Chương 805
Thi Thể Bị Mưu Sát 2
Lúc này, đôi mắt trên gương mặt bà già ở sau gáy đó, đột nhiên trợn to, nhìn vào thi thể nữ trước mặt mình, bà ta hình như trông có vẻ rất hưng phấn.
“Rắc rắc…”
Trong nháy mắt, thi thể nữ đột nhiên thẳng tắp người.
Tô Bạch hiển nhiên cảm giác được sự biến chuyển trong cơ chế vận hành của thi thể nữ, hắn lập tức quay người, vừa vặn thi thể nữ bổ nhào về phía hắn!
Sao có thể thế được, cho dù là thi biến cũng không có khả năng nhanh như vậy được chứ?
Hay là, vì nguyên nhân nhiễm phóng xạ hạt nhân?
“Phịch!”
Tô Bạch bị thi thể nữ xô ngã xuống đất, mà loại xô ngã này, phỏng chừng bất cứ một người đàn ông nào cũng sẽ không thích, bởi vì thi thể nữ này đã được xử lý để chống phân hủy, nhưng cả người từ trên xuống dưới của thi thể đều xuất hiện một loại màu trắng bệch, làn da giống như được quết một tầng xi măng vào, ngũ quan trên gương mặt thì lại bởi vậy mà càng sâu thêm, càng khiến người cảm thấy sợ hãi!
Hai tay của thi thể nữ bóp chặt cổ Tô Bạch, miệng ả ta cũng hơi hé ra, một mùi tanh hôi xộc thẳng vào mũi.
Cũng may bây giờ bản thân Tô Bạch cũng rất thối. Đối với mùi này, ngược lại cũng có hơi quen thuộc, thậm chí, trên người thi thể nữ đã trải qua xử lý chống phân hủy còn sạch sẽ hơn Tô Bạch một chút.
Tô Bạch thử dùng sức đẩy ra, nhưng mình lúc này thật sự đã suy yếu đến một loại mức độ khiến ngay cả bản thân mình cũng giận điên lên.
Cho dù hắn có đẩy thế nào, thì thi thể nữ vẫn ghìm chặt trên người hắn, lực đạo ở hai tay bắt đầu càng lúc càng mạnh, Tô Bạch gần như đã không có cách nào hít thở được nữa.
Không thể hít thở, thực ra vẫn là thứ yếu, mấu chốt là cổ mình, vậy mà lúc này lại có loại cảm giác sắp bị bóp đứt, cơ thể mà mình vốn luôn tự hào, sau ba mươi năm nhiễm phóng xạ, đã suy yếu đến mức độ khó có thể tưởng tượng được.
Cương thi, cương thi, chết tiệt, huyết mạch cương thi của mình…
Tô Bạch bắt đầu ra sức thúc giục huyết mạch cương thi trong cơ thể mình, móng tay hắn cũng bắt đầu chậm rãi mọc dài và biến đen vào lúc này, thế nhưng, dường như chỉ biến hóa được thế mà thôi.
Huyết thống cương thi cũng không thể nào chuyển giao thành công, cơ thể này dường như mang đến cho Tô Bạch một cảm giác thật xa lạ.
Không có cách nào chuyển hóa trạng thái cương thi, khi đối mặt với thi thể nữ này, Tô Bạch thật sự không có cách nào cả.
“A…”
Trong cổ họng của Tô Bạch phát ra chút ít âm thanh một cách khó khăn, niềm tin cầu sinh bùng nổ trong đáy lòng hắn, hắn đột nhiên há miệng, trực tiếp cắn lên cổ của thi thể nữ. Nơi đó, là vết thương chí mạng mà thi thể nữ bị giết chết!
Đây cũng không phải là hôn cổ khi thân thiết với con gái, mà trên thực tế, sở dĩ Tô Bạch làm như vậy, chỉ vì muốn kích động thi thể nữ. Nếu hắn ở trạng thái đỉnh cao, hoàn toàn có thể dễ dàng cắn đứt cổ của thi thể nữ này, nhưng hiện tại trạng thái huyết thống không thể nào chuyển giao được, hiệu quả mà động tác cắn của răng nanh có thể tạo ra hiển nhiên rất thấp, thậm chí rất có khả năng chỉ là gãi ngứa cho thi thể nữ mà thôi.
Nhưng hắn làm như vậy, hiển nhiên là có lý do của hắn, mập mạp đã sắp xếp trận pháp ở nơi này, hiện giờ sở dĩ trận pháp không sinh ra hiệu quả, cũng không phải bởi vì trận pháp của con hàng mập mạp đó sắp xếp kém cỏi. Mà trên thực tế, Tô Bạch biết rõ, vấn đề nằm ở trận pháp mà con hàng béo mập đó bố trí quá cao cấp!
