Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 730 - Chương 730 Hình Ảnh Đẹp Đến Mức Khiến Người Nghẹt Thở 1

Chương 730

Hình Ảnh Đẹp Đến Mức Khiến Người Nghẹt Thở 1


Có những chuyện Tô Bạch không biết, nhưng cũng không có nghĩa hắn không thể đoán ra được. Tình cảm mà Cố Phàm dành cho Huân Nhi, hắn không xác định được liệu đó là thật hay giả, nhưng xem hẳn cũng có một chút, nhưng sau đó, Cố Phàm vì Huân Nhi mà xin đi công tác tại một viện nghiên cứu y học ở Luân Đôn, chuyện này hiện tại xem ra, rõ ràng là có sự bàn bạc.


Thực ra, trước đây anh ta vẫn luôn được bồi dưỡng ở châu Âu, chỉ là vào lúc thành lập câu lạc bộ giết người đó, Cố Phàm dường như phải chịu áp lực và ý kiến của người trong nhà nên mới trở về nước đảm nhận công tác. Như vậy xem ra, Cố Phàm chắc hẳn đã trở thành một thính giả của nghe đài Phát Thanh Khủng Bố khi ở nước ngoài ngày trước, hơn nữa, nhìn lại đôi cánh thiên thần mà anh ta bày hiện ra trước đó, trên cơ bản, có thể kết luận, có vẻ như Cố Phàm thuộc giới thính giả phương Tây.


Tô Bạch không biết Phát Thanh phân chia giới thính giả phương Tây và phương Đông thế nào, là dựa theo khu vực hay là dựa theo chủng tộc?


Thính giả da đen đó là thính giả trong giới phương Đông, mà Cố Phàm thân là một gã con cháu quan to Trung Quốc, lại thành thính giả phương Tây, có lẽ, cho dù là kết luận phiến diện dựa theo huyết thống để chia, hay là chia theo nơi sinh chỗ đẻ đều không chính xác, có khả năng phần lớn vẫn là chia theo mức độ bản sắc văn hóa.


Trong thế hệ này của Tô Bạch vẫn còn trẻ, khi tuổi tác còn nhỏ, cùng với sự thúc đẩy mở rộng cải cách Trung Quốc và sự mở đầu của giai đoạn phổ cấp, phát triển của mạng lưới internet, vừa mới quyết định từ bỏ sự bế quan tỏa cảng của mình trước đây, muốn ôm chặt chính phủ nước cộng hòa trên thế giới, khi đối mặt với sự xâm nhập của trào lưu văn hóa phương Tây lại rất không có kinh nghiệm, gần như là chủ động chắp tay ném khu vực văn hóa cho phương Tây.


Khoảng chừng mười năm trước, trong loại sách báo đại chúng phổ biến rộng rãi nhất như Reader's Digest, được ưa chuộng nhất chính là các loại bài viết “ánh trăng nước ngoài khá tròn”, thái giám già Trung Quốc trước khi chết tích đủ tiền, cuối cùng cũng mua được một căn nhà, và bà cụ ngoại quốc ở nhà hết nửa đời, trước khi chết đã trả xong khoản vay, ví dụ như vậy súp gà phương Tây xuất hiện, dường như đã xâm chiếm thế hệ những năm cuối tám mươi và cuối chín mươi, chế độ của mình, và bản sắc văn hóa thì lại bị phủ định và nghi ngờ ở mức cao độ, mà ngược lại, lại cam tâm tình nguyện đi ôm giá trị quan phổ quát ở phương Tây.


Cũng là mấy năm gần đây, sự phổ biến hoàn toàn của mạng internet, giao lưu thế giới càng thêm sâu lại thêm mở mang dân trí, loại trào lưu tư tưởng này cuối cùng cũng bị ngăn chặn, khủng hoảng nợ dưới chuẩn của nước Mỹ, chiến tranh nhân quyền, phân biệt chủng tộc, các loại vấn đề biểu lộ trước mặt người Trung Quốc, mới khiến phần lớn người Trung Quốc ý thức được thực ra trong nước hay ngoài nước, anh lớn không cười anh hai, về mặt bản chất cũng không có sự khác biệt gì, hơn nữa về mặt trình độ nhất định, trong nước thực ra càng ưu thế hơn một chút.


