Chương 793
Một Mình Ta Uống Rượu Say... 2
Trên đầu của thích khách, còn có vài cục thịt nằm úp sấp đang gặm óc của anh ta, lúc này con ngươi của thích khách trợn ngược lên, toàn là lòng trắng, anh ta đang rất đau đớn.
Đợi đến khi anh ta ngã xuống đất chết tươi, đôi mắt của anh ta vẫn mở trợn trừng, chết không nhắm mắt!
Tô Bạch ngồi xổm xuống, những cục thịt này vội vã giết chết toàn bộ thính giả thâm niên ở nơi này, đợi sau khi giết sạch rồi lại từ từ thưởng thức đồ ăn ngon, cho nên thính giả này còn có thể giữ lại toàn thây, ít nhất thì là hiện tại.
Tô Bạch ngồi xổm xuống, hắn duỗi tay, nhẹ nhàng vuốt đôi mắt thính giả này, mí mắt của anh ta khép lại, đây là chuyện duy nhất mà Tô Bạch có thể làm được hiện tại.
Thật xin lỗi, tôi không thể thay đổi được cục diện, hơn nữa, cửa sổ cũng không phải do tôi đập vỡ.
Một chiếc di động rơi ra từ trong bộ quần áo của thích khách đó, Tô Bạch nhặt di động lên, vừa vặn, không biết là có số điện thoại gọi vào, hay là tiếng chuông báo thức vang lên, mà một bài hát bất chợt vang lên.
Một màn này, mãi mãi khắc sâu vào trong trí óc của hơn sáu mươi thính giả có thâm niên còn lại ở hiện trường.
Ngay khi bọn họ đang bị một đám sinh vật khủng khiếp chưa rõ tên bao vây, những thính giả có thâm niên mạnh mẽ ở bên cạnh, đang không ngừng ngã xuống và chết đi, thì ở bên ngoài vòng vây, một thính giả giống như bọn họ, một thanh niên phương Đông mặc áo khoác gió, và một cục thịt mặc quần áo trên người đang quấn quanh bên chân hắn.
Đối phương ngồi xổm một cách tao nhã, dường như đang quan sát tử trạng của vị thính giả đáng thương kia, dường như vào một khắc này, hắn biến thành chúa tể tuyệt đối, những cục thịt đáng sợ ở nơi này đều là quái vật đáng sợ mà hắn phóng thích ra ngoài, hắn hình như muốn học hỏi và bắt chước Lệ Chi phá hủy một tòa thành, một lần hành động đã tàn sát cả trăm thính giả có thâm niên!
Mà một khắc này, một bản rap đột nhiên vang lên: “Một mình ta uống rượu say...”
“Một mình ta uống rượu say
Say rồi kết duyên cùng với giai nhân
Đôi mắt chỉ nhìn mỗi nàng
Ta chỉ cầu ngày khác có thể cùng trở về
Người con gái yêu kiều nhẹ nâng cây đàn
Vui vẻ cùng ta trong rừng trúc tím...”
Điệu rap mang theo cảm giác tiết cực mạnh vang lên, lúc này nó xuất hiện, rõ ràng lại thật chói tai.
Thính giả có thâm niên trong vòng thính giả bình thường, được thính giả cấp thấp sùng bái, khi các thính giả gặp mặt, sẽ tôn trọng người sợ hãi tôn xưng một tiếng “đại nhân”.
Thế nhưng, ngay lúc này, ở ngay nơi này, đại nhân lập tức trở nên rất không đáng giá, thậm chí còn có hơi rẻ mạt, giống như giấy báo cũ bán sỉ trong chợ, tính tiền theo cân vậy.
Những người có thâm niên đang chết dần đi, bọn họ giống như thần linh, nhưng ngay lúc này lại trở nên chẳng khác gì người bình thường, thân phận của bọn họ, địa vị của bọn họ, tất cả mọi thứ của bọn họ, lúc này đều trở nên vô cùng rẻ rúng.
Nhìn thấy những người bên cạnh chết đi, các thính giả có thâm niên còn sống trong lòng lại vô cùng buồn bã, bởi vì những người đã chết bên cạnh mình, cũng sở hữu thân phận và địa vị giống y như mình, cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ thật mãnh liệt.
Bởi vì cục thịt giết người dựa vào cách gặm cắn nguyên thủy nhất, cho nên mỗi một người thâm niên chết đi, đều mang vết thương rất rõ ràng, thậm chí trên dưới cơ thể đều bị cắn nát, nhưng chỉ vì đám cục thịt vẫn muốn giết chết toàn bộ thính giả có thâm niên trước tiên, rồi mới từ từ hưởng thụ bữa ăn thịnh soạn, cho nên mới không đối xử với họ như vị đại lão Huyết tộc phương Tây kia, bị bóc lột đến tận xương tủy, bị hấp thụ sạch sẽ.
