Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 799 - Chương 799 Phát Thanh Phát Sóng Trở Lại! 1

Chương 799

Phát Thanh Phát Sóng Trở Lại! 1


Tuy rằng anh ta biết rõ giữa mình và Tô Bạch không có mối quan hệ đối lập nhân quả trực tiếp, nhưng anh ta cũng không chắc tên Vampire phương Đông thần bí này liệu có thật sự ra tay với mình hay không.


Dù sao thì, ngay khi đám người của mình bị đám cục thịt đó vây giết, tên Vampire phương Đông này lại giống như một người đứng ngoài cuộc nhàn rỗi, chuyện trò vui vẻ với một cục thịt.


Bá tước Charre vùng vẫy đứng dậy, đi tới cạnh cửa, rồi ấn vào cái nút bên cửa một cái.


“Đại nhân, ngài có gì dặn dò.”


Giọng nói truyền tới từ thiết bị liên lạc.


“Cho vài người tới chỗ tôi quét dọn một chút.”


Bá tước Charre thả tay áo và ống quần của mình về lại như cũ, che lấp vết thương của mình thật tốt. Lúc này, anh ta thực sự rất mong chờ thế giới chuyện xưa mau tới một chút.


Khi Tô Bạch tỉnh dậy ở nhà đã là sau nửa đêm, cho nên sau khi hắn hút máu tươi của người một cách vừa lòng thỏa chí rồi trở về, sắc trời đã gần sáng rồi.


Từ trên cao xuống dưới, có vài siêu thị và tiệm cơm ở lối vào con đường nhỏ rẽ tới nhà lão Phương, Tô Bạch dừng xe ở nơi đó, rồi bước vào một cửa tiệm ăn sáng.


“Ông chủ, cho một phần tiểu long bao và một bát vằn thắn.”


“Có ngay, đợi chút.”


Hắn ngồi xuống bên một chiếc bàn khá giản dị, rồi lôi di động của mình ra tùy tiện lướt xem, sau đó dường như đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, mà tiến vào diễn đàn thính giả.


Quả nhiên, trong diễn đàn đang có rất nhiều người thảo luận về chuyện xảy ra ở trạm xe lửa vào mấy ngày trước, nhưng phần lớn đều là đang thảo luận trong sương mù.


Dù sao thì người đích thân tham gia vào chuyện này ít nhất cũng phải là một thính giả thâm niên, một mặt là thính giả thâm niên cũng không có buồn chán như vậy, mà cũng chẳng có hứng thú cho lắm để đi làm người tri thức và phát sóng trực tiếp trong diễn đàn chủ yếu là thực tập và thính giả cấp thấp này. Mặt khác thì lại là vì thính giả thâm niên sống sót trở ra, trên cơ bản cũng mang theo thương tích như bá tước Charre, mọi người đều đang ở nơi mà mình cảm thấy an toàn để liếm láp vết thương, và phòng ngừa kẻ thù của mình nhân cơ hội lúc này mà tìm tới cửa, nên nào có thời gian mà đi bình luận ở diễn đàn chứ.


Tuy rằng đã chết ba mươi thính giả có thâm niên, nhưng quả thực không có người nào nói muốn tới gây phiền phức cho Tô Bạch, cho dù Tô Bạch thoạt nhìn có mối liên hệ rất lớn với những cục thịt đó, hơn nữa ngay khi mọi người phá vỡ tấm kính, vậy mà Tô Bạch đã ở bên trong toa tàu đó rồi, mà toa tàu đó lại chính là toa không có cửa.


Những thính giả may mắn còn sống sót đó, cho dù tận đáy lòng có quan điểm thế nào về Tô Bạch, thì ngược lại cũng không có người nào đi hành động chống lại hắn. Cho dù thính giả đã chết có quan hệ tốt với ngươi đến đâu, thì cũng không đáng để mình lâm vào trong tình cảnh hiểm nguy chỉ vì báo thù cho một người đã chết cả. Hơn nữa, có khả năng cũng là do khi ấy Tô Bạch đã để lại ấn tượng quá sâu sắc đối với những thính giả còn sống, nên cũng không có ai dám tới trước mặt hắn thể hiện cái gì vào lúc này.


Thanh danh của người quan trọng như bóng của cây, cho dù là ở trong giới thính giả cũng không ngoại lệ, tại sao trong đám thính giả cấp bậc đại lão, danh tiếng của Lệ Chi lại lớn nhất?


