Chương 699
Anh Từng Bị Thi Thể Người Da Đen Thông 2
“Ôi giời, tôi ngược lại cũng chẳng để tâm lắm, dù sao tôi xảy ra chuyện ở trước mặt cậu cũng không chỉ có một hai lần, mà bàn gia tôi đều bỏ qua, lòng dạ rộng lớn thì vẻ ngoài bình thản.”
Mập Mạp lái xe, tiến lên theo chỉ dẫn trên bản đồ, thực ra trên cơ bản cũng không cần lo lắng chuyện sẽ lạc đường này, phần lớn tuyến đường đều chỉ cần cứ đi theo một con đường cái duy nhất về phía trước là được, sau đó tới vị trí cố định mới cần lái xe xuống vùng hoang dã không có đường cái.
Tô Bạch cười ha ha: “Anh không nhắc tôi thì tôi cũng quên mất chuyện anh bị người da đen thông cúc hoa, hơn nữa còn là thi thể người da đen nữa chứ.”
“…”
Mập Mạp hít một hơi thật sâu, phồng má, nhìn Tô Bạch một cách hung dữ: “Đại Bạch, tôi đang lái xe đấy nhé, có tin tôi trực tiếp rẽ xuống sườn núi để chúng ta cùng nhau chơi trò tự tử không?”
Tô Bạch nhún vai: “Anh có thể thử, tôi dám đảm bảo, anh chết nhưng tôi không chết được.”
“Khoe khoang, chỉ biết đắc ý cái huyết thống con gián đó của cậu.” Mập Mạp rút một điếu thuốc lá ra, hỏi: “Đại Bạch, cậu nói xem người ở nơi này cũng không nhiều, mà có nào là đường, nào là tháp tín hiệu, nào là đường dây điện, thế này không phải lãng phí hay sao, đi ra khỏi khu thắng cảnh rồi, dọc theo đường đi ngoại trừ khu dịch vụ có vài người ra, thì những nơi khác hoàn toàn không thấy được bao nhiêu người.”
“Đây cũng là lý do tại sao tiền điện thoại của chúng ta lại đắt như vậy đấy.” Tô Bạch cầm di động, đang kiểm tra bản đồ: “Không nói đến tính cách gay gắt của các doanh nghiệp nhà nước và chuyện kiếm lời bỏ túi riêng từ các nhu cầu trên dưới ăn uống cần cầm thẻ ra, thì nguyên nhân khiến tiền điện thoại và phí lên mạng của chúng ta khá cao so với chiều ngang, thực ra cũng được thể hiện ở nơi này.
Cho dù là ở nước Mỹ, anh đi đến một vài khu vực có dân cư khá thưa thớt, trên cơ bản cũng rất khó có tín hiệu, nhưng ở nơi này, di động của của anh còn có thể thu nhận tín hiệu, bởi vì quốc gia đáng tiến hành đầu tư rất nhiều vào nơi này, mà những vốn đầu tư này đặt ở các thành phố vùng duyên hải phía đông hoặc là thành phố bắc trung bộ có quy mô bình thường, thực ra đều có thể có lợi nhuận ổn định, nhưng ở những nơi này, việc duy trì thực ra lại thường là một loại thua lỗ, hơn nữa còn là một cái động không đáy.”
“Thế còn không phải là lãng phí hay sao, tiền của quốc gia cũng không thể tiêu như vậy được chứ.” Mập Mạp thì thầm.
“Không phải anh từ nhỏ lớn lên ở Thành Đô hay sao, phía bên Tứ Xuyên, anh cũng không phải chưa từng đi qua, những hang ngầm xuất hiện từ những nụ nổ núi, và những con đường được thi công đó, nếu dựa vào việc thu phí qua đường này, có trời mới biết đến bao giờ mới có thể thu lại được vốn. Nhưng đây dù sao cũng là một loại quốc sách, cùng nhau làm giàu mà thôi, việc tiếp máu từ khu vực phát triển hướng đến khu vực kém phát triển, phân phối lại tài nguyên của đất nước, đối với thể chế quốc gia tập trung quyền lực vào trung ương suốt hai ngàn năm Trung Quốc mà nói, vốn chính là một loại phương châm trị quốc cơ bản, lại thêm tư duy quốc dân đảng hiện nay của chúng ta, càng thêm nhấn mạnh vào loại chủ nghĩa tập thể này, nhưng những phương diện này chắc chắn được tốt hơn các triều đại lịch sử.”
“Ha ha.” Mập Mạp thở dài: “Tuy tốn cũng không phải là tiền của tôi, nhưng tôi nhìn cũng thấy đau lòng.”
