hiểu chính là chủ nhân của cơ thể này là một Vampire cường đại, làm sao lại bị người Tần bắt làm tù binh được?
Hơn nữa, đội quân Tây Âu cổ đại kia mạnh mẽ như vậy, có thể đánh bại cả những mãnh thú trong thần thoại của Ai Cập cổ đại. Thân thể này dù có là hộ vệ cho vị quốc vương kia thì sao có thể xuất hiện ở phương Đông xa xôi này chứ?
- Gầm!
Tiếng gầm giận dữ lại vang lên lần nữa, cơ thể lại theo bản năng lại ngẩng đầu lên, trên bầu trời xuất hiện một con rồng lớn màu đen.
Đây là rồng!
Đây mới thật sự là một con rồng.
Khí thế rồng cuồn cuộn, tiếng gầm vô cùng chấn động, bên dưới nó là dòng sông Giang Hà đang chảy xiết.