Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 679 - Chương 679 Thì Ra Anh Là Dạng Phật Sống Như Thế Này 2

Chương 679

Thì Ra Anh Là Dạng Phật Sống Như Thế Này 2


Ngoại trừ những lúc phát bệnh thì đối với tâm trạng của mình, lực khống chế của Tô Bạch rất mạnh, mà Hòa Thượng thì lại càng không cần phải nói. Bây giờ hai người đang mỉa mai nhau, còn dùng ánh mắt ra hiệu gì đó, bọn họ cũng cảm thấy cảm xúc của chính mình đang dao động, như thể bị một bàn tay điên cuồng khuyến khích tâm ma của bản thân, khuấy lên cảm xúc tiêu cực của họ. Thậm chí hành động này khiến họ không thể nào kiểm soát được, chỉ có thể cố gắng hết sức để tinh thần tỉnh táo. Nhưng hành vi, động tác và lời nói của họ hơi khác so với trước đây.


Trở nên bốc đồng hơn, tàn bạo hơn, cũng trực tiếp hơn.


Từ khi Tô Bạch và Hòa Thượng nói chuyện thì Gia Thố vẫn đang cuối đầu, sau đó anh ta đột ngột ngẩng đầu lên, trong mắt anh ta lập tức bốc lên một ngọn lửa đen, thân thể Gia Thố cũng lập tức nhiễm tâm ma. Anh ta là một Phật gia, nhưng lại sớm từ bỏ phật mà nhập ma.


Một câu chú ngữ khó hiểu phát ra từ miệng của Gia Thố, sau đó con dao bổ củi đã bị lãng quên trên tay anh ta lập tức bổ xuống!


Vèo


Khi con dao hạ xuống, ánh sáng xung quanh dường như đã biến sắc, một đám mây ám khí Âu Mỹám tỏa ra, lúc này bia đá trong nghĩa trang đều biến thành màu đen.


Mặc dù cả ba người đã mất đi vẻ tao nhã và phong thái trước đây nhưng bản năng ứng phó vào những thời điểm nguy cấp vẫn còn đó. Cuộc nói chuyện vừa rồi giữa Hòa Thượng và Tô Bạch thực ra chỉ mang tính chất di chuyển lực chú ý, bởi vì họ biết rằng đối phương muốn xem từng người bọn họ liên tục phát điên. Đây là một loại thú vui ác độc giống của Phát Thanh Khủng Bố nhưng tuyệt đối không phải do Phát Thanh Khủng Bố làm, bởi vì về cơ bản Phát Thanh Khủng Bố chưa từng xuất hiện và trực tiếp can thiệp vào sự việc trong thế giới hiện thực. Nhưng việc này cũng không ảnh hưởng gì đối với Tô Bạch và Hòa Thượng dựa theo kịch bản của cô ta để kéo dài thời gian cho Gia Thố dùng cơ thể nhập ma của mình chém nhát đầu tiên!


Sau khi Gia Thố chém xuống, Tô Bạch và Hòa Thượng đồng thời lui về phía sau. Hòa Thượng pháp tướng trang nghiêm, chuỗi hạt phật châu bị vỡ tung bay tứ tung, hai tay Tô Bạch cầm khẩu địa ngục hỏa shotgun bắn liên tục vào xung quanh.


Bùm!


Dường như mọi thứ xung quanh đều đang sụp đổ, xung quanh đó là bóng dáng những vong hồn không ngừng đung đưa, hú hét, đau khổ, phát tiếc, vùng vẫy.


Số lượng vong hồn liếc một chút không nhìn thấy bờ.


Nhưng hận thù của họ đều dồn hết vào ba người Tô Bạch.


Tô Bạch híp mắt lại.


- Hòa Thượng, anh nhìn thấy rõ chưa, cho dù tôi là một con ngựa giống, từ mười tuổi chim họa mi của tôi bắt đầu mọc lông, mỗi ngày không ngừng bội tình bạc nghĩa cũng không thể nào có nhiều người phụ nữ làm ra mấy chuyện vì yêu mà chết rồi đi báo thù tôi như vậy, huống chi nơi này còn có rất nhiều nam quỷ.


- Rất nhiều vong hồn đều tập trung hận thù vào chúng ta, chuyện này rốt cuộc là thế nào?


Hòa Thượng cũng mang vẻ mặt không hiểu, trong mắt đã có một tia huyết sắc. Đây cũng là chuyện không có cách nào khác, ở sâu trong vòng xoáy quỷ hồn, ngay cả thánh nhân cũng sẽ bị ô uế, cảm xúc bị thúc đẩy là chuyện bình thường. Đây là sự thay đổi về lượng tạo ra sự thay đổi về chất.


