Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 773 - Chương 773 Huyền Cơ Trong Tấm Vé Xe Lửa

Chương 773

Huyền Cơ Trong Tấm Vé Xe Lửa


Mập mạp cũng không biết móc được ở đâu ra một nắm hạt dưa, đang ở nơi đó vừa cắn hạt vừa xem trò, đợi đến khi Tô Bạch đi qua, anh ta còn móc từ trong túi ra một nắm, đưa tới trước mặt hắn: “Nào, đại Bạch, cắn hạt dưa đi.”


Tô Bạch lắc đầu, ý bảo mình không cần, mà lại liếc mắt ra hiệu với anh ta, mập mạp có hơi khó hiểu, rồi lại gật đầu theo bản năng, sau đó lập tức đứng dậy, đi cùng Tô Bạch đến bên thang cuốn tầng ba.


“Phập!”


Mà bên kia, gai xương của Ngại Ngõa Ni Nhĩ đã trực tiếp xuyên thủng một tín đồ Satan, hơn nữa còn nhấc người đó lên, trong lúc nhất thời đối phương vẫn chưa chết hẳn, nhưng khi bị nhấc lên giữa không trung vẫn còn đang đau đớn vùng vẫy.


Vốn dĩ, gai xương đột nhiên xuất hiện của Ngại Ngõa Ni Nhĩ đã khiến những tín đồ Satan này ngơ ngác, tiếp sau đó kết cục của đồng bọn này của mình lại càng khiến bọn họ sợ đến mức tay chân lạnh toát, vậy mà không có người nào dám xông lên tấn công anh ta vào lúc này, mà lại cùng nhau lùi lại vài bước theo bản năng, bấy giờ, ngay cả người đàn ông mang mặt nạ cũng không dám hô to khẩu hiệu gì đó nữa, bởi vì máu tươi của tín đồ bị giơ lên đó đã bắn đầy lên gương mặt anh ta.


Bộ mặt thật sự của tên ác ôn thực ra đã rất rõ ràng rồi, trên thực tế, bản chất đã yếu còn đòi ra gió của bọn họ, cũng đã sớm bị cào vô số lần mà bại lộ ra trước mặt người đời.


Nếu như bọn họ thật sự có dũng khí, nếu như bọn họ thật sự có tín ngưỡng, và nếu như bọn họ thật sự dựa theo giáo lý mà bọn họ tuyên truyền đó, thành kính và không sợ hãi bất cứ điều gì, vậy thì, bọn họ hoàn toàn có thể phát động tấn công vào những căn cứ quân sự và cơ sở quân sự, mà không phải là giơ dao của mình hướng vào dân thường tay không tấc sắt, miệng hô khẩu hiệu cao quý, nhưng lại làm ra chuyện dơ bẩn, đây là bản chất của phần lớn tổ chức cực đoan trên toàn thế giới hiện tại.


Hơn nữa, Ngại Ngõa Ni Nhĩ rõ ràng không dự định dùng tốc độ nhanh nhất để giết chết toàn bộ những người này, mà là định từng bước một thật chậm rãi, trả lại cho bọn họ từng chút một, gấp bội những nỗi sợ mà bọn họ vốn muốn áp đặt lên người người khác, những vết thương về mặt tâm hồn và cơ thể mà bọn họ muốn mang tới cho người ta.


“Phụt!”


Cơ thể của tín đồ trên gai xương lập tức nổ nát, tứ chi của anh ta văng ra, máu tươi của anh ta bắn ra bốn phía, nội tạng của anh ta lại càng bay khắp mọi nơi.


Vào lúc này, những thính giả phương Đông và thính giả phương Tây vẫn còn đang ngồi đó, đều có người đứng dậy, thiết lập một vài kết giới, để tránh cho động tĩnh ở tầng ba ảnh hưởng đến tầng một và tầng hai, ừm, là sợ ảnh hưởng đến mình việc xem trò thì đúng hơn.


“Đại Bạch, có phải cậu có phát hiện gì rồi không?” Mập mạp giả bộ hút thuốc cùng với Tô Bạch, đồng thời nhỏ giọng hỏi.


Tô Bạch lắc đầu: “Không có, nhưng tôi đột nhiên cảm thấy thật tò mò, nếu tàu hỏa sắp đến, vậy tại sao nơi này vẫn có nhiều hành khách bình thường như vậy.”


Nói xong, hắn còn duỗi tay chỉ xuống bên dưới.


“Cho nên, cậu cảm thấy nguyên nhân là gì?”


“Hải thiếu gia đi đâu rồi?” Tô Bạch hỏi.