Tô Bạch quay cửa sổ xe, để không khí trong lành luồn vào bên trong, hắn hít một hơi thật sâu, tuy rằng không khí ở cao nguyên khá loãng, nhưng cũng là một loại trải nghiệm mới mẻ khó có được.
“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không có những con đường này, không có những tháp tín hiệu này, không có những thứ này, không có sự đầu tư và lòng thành được thể hiện ra như vậy, thì bây giờ, Gia Thố cũng sẽ không đứng về phía chúng ta, anh ta phỏng chừng có khả năng sẽ ở trong ngôi chùa gọi là khe vực Tarenda đó.”
“Tôi đã chuẩn bị bình dưỡng khí rồi, có cần hít hai hơi không?”
Sau khi lại lái xe khoảng chừng ba tiếng đồng hồ nữa, Mập Mạp đột nhiên duỗi tay đẩy Tô Bạch gần như đã nửa ngủ nửa tỉnh.
Tô Bạch lắc đầu, tiếp tục nhắm mắt.
Mập Mạp tự mình lấy một bình dưỡng khí, chụp vào miệng mình rồi hít một hơi thật lớn.
“Anh cũng nhàm chán thật đấy.” Tô Bạch nói với vẻ dở khóc dở cười.
“Cũng không biết có phải vì tiền boa tôi đưa nhiều hay là công ty cho thuê xe đó vốn phục vụ chu toàn như vậy, vậy mà lại chuẩn bị mấy bình dưỡng khí nhỏ ở trong xe cho tôi, có thể hít thì cứ hít, cũng không thể lãng phí được.”
Mập Mạp liên tục hít vài hơi, nói thật, không khí loãng đối với anh ta mà nói, cũng không có sự ảnh hưởng gì quá lớn, bằng không lúc đầu cũng sẽ không thể đi cùng Tô Bạch xuống hang dưới biển sâu ở đảo Tần Hoàng được.
“Sao phía trên những bình dưỡng khí này đều có ký hiệu hợp pháp nhỉ, móa nó, ngay cả không khí cũng phải hợp pháp sao?” Mập Mạp nhíu mày, trực tiếp ném bình dưỡng khí ra ghế ngồi sau.
“Sắp đến rồi, lái chậm một chút, chú ý tình hình phía trước.” Tô Bạch nhắc nhở nói.
“Ừm.” Mập Mạp gật đầu một cách nghiêm túc.
Khe vực Tarenda nằm ở phía trước cách đó không xa, hiện tại ngồi ở trong xe có thể nhìn thấy hẻm núi lớn, điều này chứng minh sào huyệt của mấy tay lạt ma đó cũng ở gần đây thôi.
“Đại Bạch, phía trước có người, còn là không ít người nữa chứ.” Mập Mạp hô lên.
“Tôi cũng có mù đâu.” Tô Bạch duỗi tay, ý bảo Mập Mạp dừng xe lại trước đã.
“Có đoàn du lịch nấu cơm dã ngoại ở nơi này sao?” Mập Mạp trông về nơi xa và hỏi, bởi vì phía trước cũng chính là vùng phụ cận với khe núi lớn, có bảy, tám chiếc xe đỗ ở nơi đó, còn có cả những ngôi lều trại, bên ngoài còn có một vài thầy tu xen lẫn trong đó, giống như phục vụ viên.
“Chưa hẳn đã là khách du lịch bình thường đâu, anh có còn nhớ lời mà em Tiểu Mễ của Gia Thố đã nói không, gần đây có mấy tốp người giống như chúng ta lái xe đến khu phụ cận này.”
“Cậu nói bọn họ cũng là thính giả giống như chúng ta sao?” Mập Mạp vỗ miệng: “Đều là vệ sĩ mà mấy lạt ma đó mời tới sao?”
“Nếu là vệ sĩ, thì những thính giả này chắc hẳn đều sẽ tiến vào chùa chiền mới đúng, nhưng bây giờ bọn họ đều ở ngoài trời như đi cắm trại, rõ ràng cho dù là người ở trong chùa chiền cũng rất đề phòng bọn họ. Tôi kêu anh lên diễn đàn tra thông tin, anh đã tra chưa?”
“Tra rồi, không có tin tức gì cả, chắc hẳn là tuyên bố thông qua một cách thức khác.” Mập Mạp đáp lời.
“Thế này có chút thú vị rồi đấy, thính giả bên dưới đó, nói ít cũng bảy tám người, thậm chí là gần mười người, hơn nữa còn xuất phát tới nơi này trước cả khi chuyện ở Nam Kinh xảy ra mới đúng.