Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 714 - Chương 714 Bí Mật Trong Xe Ngựa 2

Chương 714

Bí Mật Trong Xe Ngựa 2


“Móa nó, cụ còn thừa nước đục thả câu nữa à!” Mập Mạp bất mãn nói.


“Vị công chúa này được đưa đến nơi sâu trong Tây Tạng, mang theo tín phù của Tổ Long, đại diện cho Tổ Long hợp nhất các bộ lạc dân tổ tiên Tây Tạng khi ấy.” Giáo sư già nhìn văn tự trên vách xe rồi nói: “Không phải đi làm vợ của thủ lĩnh bộ lạc đâu, mà là khiến các bộ lạc tổ tiên của dân tộc Tây Tạng khi ấy làm con cháu cho cô ta.”


“Đây là nội dung được viết phía trên vách xe, đối diện vẫn còn, hơn nữa thể chữ không giống với bên này, chắc hẳn là được viết lên sau này rồi.” Tô Bạch chỉ vào mặt vách xe đối diện và hỏi.


“Ừm, đúng, là sau này viết lên đấy.” Thính giả ông già bước về phía đối diện, lôi cây thước của mình ra, khiến cho chữ tiểu Triện được trông rõ ràng hơn một chút: “Ý tứ được ghi chép trong này chính là, vị công chúa này sau khi được hộ tống đến đất Tạng, cầm trong tay tín phù của Tổ Long, rất nhanh đã thu phục các bộ lạc tổ tiên ở đất Tạng về dưới trướng mình, bọn họ lúc đầu sẽ đánh nhau người mọc ra đôi cánh, người biết biến thành dơi hút máu, người sói, và đội quân ăn mặc kỳ quái.”


Trong đầu Tô Bạch lập tức xuất hiện một cảnh tượng trong hình ảnh hồi ức của Vampire đó, lẽ nào Alexander Đại Đế đông chiến, đã đánh đến nơi này rồi sao? Nhưng hình như thời gian lịch sử của hai người này không khớp, Alexander Đại Đế và Tần Thủy Hoàng có khoảng cách thời gian một trăm năm, cho dù thời gian lịch sử tính ra sau sót, cũng không đến mức sai nhiều như vậy.


Nhưng văn tự sau đó đã giải thích nghi ngờ của hắn.


“Những đội quân kỳ quái đó, chắc hẳn là đội quân tan tác, bọn họ bị đuổi từ phía tây đến phía đông, muốn thành lập một địa bàn mới ở nơi này để nghỉ ngơi dưỡng sức, công chúa mang theo các bộ lạc dân tổ tiên đất Tạng, tiến hành chiến đấu chém giết trong thời gian rất dài, cuối cùng công chúa giành được thắng lợi, bắt được rất nhiều người trong số bọn họ làm tù binh, hơn nữa còn phái người áp giải bọn họ trở về Hàm Dương, hiến tù binh cho Tổ Long.”


Quân đội của Alexander Đại Đế bị một sự tồn tại đáng sợ nào đó đánh bại, sau đó tàn quân bỏ chạy về phía đông, đụng phải đội quân liên minh từ các bộ lạc tổ tiên dân tộc Tạng được công chúa đại Tần này tổ chức lại, kết quả là tàn quân tới từ phương tây bị đánh bại.


Cái này thì khớp, đoạn thứ hai trong hình ảnh ký ức, đó là lúc trước Vampire trong sở nghiên cứu chắc hẳn đã bị coi như tù binh đưa đến Hàm Dương chỗ của Tần Thủy Hoàng đi.


Trong lòng Tô Bạch nghĩ như vậy.


“Chỉ có điều…” Giáo sư già dừng một chút, dường như mấy đoạn văn tự phía sau khiến ông ta cũng hơi khó mà giải thích được.


“Móa nó, cụ lại bắt bí nữa rồi, mau nói đi, chuyện xưa đang hồi gay cấn mà!” Mập Mạp thúc giục.


“Hai đoạn văn tự phía sau tôi cũng không hiểu được, ý nghĩa dịch qua đại khái là, bóng tối giáng xuống, kẻ địch đáng sợ chân chính đã xuất hiện, các bộ lạc tổ tiên đất Tạng dưới trướng công chúa bị kẻ địch đáng sợ này đánh bại, liên minh cũng tan rã, rất nhiều tổ tiên dân tộc Tạng phủ phục dưới chân bóng tối cầu xin mạng sống. Công chúa dẫn hai trăm quân Tần kiên trì kháng cự, cuối cùng bị ép đến bước đường cùng này. Mấy chữ cuối cùng là, công chúa thỉnh cầu Tần Thủy Hoàng sớm ngày gửi quân đội đại Tần từ trong nước tới đây viện trợ, các bộ lạc tổ tiên dân tộc Tạng không chịu nổi một kích trước mặt bóng tối, chỉ có quân Tần mới có thể đánh bại nó thôi.”


