Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 800 - Chương 800 Phát Thanh Phát Sóng Trở Lại! 2

Chương 800

Phát Thanh Phát Sóng Trở Lại! 2

.

.

- -------------------------


Chỉ là sau khi chuyện thảm họa Chernobyl xảy ra, người Nga khi ấy đã dùng mạng của quân đội để trấn áp, sức ảnh hưởng và nguy hại từ thảm họa Chernobyl đã được khống chế một cách cưỡng ép với chi phí cực lớn, nghe nói vì vậy mà số lượng quân đội và nhân dân mắc bệnh ung thư lại càng nhiều đếm không xuể. Mà phía bên Nhật Bản thì lại trông có vẻ khá do dự, cho dù là đội tự vệ cũng tỏ ra bản thân không có khả năng đi tới nơi đó tác nghiệp, người Nhật Bản cũng không có cách nào khác, chỉ có thể nghe mà biết như vậy, thi thoảng phái người máy qua đó sờ mó vài cái, nhưng nguy hại cũng bởi vì vậy là không ngừng kéo dài.


Cho nên chuyện này nói ra cũng thật châm chọc, trong thế chiến thứ hai, quân đội Nhật Bản hô to vì Thiên Hoàng vì Người Yamato mà càn quét toàn bộ châu Á, cho dù là sau khi chiến tranh thất bại, cũng có không ít quân Nhật đã tỏ rõ lòng trung thành bằng cách chọn mổ bụng. Sự cứng cỏi và dũng cảm không sợ chết của quân nhân Nhật Bản mang đến bóng ma tâm lý sâu sắc cho gần như toàn bộ các quốc gia Châu Á lúc trước, nhưng bây giờ xem ra, người Nhật Bản thật sự không ổn rồi.


Tô Bạch hé miệng, hắn cảm thấy nếu chuyện này xảy ra ở trong nước, phỏng chừng quân giải phóng trong nước, cho dù biết rõ tiến vào nơi đó giải cứu sẽ gặp phải phóng xạ đáng sợ không có khả năng xoay chuyển, nhưng vẫn sẽ có rất nhiều người sẽ kiên quyết tiến lên.


Đúng rồi, có chuyện Tô Bạch vẫn luôn không hiểu, hoặc là nói hắn không chắc chắn, phía bên Nhật Bản có thính giả không nhỉ?


Nhưng sau đó hắn lại mỉm cười, phỏng chừng thính giả cũng không có cách gì với nơi đó đi, hơn nữa phần lớn thính giả đều ích kỷ, cũng sẽ không bằng lòng đi một chuyến vào bãi nước bẩn này đâu.


Tô Bạch đánh giá mình một chút, cho dù với bản thân mình hiện tại, nếu tới gần hoặc là thân nhập vào trong khu vực trung tâm của nhà máy điện hạt nhân Fukushima, có khả năng một Vampire như mình đây cũng sẽ vì vậy mà mắc bệnh máu trắng mất…


Bữa sáng đã gần xong, Tô Bạch lấy ví tiền chuẩn bị thanh toán. Thế nhưng khi vừa lôi ví tiền ra, đột nhiên ngực truyền tới một cơn đau đớn khó thở.


“Á…”


Tay trái của hắn ôm ngực mình, tay phải chống lên bàn, cố gắng hết sức để bản thân duy trì được bộ dáng bình thường.


Loại cảm giác này quá quen thuộc, thật sự là quá quen thuộc.


Đây là dấu hiệu Phát Thanh cuối cùng cũng đã phát sóng trở lại rồi.


Thế giới chuyện xưa lại sắp tới gần!


Khoảng tầm nửa phút sau, cảm giác đau đớn đó mới thật sự biến mất không thấy nữa, Tô Bạch ngẩng đầu, không vội vàng tính tiền chạy lấy người trước, mà lại cầm di động lên, nhấn mở wechat.


Quả nhiên, tài khoản wechat công khai “kongbu66” đã rất lâu chưa gặp, đã phát thông báo.


Đây là một thông báo bằng hình ảnh.


Hình ảnh rất lớn, nhưng cũng có hơi mơ hồ, trông có vẻ được chụp từ giữa không trung, một bên dựa biển, một bên có mấy cột lớn tọa lạc ở nơi đó, Tô Bạch nhìn ra được, đây chắc hẳn là nhà máy điện hạt nhân, ở giữa hình như là một thị trấn nhỏ, từ phong cách kiến trúc nhìn ra được đây chắc hẳn là kiểu Nhật Hàn.


