Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 804 - Chương 804 Thi Thể Bị Mưu Sát 1

Chương 804

Thi Thể Bị Mưu Sát 1


Hô hấp của Tô Bạch trở nên cực kỳ chậm vào lúc này, đương nhiên rồi, hệ thống hô hấp và các cơ quan trong cơ thể hắn, thực ra đều đã suy yếu đến một điểm giới hạn, muốn thật sự hít thở mạnh và có lực giống như ngày trước cũng là chuyện không có khả năng, chỉ có điều, lúc này, Tô Bạch thật sự có hơi khẩn trương cả lên.


Phát Thanh dừng phát sóng ba tháng, nên lực chú ý của mọi người đều đặt lên đoàn tàu hỏa đó, nhưng, có rất ý người để ý thấy, lần trước Phát Thanh tạm dừng ba tháng thực ra là để giải quyết một BUG và thêm một vài cơ cấu mới. Ai có thể đảm bảo lần này dừng phát sóng, Phát Thanh cũng tiến hành nâng cấp và bảo trì mới đối với chính mình?


Ví dụ như, sự vật nguy hiểm trong thế giới chuyện xưa này đều sẽ tìm quả hồng mềm để bóp!


Đám người mập mạp vừa mới đi chưa được mười lăm phút, mà mi đã nôn nóng khó dằn nổi tìm tới ta, thế này cũng thật là đủ nóng vội.


Hổ xuống đồng bằng bị chó bắt nạt, trong lòng Tô Bạch thực ra cũng có loại giác ngộ này, nhưng cho dù mình rơi vào tình cảnh gì, thì hắn cũng sẽ không nói khoanh tay chịu trói.


Tiếng phụ họa trước đó biến mất không thấy nữa. Bà ta không hề phát ra bất cứ thanh âm gì nữa, nhưng Tô Bạch có thể khẳng định đối phương ở ngay bên cạnh mình, thậm chí có khả năng cách mình rất gần.


Tô Bạch từ từ, vừa dùng con mắt duy nhất của mình cảnh giác cao độ chung quanh, vừa mở miệng nói: “Thật xấu...”


Đây là tìm tòi trước khi hành động.


“Xấu... thật...”


Một tiếng giống với giọng nói khàn khàn và vô lực của một bà lão này đột nhiên vang lên ngay phía sau mình!


Tô Bạch bất chợt quay người, nhưng trước mặt hắn vẫn là tấm gương đó!


Lẽ nào, ở trong gương sao?


Hay là ở trong tủ quần áo này?


Nhưng giọng nói vừa rồi đó, không giống như phát ra cách cánh cửa tủ quần áo.


Lúc này, bởi vì Tô Bạch đã nhiễm phóng xạ trong thời gian quá dài, dẫn đến cơ thể và linh hồn của hắn đều sinh ra sự hư hại và vặn vẹo ở mức độ rất lớn, khiến cho hắn hoàn toàn không thể giải phóng được thần thức ra ngoài, thậm chí hắn còn không biết mình có còn thần thức hay không nữa.


Cũng bởi vậy, mà Tô Bạch cũng không biết, gương mặt đó không ở nơi khác, mà ở ngay sau ót của chính hắn.


Đây cũng là một loại... bóng tối dưới ánh đèn!


(Chú thích: Ngụ ý người không phát hiện ra sự vật và sự việc ngay bên cạnh mình.)


Thân là một thính giả, Tô Bạch vẫn chưa từng gặp qua chuyện có thứ dơ bẩn dám trắng trợn xuất hiện sau gáy của mình, có khả năng, về mặt thực lực, hắn quả thực bởi vì nhiễm phóng xạ mà phải chịu những vết thương rất lớn, nhưng nguyên nhân là vì Phát Thanh kéo nhanh tiến độ, cho nên hiện giờ hắn vẫn chưa thật sự thích ứng được với trạng thái của mình, đây cũng là chuyện không có cách nào khác.


Tô Bạch hé miệng, duỗi tay, kéo cửa tủ quần áo ở trước mặt. Một bàn tay đột nhiên rớt xuống, trực tiếp khoát lên bả vai hắn. Tô Bạch không hề nhúc nhích, thậm chí cũng chẳng có một chút phản ứng nào cả.