Mập mạp sững sờ, lập tức nhìn xung quanh: “Đậu má, vừa rồi con hàng này còn ở ngay bên cạnh tôi lấy hạt dưa của tôi ăn nữa mà, bây giờ người đâu rồi?”


“Người phương Tây cũng thiếu mất hai rồi.” Tô Bạch lại nói: “So với khi bọn họ ngồi xe buýt đi từ sân bay ra ngoài, rõ ràng đã thiếu mất hai, ba người.”


“Mẹ nó, đại Bạch, sao cậu không nói sớm.” Mập mạp có hơi xù lông: “Mẹ nó, không ngờ chúng ta lại tới làm khán giả như vậy sao?”


Tô Bạch lôi di động ra, nhấn vào một phần mềm mua vé, sau đó ấn vào chuyến tàu hỏa mãi mãi không thể mua được vé đó, phía trên hiển thị không còn vé dư, nhưng ngay khi Tô Bạch nhấn vào, sau đó xin trả tiền, rồi liên kết thanh toán, vậy mà lúc này lại chuyển tiền được, hơn nữa cuối cùng, còn hiển thị là “trả tiền thành công”.


Lúc này, mập mạp cũng mở to mắt, cũng may cơ thể của anh ta khá to lớn, trước đó cũng dùng lưng của mình chặn tầm nhìn của những người khác, ngoài ra, mấy thứ pháp khí tạp nham trên người mập mạp cũng không ít, trên cơ bản, có thể ngăn ngừa được ánh mắt nhìn trộm của người khác.


“Có thể mua được vé.” Tô Bạch hé miệng, thực ra bản thân hắn cũng không ngờ đến một màn này, trước đây, hắn chỉ có hơi tò mò, nếu như nhà ga này thật sự là một khu vực tranh đấu, vậy rất dễ nhận thấy, đợi sau khi xe lửa vào ga, nơi này chắc chắn không thể may mắn thoát khỏi việc biến thành một nơi hung hiểm, hành khách bình thường ở nơi này nhiều như vậy, làm sao Phát Thanh có thể thờ ơ như thế?


“Mau chóng mua một vé cho tôi đi, trong tài khoản của của cậu có lưu thông tin chứng minh thư của tôi đó.” Mập mạp vội vàng thúc giục.


Tô Bạch gật đầu, lập tức vào mua vé cho mập mạp.


“Đi thôi, bây giờ đi lấy vé luôn hả?” Mập mạp hỏi.


“Đúng, huyền cơ hẳn nằm trên chiếc vé.” Tô Bạch đoán, sau đó, ánh mắt của hắn nhìn vào mấy cửa soát vé ở tầng một và tầng hai, bây giờ trên cơ bản cổng soát vé điện tử đã phổ cập ở phần lớn các thành phố tại Trung Quốc, tự mình cắm vé của mình rồi lấy vé, sau đó đi vào nhà ga.


“Đây là chứng minh thư của tôi, anh đi lấy vé trước đi, tôi ở đây đợi một lúc, hai người chúng ta cùng rời khỏi đây thì quá bắt mắt, đợi anh lấy vé thì cứ đợi ở tầng hai, lát nữa tôi sẽ xuống kiểm vé cùng.”


Tô Bạch dặn dò mập mạp một tiếng, sau đó quay người, đi về phía Sophie đang đi về phía hai người mình.


Người phụ nữ nước Anh cũng phiền phức thật đấy.


“Bạn của anh đi đâu thế?” Sophie chỉ vào mập mạp đang đi xuống tầng và hỏi.


“Anh ta đi mua thuốc lá.” Tô Bạch tìm một cái cớ, sau đó cả người lập tức chạy như bay, xông về phía Ngại Ngõa Ni Nhĩ.


Thực ra, cho dù là mập mạp hay Tô Bạch đều biết rõ, chuyện này chắc chắn không thể giấu được, thính giả phương Đông và phương Tây đang ngồi đây đều không ngốc, phỏng chừng sẽ lập tức có người cũng phản ứng lại được, nhưng có những chuyện, cho dù là sớm một bước cũng có ý nghĩa là có thịt ăn, có sự khác biệt với ngay cả canh cũng chẳng có mà húp.


Cho nên, việc phải làm bây giờ, chính là cố hết khả năng thu hút sự chú ý của những người ở đây, trước tiên thu hút, đợi mập mạp lấy được vé tàu hỏa của hai người, rồi Tô Bạch lại trực tiếp xuống lầu, cùng anh ta qua cổng soát vé để vào trạm.


Tàu hỏa vẫn chưa tới, nhưng bây giờ vào ga trước thì vẫn được.


Chương 773

Bình Luận (0)
Comment