Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 696 - Chương 696 Anh Là… Đồ Tâm Thần Sao? 1

Chương 696

Anh Là… Đồ Tâm Thần Sao? 1


Mập Mạp vẫn còn đang ở đó tạo dáng đợi Tô Bạch chụp ảnh cho anh ta, nhưng lúc này, anh ta vẫn chưa thả lỏng đến mức thật sự coi mình thành một du khách, tuy rằng sát khí của thích khách đã bị che lấp, nhưng vào thời điểm nguy cấp, loại cảm ứng bản năng đó của Mập Mạp vẫn còn đó.


Một thanh kiếm nhỏ màu máu xuất hiện trên cổ của anh ta, vừa vặn va chạm với thanh chủy thủ đó.


“Keng!”


Không có tiếng máu thịt lẫn lộn, mà thứ có lại là một tiếng vang trầm thấp, tuy rằng thanh kiếm nhỏ đã giúp chặn sự sắc bén của chủy thủ, nhưng lực đạo đó vẫn truyền tới cơn chấn động lên cổ của Mập Mạp.


Cả người anh ta bị cú va chạm này đập cho choáng váng, khi xoay người lại theo bản năng, một chân của đối phương đã đá vào bụng của anh ta, trực tiếp đá bay anh ta đi. Tô Bạch ngồi ở trong xe có thể cảm giác được rõ ràng Mập Mạp trượt một đường va vào mui xe đằng trước.


Một đòn không thể giết chết anh ta, nhưng đối phương cũng không chọn rút lui, mà lại trực tiếp xông về phía Mập Mạp, lúc này, du khách ở xung quanh vẫn tiếp tục làm việc của mình. Những người hành hương đó cũng vẫn tiếp tục dập đầu một cách thành kính, như thể bọn họ đều không nhìn thấy chuyện xảy ra ở nơi này, chắc hẳn nơi đây đã bày một trận pháp ngăn cản tầm nhìn từ trước, đối phương thật sự có sự chuẩn bị mà tới.


Ngay khi cô gái đó lại áp sát Mập Mạp, Mập Mạp vẫn còn đang choáng váng, có hơi không thể kiềm chế được.


Cho dù là thính giả có thâm niên, cũng đâu phải không có khả năng bị giết chết. Lúc trước thính giả da đen đó cũng là bị một người bình thường chuốc thuốc hạ gục, sau đó liên tiếp nổ ba phát súng vào mi tâm, ngay cả vũ khí bản mệnh là la bàn đó cũng không kịp lôi ra đã chết nghẹn uất như vậy rồi. Loại ví dụ này thực ra có rất nhiều.


“Xoảng!”


Kính cửa sổ xe phía trước lập tức vỡ nát, cơ thể của Tô Bạch xuất hiện phía trước người Mập Mạp, thực ra sự việc trước đó xảy ra quá nhanh, hắn hoàn toàn không kịp làm ra phản ứng gì, chỉ có điều, Mập Mạp thân là người trong cuộc cũng chỉ có thể khó khăn bảo vệ chính mình.


Mà hiện tại, nếu thật sự để Mập Mạp bị kết liễu ở nơi này ngay dưới mí mắt mình, vậy Tô Bạch thật sự khỏi cần lăn lộn gì nữa.


Đối phương mặc quần áo Tây Tạng cũ nát, trên gương mặt còn mang theo gió sương và vết đỏ cao nguyên, tuổi tác thoạt nhìn chừng ba mươi, chỉ bởi vì nguyên nhân khí hậu, mà phụ nữ ở nơi này đều trông có vẻ già hơn tuổi thật một chút, nên phỏng chừng cô gái cũng tầm hai mươi lăm tuổi.


Cho dù là Tô Bạch đứng ở trước mặt Mập Mạp, thì thế tấn công của cô gái này vẫn không hề giảm bớt một chút nào, có lẽ, trong mục tiêu của cô ta, vốn chính là Tô Bạch.


“Rất tự tin.” Tô Bạch mỉm cười và nói.


“Ầm!”


Giọng nói bình tĩnh vừa dứt, trên gương mặt của Tô Bạch đã hứng một cú đấm mạnh, ngay sau đó, vị trí ngực và bả vai liên tiếp chịu những cú nện của đối phương, nắm tay nhỏ thoạt nhìn rất gầy yếu, nhưng lúc này lại thể hiện ra một loại sức lực rất vững vàng. Hơn nữa tốc độ của đối phương cũng rất nhanh, hoặc là nói thân pháp thực sự rất vi diệu, đôi mắt của Tô Bạch cũng không có cách nào nắm bắt được vị trí của cô ta.


Sau khi liên tiếp bị ăn đòn, cả người Tô Bạch không nhịn được mà bắt đầu lùi về sau, ngay sau đó, một tia lạnh lùng lóe lên, cơ thể của hắn đột nhiên nghiêng đi, tránh thoát một đao đó.


