Chương 676
Lam Khả Nhi 2
Lấy điện thoại ra, Tô Bạch bấm vào tài khoản Wechat của Hòa Thượng và Gia Thố để cho cô gái lưu lại. Từ đầu đến cuối, Tô Bạch cũng không hề nói “Chúng ta cũng lưu Wechat của nhau đi.”
- Thật sự rất cảm ơn anh. Đợi đến trạm sau, nhờ anh nói với bạn anh một tiếng. Tôi sẽ thêm bạn với họ.
- Được, không thành vấn đề.
Khoảng mười phút sau, chiếc tàu cao tốc đến ga. Hành khách cũng bắt đầu lấy hành lý, chuẩn bị để xuống tàu. Tô Bạch cũng làm chút hành động ga lăng, giúp cô gái lấy hành lý từ trên giá hành lý xuống.
Cô gái cầm lấy vali, cười với Tô Bạch:
- Đúng rồi, tôi vẫn chưa hỏi tên của anh. Tôi là Lam Khả Nhi, anh thì sao?
- Tô Bạch.
- Vậy thì tạm biệt, Tô Bạch.
- Tạm biệt.
Cô gái cầm vali xuống tàu. Tô Bạch đứng tại chỗ, đợi Hòa Thượng và Gia Thố thu dọn hành lý.
- Lam Khả Nhi?
Tô Bạch nhìn Hòa Thượng và Gia Thố đang ở bên người, lẩm bẩm:
- Sao tôi có cảm giác đã từng nghe thấy cái tên này trước đây rồi.
- Lam Khả Nhi? Là nữ minh tinh hả?
Gia Thố bước đến chỗ Tô Bạch, nghe thấy Tô Bạch nói ra cái tên này bèn hỏi. Mặc dù nói người đạo phật không lạc hậu hơn trào lưu, đồ điện tử, sản phẩm thông minh cũng dùng rất mượt nhưng cũng không rảnh mà đọc tin tức giải trí cả ngày. Đối với chuyện trong giới giải trí thì anh ta biết rất ít nên vừa rồi khi Tô Bạch nói đến tên của một người phụ nữ anh ta còn tưởng rằng là tên của một ngôi sao nào đó. Đương nhiên bởi vì cái tên này quả thực rất giống với nghệ danh của người nổi tiếng.
Hòa Thượng cũng giống vậy, nhưng sao khi nghe xong cái tên này rõ ràng sắc mặt lại thay đổi. Nhắm mắt lại dường như muốn nhớ tới dáng vẻ của người phụ nữ ngồi cùng Tô Bạch, nhưng cố gắng như thế nào cũng không nhớ ra dáng vẻ của người phụ nữ này.
Điều này làm cho Hòa Thượng kinh ngạc. Sau lưng toát mồ hôi lạnh, Hòa Thượng đã đọc qua không ít sách, cho dù không có Phát Thanh Khủng Bố thì với tư chất này của Hòa Thượng, ngày sau chắc chắn có thể trở thành cao tăng đắc đạo danh chấn một phương. Không thể nghi ngờ trí tuệ của anh ta, hơn nữa Hòa Thượng rất chắc chắn trước đó chính mình từng cố ý nhìn về phía Tô Bạch, lúc đấy cô gái ngồi ở vị trí bên cạnh Tô Bạch cũng dùng ánh mắt tò mò nhìn anh ta. Gương mặt của người phụ nữ này Hòa Thượng nhìn thấy rất rõ, cho dù lúc trước anh ta không chú ý, cũng không lưu tâm nhưng với trí nhớ của anh ta thì tuyệt đối sẽ không bao giờ quên triệt để như vậy được.
- Tô Bạch, cậu có nhớ dáng vẻ của người phụ nữ đó trông như thế nào không?
Khi nghe Hòa Thượng đột nhiên hỏi một câu như thế, hắn có chút khó hiểu.
- Làm sao vậy, Hòa Thượng, anh động lòng rồi hả?
Ba người vừa nói vừa đi về phía cửa, chuẩn bị xuống xe.
- Cô ta mặc quần bò xanh da trời, khoác áo lông trắng, trên tay cầm một quyển nguyên bản tiếng Anh của "Bá tước Monte Cristo ". Tóc ngắn, không đúng, là tóc dài xõa ngang vai, cũng không đúng, là tóc dài tới eo, cũng không đúng...
Ba người đúng lúc xuống xe, Tô Bạch cứ như vậy đứng ở trên sân ga không đi, lúc này trong lòng Tô Bạch có cảm giác giống hệt Hòa Thượng lúc nãy.
Tô Bạch phát hiện hắn chỉ nhớ quần áo của Lam Khả Nhi màu gì, nhưng cô ta trông như thế nào thì lại không nhớ rõ. Bây giờ đầu óc chỉ còn một hình ảnh mơ hồ.