Bên dưới có một đoạn văn miêu tả, chỉ có điều, ngay khi Tô Bạch chuẩn bị đọc đoạn văn, thì con chữ đột nhiên vặn vẹo, cùng lúc đó, còn có cảnh vật nơi hắn đang ở đó, cửa tiệm ăn sáng cũng đang biến mất.


Điều này chứng tỏ thế giới chuyện xưa lần này không được thông báo trước, mà là thông báo kịp thời.


Khi nó thông báo cho bạn, điều đó có nghĩa là bạn phải tiến vào thế giới chuyện xưa, mà không hề cho ngươi một chút thời gian chuẩn bị nào.


[Các bạn thính giả thân mến, Phát Thanh của chúng ta cuối cùng cũng chào mừng đợt phát sóng trở lại sau ba tháng tạm dừng, mong rằng khi không có Phát Thanh ở bên các bạn, các bạn thính giả vẫn mạnh khỏe.


Hạt nhân, vẫn luôn là một sự tồn tại khiến con người trông thì thèm nhưng lại sợ hãi. Nhân loại dòm ngó và thèm khát uy lực của nó, nhưng lại sợ hãi sự đáng sợ của nó. Hôm nay chuyện xưa mà chúng tôi muốn kể có liên quan đến nhà máy điện hạt nhân, rất nhiều thính giả sẽ cảm thấy nghi ngờ, cũng sẽ cảm thấy mong đợi, con người ở trước mặt uy lực của hạt nhân, dường như rõ ràng không chịu nổi một đòn như vậy.


Vậy còn các thính giả thì sao?


Chương trình chuyện xưa ngày hôm nay, chúng ta hãy cùng nhau công bố đáp án này.]


“…” Tô Bạch.


Cảnh vật xung quanh đang không ngừng phát sinh sự thay đổi, vậy mà trước khi Tô Bạch hoàn toàn truyền tống tới đây, vẫn kịp lôi ra một tờ năm mươi tệ đặt lên bàn ăn.


“Phịch…”


Cảm giác này giống như rớt vào trong nước vậy, Tô Bạch cảm thấy ý thức của mình bắt đầu bị rút ra và kéo dài, giống như một viên kẹo dẻo, không ngừng bị nhào nặn lôi kéo.


Loại cảm giác này giống y như lúc mình rớt khỏi tàu hỏa lần trước, nhưng lại càng chân thực và trần trụi hơn so với lần đó.


Từng hình ảnh bắt đầu xuất hiện trong đầu óc Tô Bạch.


“Ọe…”


Một trận buồn nôn ghê tởm truyền tới, không, cảm giác này đã thoát khỏi phạm trù của buồn nôn rồi, Tô Bạch dường như trông thấy mình đang nôn nửa một cách đau đớn, phun ra toàn là máu tươi đỏ lòm.


Thân là một Vampire, vậy mà mình lại nôn ra máu tươi…


Trong đống máu tươi hắn phun ra, thậm chí còn có cả những mảnh nội tạng của chính mình.


Cơ thể từ trên xuống dưới, dường như đều xuất hiện phản ứng từ chối, như thể ngay vào lúc này, cơ thể của mình đang ra sức tạo phản vậy, lực kết dính và lực hướng tâm của toàn bộ tế bào bên trong cơ thể đều mất sạch vào lúc này. Chúng bắt đầu từ chối bản thân một cách không tự chủ được, rồi tự mình tan biến, mà những điểm này lại dính vào với nhau, chính Tô Bạch cũng ngạc nhiên phát hiện ra cơ thể mình đang không ngừng thoái hóa và yếu dần.


Ý thức vào lúc này vẫn còn rất mơ hồ, Tô Bạch không biết đây là trải nghiệm chân thực của mình hay vẫn chỉ là một loại hình chiếu trên màn ảnh, nhưng loại cảm giác này rất chân thật, chân thật đến mức… có hơi kỳ cục.


Cũng may, loại cảm giác đau đớn ấy chỉ tiếp diễn trong một khoảng thời gian rất ngắn. Bởi vì cảm nhận đau đớn lớn hơn đã tới rồi!


“Ầm!”


Một tiếng nổ to lớn vang lên, trên bầu trời, dường như xuất hiện một đám mây hình nấm khổng lồ, nhưng đám mây hình nấm này, không giống với đám mây hình nấm của bom nguyên tử mà hắn đã từng xem trong phim tài liệu ngày trước. Nó trông có vẻ khá nhỏ, nhưng lại mỹ lệ hơn, chỉ có điều trong cái mỹ lệ này, lại ẩn chứa nhân tố khiến người cảm thấy rất bất an, như thể liếc mắt nhìn nó thêm một cái thôi cũng đã là một loại tội ác tày trời rồi.


Chương 800

Bình Luận (0)
Comment