Đó là bởi vì cô ta đã từng làm một hành động vĩ đại là một mình phá hủy một tòa thành, có thể Lệ Chi không phải là một đại lão có thực lực mạnh nhất, nhưng về mặt danh tiếng, cho dù là ở phương Đông hay phương Tây, cũng không có bất cứ đại lão nào có thể so được với cô ta.


Tô Bạch hiện giờ cũng gần như vậy, cho dù ở trong giới thính giả cấp thấp hắn cũng chẳng có danh tiếng ra sao, nhưng ít nhất thì sau ngày hôm đó, mình ở trong giới thính giả có thâm niên, hay thậm chí là thính giả cao cấp, chắc hẳn đều có tên tuổi.


“Vằn thắn, bánh bao.” Ông chủ đặt đồ mà Tô Bạch đã gọi tới trước mặt hắn.


Tô Bạch cầm đũa, đầu tiên là gắp một cái bánh tiểu long bao, lúc này, màn hình di động đặt trên mặt bàn đột nhiên sáng lên, là một thông báo đẩy của một phần mềm nào đó gửi tới.


Bởi vì tần suất đổi di động của hắn khá cao, ngược lại cũng không phải Tô Bạch có mới nới cũ, mà là bởi vì thường xuyên bị thương và chiến đấu, ngay cả quần áo có đôi khi bị cũng bị đánh bay, chứ đừng nói là di động, cho nên sau một trận chiến, di động cũng tiêu tùng luôn.


Cũng chính vì vậy, hiện giờ hắn cũng lười phải thường xuyên cài đặt điện thoại của mình, cho nên có một vài ứng dụng di động không cấm gửi thông báo đẩy.


[Lượng bức xạ hạt nhân từ nhà máy điện hạt nhân Fukushima đạt mức cao, đại sứ quán Nhật Bản tuyên bố nhắc nhở.]


Nhà máy điện hạt nhân Fukushima của Nhật Bản này lại trở thành tin nóng, bởi vì trận động đất trước đó ở Nhật Bản đã dẫn đến sự rò rỉ và tổn hại ở nhà máy điện hạt nhân Fukushima, nhưng loại đồ vật như nhà máy điện hạt nhân này, cũng không giống như nhà máy xi măng hóa, trực tiếp nổ tung là xong việc, mà nó lại càng giống như một khối Âu Mỹác tính vẫn luôn ký sinh ở nơi đó, dựa vào trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại và năng lực của con người, hoàn toàn không có cách nào tiết kiệm và hiệu quả, có thể giải quyết triệt để và ổn thỏa vấn đề này.


Tô Bạch vẫn còn nhớ khi nhà máy điện hạt nhân Fukushima rò rỉ, khi ấy hình như mình đang học cấp ba ở Nam Kinh, trên cơ bản trên dưới toàn quốc đều vì chuyện này mà cuộn lên một trận sóng gió tranh nhau mua muối ăn. Mọi người đều cho rằng nước biển bị nhà máy điện hạt nhân làm ô nhiễm, muối ăn mà lấy từ biển rồi phơi nắng không thể ăn ngay được, cho nên phải tranh thủ tích muối. Khi ấy, Tô Bạch còn thấy cạn lời một phen, hắn đã từng trải qua cuộc sống ở Thành Đô, hiển nhiên cũng biết rõ loại muối ăn như muối mỏ này.


Trùng hợp thay, hai người trẻ tuổi ở bàn bên cạnh vừa ăn sáng lại vừa đọc “báo buổi sáng Dương Tử”, một người trong số đó tò mò hỏi: “Tại sao đã mấy năm rồi, mà nhà máy điện hạt nhân Fukushima vẫn chưa giải quyết xong nhỉ? Tớ nhớ thì chuyện thảm họa Chernobyl, còn nghiêm trọng hơn nhà máy điện hạt nhân Fukushima nhiều mà nhỉ?”


“Thảm họa Chernobyl là chuyện của thời đại nào rồi, nhà máy điện hạt nhân Fukushima chắc hẳn mới xây dựng những năm gần đây, cho nên thiết bị an toàn cũng khá ổn, chắc chắn không có nghiêm trọng như thảm họa Chernobyl đâu.” Bạn của cậu ta bắt đầu phổ cập khoa học.


Tô Bạch nghe thấy thế, vừa cười vừa lắc đầu, nhà máy điện hạt nhân Chernobyl hình như có thời gian thành lập cũng gần với với nhà máy điện hạt nhân Fukushima, đều là vào những năm bảy mươi, có vẻ nói cụ thể hơn một chút thì nhà máy điện hạt nhân Chernobyl còn thành lập muộn hơn nhà máy điện hạt nhân Fukushima hai năm mới đúng.


Chương 799

Bình Luận (0)
Comment