Dịch đến đây, thính giả ông già chỉ vào lạc khoản ở bên dưới cùng, nói: “Phía dưới chính là chỗ khiến tôi khó bề tưởng tượng được nhất, công chúa này để lại lạc khoản của mình ở đây, vậy mà lại tên là công chúa Văn Thành.”


“Công chúa Văn Thành, không phải là người triều Đường hay sao?” Mập Mạp vẫn biết đoạn thường thức lịch sử này.


“Đúng vậy, công chúa Văn Thành quả thực là người triều Đường, mà đây lại là quân đội triều Tần, không có khả năng là xuyên không đấy chứ.” Thính giả ông già đồng ý.


“Có lẽ, đây mới là công chúa Văn Thành hàng thật giá thật, mà vị ở triều Đường đó, có khả năng chỉ là trùng hợp mà thôi, nhưng cũng có khả năng, là Lý Thế Dân cố tình phong hào này để ghét bỏ Tùng Tán Can Bố khi đó.” Tô Bạch suy đoán: “Dù sao thì Lý Thế Dân cũng là hoàng đế, bên người lại có loại nhân vật có thể viết ra “Thối Bối Đồ” như Lý Thuần Phong và Viên Thiên Cương phò tá, ông ta biết một vài bí mật có liên quan đến thời kỳ triều Tần, cũng không phải không có khả năng.”


“Đúng, anh bạn trẻ, cậu nói rất có lý, có lẽ, thật sự có khả năng là như vậy!” Thính giả ông già nói với vẻ có hơi kích động: “Vị này, mới là công chúa Văn Thành hàng thật giá thật!”


“Cho tôi xin đi, tại sao công chúa Văn Thành triều Đường đó lại chẳng hiểu tại sao biến thành hàng giả mạo vậy trời?” Mập Mạp nói với vẻ có hơi khó hiểu: “Vị công chúa Văn Thành của triều Đường đó không phải rất tương thân tương ái với Tùng Tán Can Bố đó, hơn nữa còn xây dựng hòa bình trăm năm giữa triều Đường và Thổ Phiên, làm nên cống hiến to lớn cho lịch sử hòa bình hay sao?”


Thính giả ông già và Tô Bạch cùng nhìn về phía Mập Mạp giống như đang nhìn một thằng ngốc vậy, trình độ lịch sử của Mập Mạp thật sự chỉ thích hợp đọc sách giáo khoa và “Hoàn Châu cách cách” mà thôi.


Tô Bạch không thể không giải thích: “Chuyện xưa của công chúa Văn Thành và Tùng Tán Can Bố có nhiều lắm, vẫn là nhà sử học người Hán sử bút pháp xuân thu, từ xưa đến nay, đối với vương triều Trung Nguyên mà nói, tặng công chúa đi hòa thân ở đất man di, vốn chính là một loại chuyện cực kỳ nhục nhã.


Trên thực tế, Tùng Tán Can Bố lúc đầu có phái sứ giả đến Trường An đề nghị Đường Thái Tông Lý Thế Dân cho ông ta một cô công chúa làm vợ, nhưng Lý Thế Dân hoàn toàn coi thường thủ lĩnh của bộ lạc mọi rợ này, nên đã trực tiếp từ chối. Sau này Tùng Tán Can Bố dẫn đại quân Thổ Phiên trực tiếp kéo tới đây, đánh một trận với quân Đường, Lý Thế Dân mới xem như chịu thua, chọn ra một cô gái trong tộc rồi phong làm công chúa Văn Thành, đưa cô ta đi tới Tây Tạng gả cho Tùng Tán Can Bố, để hòa thân, tặng phụ nữ để bảo đảm hòa bình.


Về phần sau khi công chúa Văn Thành tiến vào đất Tạng được ghi chép trong sách giáo khoa lịch sử, là gắn bó với Tùng Tán Can Bố như keo sơn thế nào, là công chúa Văn Thành đã truyền bá văn hóa tộc Hán ra sao, là nhận được tình yêu mến của dân tộc Tạng thế nào, là xây dựng hòa bình hơn một trăm năm ra sao, đều là tác dụng của bút pháp xuân thu cả.


Trên thực tế, khi ấy Tùng Tán Can Bố đã có năm người vợ, công chúa Văn Thành gả qua đó có địa vị đứng sau, tương đương làm cô vợ nhỏ nhất đó, ngay cả phong hào cũng là ở cấp thấp nhất. Bây giờ không phải Lhasa có khu thắng cảnh tên là chùa Đại Chiêu hay sao, bây giờ đều tuyên truyền là Tùng Tán Can Bố xây dựng cho Belmoza Tritsün. Cô gái đó mới là người có địa vị vương phi chính thất, còn xây dựng cho công chúa Văn Thành, lúc trước là chùa Tiểu Chiêu.


Chương 714

Bình Luận (0)
Comment