Chương 771
Các Thính Giả Mang Vẻ Mặt Ngơ Ngác 1
“Cô có biết trong thế giới động vật, giống đực càng mạnh mẽ thì mới càng có thể nhận được quyền giao phối nhiều hơn hay không?” Tô Bạch nói một cách rất đường hoàng: “Đúng rồi, tại sao không phải là tối nay cô giúp tôi cướp được thứ gì đó tốt, thì tối nay tôi cho cô nhỉ?”
“Đàn ông Trung Quốc các anh đều vô sỉ như vậy sao?” Sophie nghiến răng, sẵng giọng đáp.
Tô Bạch thả cô ta xuống, Sophie chỉnh lại quần áo của mình, không hề để ý đến ánh mắt của những thính giả phương Tây và phương Đông khác ở xung quanh, quả thực, đúng thực là không có gì hay để phải để ý.
“Cô ta, có khả năng sẽ trở về nhỉ.” Sophie hỏi.
Tô Bạch đương nhiên biết “cô ta” trong miệng Sophie là ám chỉ ai, lần trước hắn đến phương Tây, suýt chút nữa thì bị đám thính giả phương Tây này hại chết, nếu không phải Cát Tường mô phỏng ra khí tức của Lệ Chi hiện ra ở Luân Đôn, dọa sợ đám thính giả phương Tây này, vậy có khả năng bây giờ Tô Bạch đã bị tên đầu to đó ăn sạch rồi.
Lúc này, Sophie chủ động đi về phía mình, tỏ vẻ thân thiết, thực ra cũng chỉ để nghe ngóng một tin tức này, dù sao thì bóng ma mà Lệ Chi để lại trong lòng thính giả phương Tây cũng quá lớn.
“Có khả năng trở về, cũng có khả năng không trở về.” Tô Bạch nói một câu thừa thãi: “Ai mà biết được.”
“Đúng vậy, ai mà biết được.” Sophie thở dài một hơi: “Tại sao khí tức Huyết tộc trên người anh, lại trở nên tinh thuần như vậy?”
“Sao thế, mê mẩn mùi cơ thể của tôi sao? “Tô Bạch chế nhạo.
Sophie lắc đầu: “Không, là vì trên người anh có quá nhiều bí mật, tôi cảm thấy, có khả năng khi anh trở thành thính giả cao cấp, thì tôi vẫn chỉ là một thính giả có thâm niên bình thường.”
“Hình như đợt trước vừa có người từng nói với tôi như vậy.” Tô Bạch nghĩ đến Cố Phàm, nhưng hắn nhìn quanh, lại không trông thấy bóng dáng của Cố Phàm ở nơi này, có lẽ anh ta không tới, hoặc có lẽ anh ta vẫn chưa lên tầng ba.
Bởi vì Cố Phàm là người trong giới thính giả phương Tây, sau khi lên đến đây lại ngồi chung với thính giả phương Tây ngay trước mặt toàn bộ thính giả phương Đông sao?
Loại cảm giác này không khác với cảm giác Hán gian dẫn hoàng quân vào trong thôn.
Vừa nghĩ đến đây, khóe miệng Tô Bạch lộ ra một nụ cười mỉm.
“Anh cười gì thế?” Sophie hỏi.
“Tôi cười…”
Tô Bạch còn chưa nói xong, thì trong một cửa tiệm rất hẻo lánh ở góc đông bắc đột nhiên có hai mươi mấy người mặc đồ màu đen, cầm dao xuất hiện, trên mặt của người dẫn đầu đeo một chiếc mặt nạ ác quỷ, những người khác ở phía sau, có người đeo mặt nạ đầu dê, có người thì lại dùng vải đen che mặt mình.
“Satan tối cao!”
“Satan tối cao!”
“Satan tối cao!”
Hai mươi mấy người này cất cao giọng hô khẩu hiệu, bước nhanh về phía bên này.
“Mọi người nhanh một chút, đừng để những người ngoại quốc đó chạy mất, nhất định phải giết sạch mười mấy người ngoài quốc này, mấy người các cậu, đi qua phía thang cuốn đó, đừng để bọn họ chạy mất.”
Người đàn ông đeo mặt nạ vừa giơ con dao, cao giọng hô khẩu hiệu, vừa còn muốn phân phó cho người xung quanh hành động thế nào, giờ này khắc này, trong ngực của anh ta hoàn toàn được loại cảm giác thần thánh này lấp đầy.