Bởi vì thứ ở trước mặt hắn là một tử thi, đây là một thi thể phụ nữ.


Một thi thể phụ nữ, vẫn chưa đến mức khiến Tô Bạch phải hoảng sợ đến đâu.


Thế nhưng, điều khiến hắn thấy hơi kỳ quái, đó là thi thể nữ không hẳn đã chết vì phóng xạ, mà trên thực tế, sát thương của phóng xạ đối với con người, phần lớn vẫn được thể hiện qua bệnh ung thư. Giống như sau thảm họa Chernobyl, nghe đâu mấy chục nghìn người Nga đã chết vì bệnh do bức xạ quá lớn mang lại, nếu cường độ của bức xạ quá cao, người này quả thực không thể sống được trong khoảng thời gian quá dài, nên người phụ nữ này, chắc hẳn là bị mưu sát.


Nhưng, rất dễ nhận thấy, vụ án giết người xảy ra ở nơi này cũng không có khả năng có cảnh sát đến được đây để tiến hành điều tra, sau vụ rò rỉ ở nhà máy điện hạt nhân Fukushima ở Nhật Bản, người Nhật đã nhiều năm như vậy chỉ dám không ngừng phái người máy qua đó làm bộ đang tiến hành công tác “dọn dẹp”. Nhưng trên thực tế, cho dù là người máy, cũng không có khả năng làm việc quá lâu trong khu vực phóng xạ cao, thường được vài tiếng đồng hồ chắc chắn sẽ rút trở về, bởi vì cho dù cơ thể của người máy được chế tạo từ nguyên liệu phòng phóng xạ, nhưng một vài vi mạch và kết cấu bên trong người máy, dựa theo kỹ thuật của con người hiện tại mà nói, rất khó dùng một nguyên liệu khác để thay thế. Những thứ này chắc chắn sẽ chịu sự xâm nhập của phóng xạ hạt nhân.


Cho nên nói, trừ phi người Nhật Bản chế tạo ra một quân Gundam ở trong thế giới hiện thực, bằng không dựa vào người máy đi xử lý ô nhiễm hạt nhân, chỉ có thể là một câu chuyện cười.


Tự nhiên mà vậy, ba mươi năm nay, ở nơi nào đó tại Hàn Quốc trong thế giới chuyện xưa, chắc hẳn cũng đã trở thành khu không người tuyệt đối, dựa theo cách nói của đám người hòa thượng, thì bọn họ đã cướp những trang bị chống phóng xạ này ở khu vực bên ngoài rồi tiến vào, điều này chứng tỏ chính phủ Hàn Quốc vẫn chưa sụp đổ hẳn, chỉ là nếu nơi này xảy ra án mạng gì đó, hiển nhiên cũng không có khả năng tiến hành điều tra gì cả.


Tay của Tô Bạch sờ lên cổ của thi thể nữ, nơi này có một vết thương rất sâu, giống như dùng vũ khí sắc bén như dao làm bếp cứa vào, rất trực tiếp, cũng rất dứt khoát, chắc hẳn là một đòn chí mạng. Sau đó, thi thể nữ này rõ ràng đã bị tiến hành một loại xử lý nào đó, tương tự với mà thành loại tiêu bản nào đó, lại thêm cường độ phóng xạ ở nơi này rất khủng khiếp, cho nên khiến ả ta cho dù đã qua ba mươi năm vẫn không bị mục rữa như cũ.


Căn phòng này không đơn giản… trước đó, khi đám người mập mạp chuyển mình tới đây, thế nào lại chọn đúng chỗ tốt như vậy chứ.


Trong lòng Tô Bạch nghĩ như vậy, nhưng nhìn tuổi tác của thi thể nữ, thời gian chết chắc hẳn cũng ở tầm ba mươi tuổi, nhưng giọng nói mà mình nghe thấy vừa rồi rất già nua, chắc hẳn là giọng của một bà lão. Cho dù người phụ nữ này đã biến thành quỷ, cũng không có khả năng phát ra loại giọng già cỗi như vậy.


Nhưng nếu thi thể nữ này….


Tô Bạch quay đầu, nhìn ra phía sau mình.


Chương 804

Bình Luận (0)
Comment