- Tôi nhớ, cô ta đã hỏi tôi ID Wechat của hai người. - Lúc này Tô Bạch đột nhiên nói. – Nói không chừng mục đích ban đầu của cô ta là một người trong số các anh, ông đây chỉ là một vật trung gian!


Trên mặt Tô Bạch hiện lên một nụ cười xấu xa, lúc này khí chất Vampire hoàn mỹ của hắn bộc lộ ra ngoài, ngay cả Hòa Thượng cũng bị cảm xúc lây nhiễm càng đừng nói là Tô Bạch. Hiện tại cảm xúc của hắn không ngừng biến hóa, phát triển về mặt hung bạo, chỉ là hắn vẫn đang cố gắng kiềm chế bản thân.


Hòa Thượng lấy điện thoại di động ra, bấm nhanh vào Wechat rồi liếc mắt một cái.


- Không có lời mời kết bạn.


Ngay lập tức, ánh mắt của Hòa Thượng và Tô Bạch rơi vào Gia Thố, ngực của Gia Thố không ngừng nhấp nhô, cơ bắp của anh ta liên tục phát ra âm thanh giòn giã. Chẳng bao lâu, anh ta rút lui khỏi trạng thái nhập ma. Trạng thái này, cho dù là cao tăng Mật Tông cũng không cách nào để kiểm soát bản thân.


Thở hổn hển nặng nề, Gia Thố cũng lấy điện thoại di động ra và nhấp vào Wechat, sau đó anh ta choáng váng.


Trong wechat của anh ta có một lời mời kết bạn.


Ảnh đại diện của đối phương là một cô gái xinh đẹp.


Tin nhắn bổ sung có nội dung: Sư phụ, ngài còn nhớ tôi không?


Trong lúc nhất thời Gia Thố có chút khó hiểu, thậm chí anh ta còn không biết cô gái trên bức chân dung này.


Ngẩng đầu lên, Gia Thố thấy Tô Bạch và Hòa Thượng đang nhìn mình với ánh mắt "Thì ra là thế".


Ánh mắt này dường như đang nói:


- Ồ, hóa ra anh là một vị phật sống như thế này.


- Tôi thật sự không nghĩ ra được là ai. Giọng nói của Gia Thố bắt đầu trở nên ồm ồm, máu màu đen bắt đầu thấm ra làn da, rõ ràng ma khí trong cơ thể đang không chịu được sự khống chế mà xao động, cho dù anh ta đã rút khỏi thân ma, nhưng vẫn khó có thể kiềm chế được loại thôi thúc này.


Đương nhiên, hiện giờ Tô Bạch và hòa thượng cũng đang có xu hướng càng ngày càng nghiêm trọng, cho dù Tô Bạch cũng đã cố sức khống chế, nhưng trên người hắn, huyết thống Vampire và huyết thống cương thi đều đang luân phiên xuất hiện, biểu cảm trên gương mặt cũng khi thì lạnh lùng, khi thì dữ tợn.


Khí tức trên người hòa thượng cũng lúc thì vững vàng, lúc thì dồn dập, anh ta cắn chặt răng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.


Xung quanh là hàng nghìn hàng vạn vong hồn đang múa loạn, trước không nói đến lực tấn công mà bọn chúng tạo ra, nhưng chỉ riêng loại môi trường giống như cái chảo nhôm to này, đã mang đến cho ba người Tô Bạch áp lực đáng sợ rồi.


Cảm xúc, tâm thái, thậm chí là huyết thống trong cơ thể, đều xuất hiện dấu hiệu mất khống chế, đây là dự tính cưỡng ép cả ba người bọn họ hóa thành oan hồn lệ quỷ, hóa thành những sự tồn tại không có lý trí!


Một bàn tay của Tô Bạch ấn lên cổ mình thật chặt, trong cổ họng thi thoảng lại phát ra tiếng rống giận: - Làm sao đây, nên làm thế nào đây?


Một tiếng hỏi này được hét ra, lúc này, đầu óc của Tô Bạch là một mảnh hỗn loạn, đừng nói là suy nghĩ, mà ngay cả nói chuyện một cách bình tĩnh và hòa nhã cũng không có cách nào làm được.


Hòa thượng giơ hai tay lên, rồi đâm thẳng vào hai mắt mình.


Phập!


Hai con mắt bị chính tay anh ta móc ra, tròng mắt tùy ý rơi xuống mặt đất, hòa thượng chắp hai tay lại, rồi ngồi khoanh chân: - A di đà phật!


Chương 679

Bình Luận (0)
Comment