Mà hai mươi mấy tín đồ phía sau cũng như vậy, hô hấp của bọn họ bắt đầu trở nên vô cùng nặng nề, các loại hưng phấn, kích thích, khẩn trương có thể khiến người sinh ra cảm giác rùng mình, đang không ngừng kích thích thần kinh của bọn họ.
Hơn một trăm người ở trước mặt, chính là mục tiêu đầu tiên của bọn họ, sau khi giết sạch những người này, bọn họ còn phải xuống tầng hai, còn phải đến tầng một, bọn họ muốn biến nơi này thành một chiến trường Tu La dâng cho Satan tối cao!
Đối mặt với hai mươi mấy người mặc đồ đen, xuất hiện với khí thế hừng hực này, các thính giả phương Đông và phương Tây có mặt ở đó, hoặc ngồi hoặc đứng đều đột nhiên ngẩn ra.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt ngơ ngác.
Đây là tiết mục gì đây?
Thính giả phương Tây thì lại trông có vẻ khẩn trương hơn một chút, bởi vì bọn họ vốn đang ở đất khách, thật sự rất sợ những người phương Đông này giở âm mưu gì đó.
Một người cường hóa tinh linh có thính lực rất tốt, hơn nữa cũng hiểu tiếng Trung, lập tức nói với những người bên cạnh: “Tôi nghe ra rồi, mục tiêu của đám người mặc đồ đen đó hình như là chúng ta, bọn họ nói tuyệt đối không thể thả chúng ta đi được.”
Mấy thính giả phương Tây ở bên cạnh lập đứng không ngồi nổi nữa, mà đứng bật dậy.
“Rầm!”
Lehman vỗ bàn, quát lớn: “Ngồi xuống hết, các cậu thật sự là thính giả có thâm niên đấy sao, trí tuệ của các cậu, sự bình tĩnh của các cậu… ánh mắt của các cậu để hết ở nơi nào rồi? Cho dù trí tuệ của thính giả phương Đông có thấp đến mức biến thành một con lợn, thì cũng không có khả năng sắp xếp một tốp hai mươi mấy người bình thường tới đây cầm con dao bình thường để giết chúng ta đâu!”
“Ặc…” Lúc này, người cường hóa tinh linh đó mới nhận ra, trên người đối phương không hề có sóng dao động năng lượng gì.
Hoặc là, hai mươi mấy người đó là thính giả cao cấp có thể che đậy khí tức của bản thân mình, hoặc là bọn họ quả thực là người bình thường.
Nhưng, thính giả cao cấp lại không dám đến nơi này, đây là chuyện mà mọi người đều biết, hơn nữa, anh có thể tưởng tượng ra được cảnh tượng một đám thính giả cao cấp lại đi mặc đồ màu đen bọc kín cơ thể của mình, rồi giơ dao hô cao: “Satan tối cao” không…?
Thính giả phương Tây được trấn an, thế nhưng bọn họ vẫn nhìn về phía thính giả phương Đông với ánh mắt nghi ngờ.
Mà phía bên thính giả phương Đông cũng mang thái độ như vậy.
“Đậu má, cái quái gì đây?” Mập mạp nhỏ giọng hô một tiếng: “Ai sắp xếp biểu diễn xiếc thú ở đây sao?”
Mọi người đều ngây người ra tại chỗ, hoàn toàn không hiểu được.
“Ha ha ha, những hành khách này đã bị thế trận của chúng ta dọa cho ngu người rồi, bọn họ ngay cả chạy cũng đã quên mất tiêu, giết, giết, giết, giết sạch bọn họ, vì Satan!” Người đàn ông mang mặt nạ hô to.
“Vì Satan!”
“Vì Satan!”
Thấy tình trạng đám con mồi của mình hoàn toàn bị dọa sợ, những tín đồ Satan này rõ ràng rất vui vẻ và tự hào.
“Những người này là ai đây?” Sophie hỏi Tô Bạch.
Bởi vì vị trí mà hắn đứng cách xa đám người, cho nên nói cách khác, khi đám tín đồ Satan đó muốn tới đây, chắc chắn phải đi qua trước mặt Tô Bạch trước.
“Một đám… người nhàm chán.”