Máu tươi của những thính giả có thâm niên đã chết, bắt đầu tràn ngập khắp mặt đất.
Đây vốn là một chuyện rất bình thường, người chết và máu tươi, những thính giả có thâm niên có mặt ở nơi này cũng đã nhìn thấy nhiều đến độ chết chết lặng đi cả rồi. Nhưng trong phút chốc, toàn bộ số máu tươi này lại đang hiện ra một loại hướng chảy kỳ quái, vậy mà tất cả đều chảy về phía những con búp bê bị vứt trên mặt đất.
Tốc độ chảy của máu tươi rất nhanh, nhanh đến mức không chỉ khiến đám thính giả có thâm niên chưa thể phản ứng, mà ngay cả những cục thịt đang tiến hành săn giết thức ăn và rất nhạy cảm với biến động không gian kia, cũng hoàn toàn không kịp làm ra một chút phản ứng nào.
Trong nháy mắt, toàn bộ máu tươi của những thính giả có thâm niên đã chết đó bị búp bê trên mặt đất hút sạch.
Lúc này, những con búp bê này, giống như thể đang sống, đồng loạt mở to mắt!
Búp bê là một đạo cụ hình người không có sinh mệnh, nhưng so với kịch đèn chiếu của phương Đông, thì búp bê phương Tây đối với người đương thời mà nói, thực tế có thể mang đến một loại sợ hãi từ sâu trong nội tâm, dường như bọn chúng có sinh mệnh, như thể khi đặt bọn chúng ở một góc nào đó ở trong nhà, thực ra bọn chúng sẽ nhân lúc bạn đưa lưng về phía bọn chúng, nhân lúc bạn đang ngủ say, mà quan sát bạn, nhìn bạn, ánh mắt của bọn chúng đang dò xét từng tấc trên người bạn hết lần này đến lần khác.
Cho nên, phần lớn ở trong những gia đình bình thường, rất ít khi xuất hiện loại đồ trang trí giống như búp bê này, bởi vì sự xuất hiện của nó sẽ khiến cho người cảm thấy kỳ lạ.
Nhưng lúc này, toàn bộ búp bê đều sống lại, bọn chúng không còn là pháp khí hoang tưởng cấp thấp đó nữa, cũng không còn là đồ vô dụng có thể tùy tiện vứt bỏ, trong những lớp sâu trong cơ thể bọn chúng, chắc hẳn cất giấu một loại cấm chế nào đó, cho dù là thính giả có thâm niên cũng hoàn toàn không có cách nào biết được.
Đúng vậy.
Nếu loại cấm chế này nhất định phải có máu tươi của loại tồn tại ở cấp bậc sinh mệnh như những thính giả có thâm niên này, mới có thể kích hoạt được, vậy nó thực sự đã thể hiện cái đáng sợ của mình.
Hơn hai mươi con búp bê, trôi nổi ở giữa không trung, giữa bọn chúng dường như có những sợi tơ vô hình, đang nối kết nhau lại, một luồng khí tức huyền ảo đang tản ra ngoài.
Bên dưới, những cục thịt đó dừng việc tấn công thính giả lại, bọn chúng chẳng muốn suy nghĩ, bởi vì bọn họ cũng hoàn toàn là sự tồn tại bá chủ một phương khi ở trong thế giới của mình, cũng tựa như chuột túi của nước Úc, bởi vì ở nước Úc, bọn chúng không có thiên địch, cho nên mới có thể sinh sống mà không cần lo lắng gì, nhưng nếu như đặt chúng ở nơi khác, có thể bọn chúng đã sớm bị diệt sạch hoặc là bị ép tiến hóa thành một bộ dáng khác.
Loại tình huống này cũng na ná như những cục thịt kia, ở thế giới của bọn họ, không có kẻ địch nào có thể mạnh mẽ đến mức uy hiếp sự sinh tồn của bọn họ, ý nghĩa tồn tại của bọn họ, hay nói cách khác chính là cuộc sống của bản thân bọn họ, chính là cắn nuốt, ngoại trừ việc đó ra, thì bọn họ cần không cần phải suy nghĩ, vì suy nghĩ được cho là một chuyện rất không có ý nghĩa, cũng chỉ có cục thịt không có thân phận nhất, cấp thấp nhất trong quần thể, mới bị ép phải bắt đầu suy nghĩ, dẫn dắt những cục thịt khác đi ăn, đây chính là công việc của nô lệ.
Loại phương thức và hệ thống này, hoàn toàn trái ngược với xã hội con người, thậm chí là hệ thống giới tự nhiên trên toàn bộ địa cầu.