Không chỉ bản thân Tô Bạch, mà thực ra ngay cả mập mạp cũng không thể ý thức sâu sắc được hiện tại rốt cuộc Tô Bạch đã suy yếu bao nhiêu. Cho nên trận pháp mà anh ta bố trí cũng là để ngăn kẻ mạnh, phần lớn trên thực tế vẫn là để phòng ngừa những thính giả khác.
Mà thi thể nữ này, tuy là xác chết vùng dậy, nhưng loại sóng dao động sức mạnh ở mức độ này, vẫn chưa đủ để gây ra phản ứng từ pháp trận của mập mạp, Tô Bạch là đang kích thích thi thể nữ.
Thực ra, trong lòng hắn cũng cạn lời, vậy mà mình đã “sa đọa” đến mức phải dùng loại cách thức này để phá trận sao?
Vết thương trên cổ của thi thể nữ bị Tô Bạch cắn, tâm trạng của ả ta dường như lập tức bị kích động, thi khí trên người bắt đầu tản ra, thi khí màu đen bao trùm lấy ả ta, lúc này sức mạnh lập tức tăng lên gấp đôi.
“Vù! Vù! Vù!”
Mà ngay lúc này, trận pháp cảm giác được thi khí cuối cùng cũng kích hoạt, những sợi tơ màu đỏ, trong nháy mắt hiện lên trên vách tường, trực tiếp vắt ngang qua thi thể nữ, kéo thi thể nữ từ trên người Tô Bạch, dán thẳng lên vách tường.
Sợi tơ bắt đầu càng lúc càng nhiều, hơn nữa trên sợi tơ còn mang theo hiệu quả phá hoại cực mạnh. Khi nó quấn quanh người thi thể nữ, như thể bắn pháo hoa, những đốm lửa bắn ra bốn phía, thi khí trên người thi thể nữ cũng không ngừng bi xua tan vào lúc này.
Đến cuối cùng, cơ thể của thi thể nữ hoàn toàn thối rữa, hóa thành một bãi nước mủ rơi xuống mặt đất.
Tô Bạch bò dậy một cách cực kỳ khó khăn, hắn ngồi trên mặt đất, bên cạnh tủ quần áo, thở hổn hển nặng nề, hơn nữa, loại thở dốc này còn là gián tiếp, một hơi vừa đi xuống, hơi tiếp theo dường như có một loại cảm giác không thể tiếp tục được, tim phổi của mình rốt cuộc đã suy bại đến mức độ nào rồi.
Bất tri bất giác, hắn quay đầu lại, ánh mắt vừa vặn nhìn lên tấm gương ở tủ quần áo bên cạnh.
Đột nhiên, Tô Bạch nhìn thấy một màn khiến hắn cảm thấy da đầu mình tê rần.
Trong tấm gương, cùng lúc mình nghiêng mặt đi, vị trí sau gáy mình có một gương mặt bà lão, bà ta cũng đang nghiêng mặt, trên gương mặt mang theo nụ cười ý vị sâu xa, đang nhìn mình.
.
Trong cổ họng Tô Bạch phát ra tiếng rít gào, bởi vì trước đó cơ thể vốn yếu ớt, lại thêm bị thi thể nữ đó bóp chặt cổ, dẫn đến hiện giờ ngay cả nói chuyện cũng rất khó khăn.
Đương nhiên, lúc này đây, thực ra cũng không có gì hay ho để nói.
Người bình thường nhìn thấy trên gáy mình mọc ra thêm gương mặt một người khác, gần như đều sẽ phản ứng giống như vậy, sau đó thì nghĩ làm thế nào để gỡ gương mặt đó xuống, đối với loại người có tính cách giống như Tô Bạch mà nói, lại càng là điều hiển nhiên.
Đôi tay của Tô Bạch duỗi đến vị trí sau gáy mình, ý đồ muốn kéo gương mặt này xuống, bản thân hắn cũng không biết, rốt cuộc gương mặt này mọc ở sau gáy mình từ khi nào.
Lẽ nào là vào thời điểm mình ngủ say trong ba mươi năm phóng xạ này hay sao?
Nhưng tại sao ngay cả mập mạp và hòa thượng trước đó đều không phát hiện ra sự khác thường của mình?
Bàn tay của Tô Bạch rất nhanh đã chạm đến gương mặt đó, có thể cảm giác được rõ ràng miệng, hàm răng, mũi, mắt… và cả lỗ tai của gương mặt đó.
Đây là một loại trải nghiệm xúc giác rất khủng khiếp, hơn nữa, còn là ở ngay sau gáy của mình.
Nhưng tiếp sau đó, Tô Bạch bắt đầu cào xé gương mặt đó như thể bị điên.
“Khà khà… khà khà…”
Đúng lúc ấy, bà lão lại phát ra tiếng cười khiến da đầu người tê rần, ngay sau đó, tay trái của Tô Bạch đột nhiên mất cảm giác, thậm chí còn có loại cảm giác sắp vượt qua sự khống chế của hắn.
Chết tiệt, bà ta đang có ý đồ khống chế cơ thể hắn!