Lúc này Gia Thố cũng ý thức được chuyện gì xảy ra.
- Tôi sẽ thử đuổi theo cô ta, các anh rời khỏi nhà ga trước đi.
Hòa Thượng lập tức vươn tay ngăn cản Gia Thố.
- Không cần đâu, mục tiêu của cô ta không phải một trong ba người chúng ta, chúng ta không cần phải tự gây thêm phiền phức.
Gia Thố cau mày khi nghe những lời nói này nhưng vẫn gật đầu, từ bỏ ý định đuổi theo.
Tô Bạch mím môi, nhất thời tâm trạng rất khó chịu. Ngay cả người bình thường khi gặp phải tình huống này đoán chừng cũng sẽ bị dọa cho sợ hết hồn, trong khi những thính giả thâm niên sẽ suy nghĩ nhiều hơn, đồng thời họ cũng nhạy cảm hơn rất nhiều.
- Về trước đi.- Tô Bạch nhìn về phía Hòa Thượng và Gia Thố nói. - Trở về trước đã.
Trên thực tế, nếu như muốn điều tra, cũng có thể điều tra ngay bây giờ. Nhà ga Thượng Hải và nhà ga Nam Kinh đều có gắn máy theo dõi để quay chụp video. Cũng có thể tìm thấy danh tính của ai đó trong hệ thống hành khách của tàu, nhưng ba người họ đều không lựa chọn làm như thế.
Suy cho cùng, đôi khi gặp phải chuyện đặc biệt gì đó như chuyện linh dị chẳng hạn thì mọi người sẽ cố gắng đào bới ra một cái gì đó cho dù là nhỏ nhất. Họ hi vọng có thể dùng một phần nhỏ này để kiếm lợi ở thế giới hiện thực nhưng loại chuyện này cũng phải nhìn coi vào hoàn cảnh nào.
Đối phương và bạn cùng ngồi chung một chỗ, trò chuyện với nhau trên trời dưới đất, người đó còn mời bạn uống nước, nói lời cảm ơn và hỏi bạn ID Wechat của hai người bạn. Sau đó bạn đột nhiên phát hiện rằng mình hoàn toàn không nhớ người bên cạnh trông như thế nào, nhưng cùng lúc bạn lại nhớ rõ từng chi tiết quần áo của người đấy.
Mọi chuyện đã được giải thích rõ ràng, người phụ nữ tên Lam Khả Nhi kia là một củ khoai nóng hổi. Nếu có thể không nhặt thì tốt nhất đừng nhặt, đừng để chỗ tốt không nhặt được còn để xui xẻo dính lên người.
Trong thế giới hiện thực, chuyện thính giả thâm niên bị lật thuyền trong mương có thiếu không?
Tô Bạch vẫn còn nhớ cảnh thính giả da đen bị một người bình thường không phải là thính giả bắn mấy phát vào trán dẫn đến mất mạng.
Sau khi lên taxi, Hòa Thượng và Gia Thố tạm thời quên sạch sành sanh chuyện của Lam Khả Nhi, sau đó bắt đầu nói về những chuyện còn chưa nói xong trên tàu. Tô Bạch ngồi ở ghế phụ nghe một chút, phát hiện ra hai cao tăng bọn họ thật sự phát hiện ra gì đó, giống như là chuyện "Đức Phật cắt thịt nuôi đại bàng", thậm chí họ đã xác định được một vị trí.
Phật giáo là tại thời kỳ Đông Hán du nhập vào Trung Quốc, nhưng trước đó Phật giáo đã hoạt động ở Trung Quốc rồi. Ghi chép sớm nhất trong sử sách là Tần Thủy Hoàng đã ra lệnh trục xuất hơn chục tăng nhân truyền giáo ra khỏi đất nước và để cho họ từ nơi nào thì về nơi đó.
Hòa Thượng phát triển từ Phật giáo ở Trung Nguyên, Phật giáo ở Trung Nguyên được coi là hệ thống Phật giáo chính thống nhất ở Trung Quốc, đa số người dân Trung Quốc đã quen thuộc và chấp nhận từ lâu. Gia Thố là một tăng nhân thuộc một trường phái Phật giáo khác. Tuy nhiên, do thay đổi chính trị và các lý do khác nên Phật giáo Trung Nguyên đã từng bị bài xích và bị hủy hoại nhiều lần trong lịch sử. Cũng vì thế, kinh phật và ghi chép của Phật giáo Trung Nguyên thường sẽ xuất hiện tình trạng thiếu mất một đoạn, so sánh thì do khoảng cách với Trung Nguyên quá xa nên tôn giáo của Gia Thố bị ảnh hưởng bởi các triều đại Trung Nguyên tương đối nhỏ, nên một số ghi chép trong việc giảng dạy được bảo quản tốt hơn.