Nhưng đối phương thực sự đắc thế không chịu buông tha cho người, lại tiếp tục dán sát người về phía hắn.


Tô Bạch tay trái chặn, tay phải đẩy, ứng phó thoạt nhìn rất miễn cưỡng, đến cuối cùng, hai nắm tay của hắn bị đối phương trực tiếp dùng một loại phương thức rất kỳ dị gỡ ra, đối phương đá vòng một cái, một cước đá trúng vào bụng của Tô Bạch.


“Sạt sạt sạt…”


Tô Bạch liên tiếp lùi lại mấy bước, về đến bên cạnh Mập Mạp.


Mập Mạp vừa xoa cổ mình, vừa liếc xéo Tô Bạch: “Mẹ, đừng chơi nữa có được không?”


“Cô gái này ra tay rất nặng.” Tô Bạch đáp.


Mập Mạp hít một hơi thật sâu, lắc đầu với vẻ có hơi cạn lời.


Người phụ nữ này lại bổ nhào tới, cô ta giống như một con báo cái nhanh nhạy.


Cả người từ trên xuống dưới vang lên tiếng khớp xương, như thể vừa rồi chỉ là làm nóng người, còn bây giờ mới là bắt đầu nghiêm túc.


Chủy thủ của cô gái lại vung ngang về phía ngực Tô Bạch, Tô Bạch dùng một tay bắt lấy, tóm trúng cổ tay của cô gái, thế nhưng ngay khi hắn đang định phát lực, thì đối phương đột nhiên giống như từ một con báo săn biến thành một con rắn. Cơ thể mềm dẻo chủ động dán lên người Tô Bạch, hơn nữa còn lập tức phát lực, nhấc một cánh tay của hắn lên, mũi chân phải đạp mạnh lên đầu gối hắn, ép hắn phải khuỵu một gối, cả người quỳ xuống.


Cô gái lộn người lên trên, khuỷu tay phải kẹp ở sau gáy Tô Bạch, mũi chân trái móc vào đầu gối hắn, tay trái nắm các đốt ngón tay một bên tay của hắn, áp chế hắn ở dưới cơ thể mình bằng một loại cách thức bắt tóm, khiến cho hắn không thể động đậy được.


“Em gái, giữa chúng ta có phải có hiểu lầm gì đó rồi hay không?” Tô Bạch mở miệng hỏi.


Chỉ có điều, cô gái này dường như cũng không có suy nghĩ nói chuyện hay giao tiếp với Tô Bạch, môi với răng hơi nhe ra, từ đầu lưỡi phun ra một lưỡi dao, khi lưỡi dao rớt xuống, bị cô ta dùng răng cắn chặt, sau đó cắt vào sau gáy Tô Bạch.


“Quá đáng rồi đấy.”


Tô Bạch cảnh cáo, ngay sau đó, khi tức trên người hắn đột nhiên thay đổi, cơ thể bắt đầu khô quắt lại, cả người từ trên xuống dưới tản ra một loại cảm giác âm Âu Mỹlạnh lẽo.


Đầu gối bị ngăn chặn, lúc này lập tức thẳng tắp, cổ bị kẹp lại cũng thẳng tưng, cánh tay bị đè tức khắp vặn ngược lại, vị trí cơ thể của Tô Bạch bị cô gái kẹt chết trước đó, trong nháy mắt đã biến mất không còn thấy đâu, hơn nữa, bản thân cô gái cũng vì vậy mà mua dây buộc mình, ngược lại bị Tô Bạch áp chế.


Dưới chân Tô Bạch dùng sức, cả người xoay chín mươi độ, một bàn tay vung thật mạnh, cô gái bị ném xuống mặt đất, sau đó một chân của hắn giẫm lên bộ ngực của cô ta.


Cũng không biết cô ta quấn băng ngực hay là vốn thẳng tắp như sân bay, mà bàn chân của hắn thật sự không có một chút cảm giác mềm mại nào, mẹ nó chứ.


Một cô gái có thể ở nơi này rèn luyện ra được một sự tồn tại như cơ bụng này, từ đó có thể thấy được cô ta điên cuồng đến đâu.


“Nghe tôi nói cho xong đã, có thể…”


Lời của hắn vẫn còn chưa ra hết khỏi miệng, thì đôi mắt của cô gái đột nhiên mở trừng, ánh mắt trống rỗng, cơ thể cũng trực tiếp hóa thành hư không, một làn sương mù bốc lên, Tô Bạch chỉ cảm thấy dưới chân mình trống rỗng, giẫm thẳng lên mặt đất cứng rắn.


Độn thổ? Hay có lẽ là một loại bí pháp Mật tông nào đó?


Chương 696

Bình Luận (0)
Comment