Ở thời kỳ đó, Huân Nhi vì là con cháu của dòng họ cách mạng nước cộng hòa, hơn nữa từ nhỏ cũng được định trước con đường chính trị, cho nên về mặt trình độ tư tưởng rất kiên định. Sở Triệu thì mỗi năm đều đối đầu với bạo lực gia đình cùng cường quyền của cha mình, nên cũng không có suy nghĩ gì khác. Còn Tô Bạch đã bắt đầu bắt tay tiếp quản một vài chuyện làm ăn trong tập đoàn, cho nên đã sớm trưởng thành hơn một chút. Mà Cố Phàm, dường như lại lún sâu nhất trong loại trào lưu tư tưởng đó, không chỉ du học ở nước ngoài, mà sau này gần như suýt chút nữa cũng ở nước ngoài làm việc. Anh ta không thích bối cảnh gia tộc và thân phận của mình ở trong nước, mà khát vọng dựa vào năng lực của mình đi đến phương Tây, để hiện thực giá trị và lý tưởng của mình.


Tô Bạch thậm chí còn suy đoán, sau khi mình đánh điểu nhân đó tơi bời hoa lá vào lần trước, liệu điểu nhân đó có truyền tin tức liên quan đến mình cho các thính giả trong giới phương Tây hay không, từ đó mới khiến Cố Phàm để ý đến mình, khiến anh ta đột nhiên phát hiện ra, một tên trong ba cái bánh bao ngốc mà mình dẫn đi chơi trò chơi giết người ấu trĩ đó, vậy mà cũng đã trở thành thính giả, hơn nữa thực lực còn khiến anh ta cảm thấy có hơi kinh hãi.


Lại thêm sau khi gặp mặt, Cố Phàm cố tình tô đậm bầu không khí “hồi ức bốn người” đã qua, còn khuyên bảo Sở Triệu, liên hệ với Huân Nhi, từ các loại tình huống này đều cho thấy, anh ta đang lôi kéo quan hệ, anh ta đang có ý đồ khôi phục lại loại quan hệ thân thiết vào thời điểm ở câu lạc bộ giết người trước đây.


Tự kỷ thêm một chút, và đi sâu suy đoán một chút, Tô Bạch thậm chí có thể cho rằng, Cố Phàm là đang cố tình lôi kéo mối quan hệ với mình, sau đó xây dựng một sợi dây giao lưu giữa hai thế lực giới phương Đông và phương Tây, thông qua sự tồn tại của mình và anh ta.


Giống như mối quan hệ giữa điểu nhân bá tước Charre và mấy lão lạt ma phương Tây đó, hai bên tiến hành “mua bán giao dịch”, canh chừng và hỗ trợ nhau ở một mức độ nhất định.


Dù sao thì Tô Bạch cũng là cường hóa Vampire, loại cường hóa này mang bản sắc văn hóa này không thể nghi ngờ gì lại càng thân cận với thính giả phương Tây hơn một chút, khiến bọn họ cảm thấy theo bản năng, tuy rằng Tô Bạch là người Trung Quốc, nhưng nếu hắn đã chọn cường hóa Vampire, vậy rất dễ nhận thấy, hắn càng say mê văn hóa phương Tây hơn. Hơn nữa, tuy rằng hắn hành động khá cô độc, lười ra ngoài xã hội, nhưng có mấy người bên cạnh mình Hòa Thượng, Gia Thố và Mập Mạp, đã là thế lực không dễ khinh thường rồi.


“Nhát gan không có khả năng trở thành cường giả được đâu.”


Câu nói này, so với Tô Bạch cố tình nói móc vị được gọi là bạn thời niên thiếu này của mình, còn chẳng bằng nói là đang từ chối lời mời đại diện cho thế lực đó của anh ta. Phải biết rằng, Tô Bạch ngay cả giới thính giả trong nước còn lười đi giao lưu, hiển nhiên lại càng không có nguyện vọng đi kết bạn trong giới thính giả phương Tây, sau đó làm nhân vật “người mở đường” gì đó.


Hơn nữa, suy nghĩ của hắn rất đơn giản cũng rất thuần thúy, thính giả, muốn bản thân mình mạnh mẽ thế nào, muốn sống sót ra sao đều được, còn muốn mấy thứ như xã giao, liên hệ, tổ chức gì đó, là một loại hành động ấu trĩ bỏ gốc lấy ngọn.


Nói xong câu nói này, dường như đã vả vào mặt thật rồi, Tô Bạch xoay người, lần này cuối cùng cũng đi ra khỏi căn phòng hiện trường án mạng này, khi quay về xe của mình, hắn lôi ra một chai nước khoáng trong hộc xe ra, uống hai ngụm.


Chương 730

Bình Luận (0)
Comment