Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 808 - Chương 808 Thính Giả Hàn Quốc, Con Rối Tô Bạch! 1

Chương 808

Thính Giả Hàn Quốc, Con Rối Tô Bạch! 1


Hiện tại Tô Bạch ngay cả một chút sức để nhúc nhích cũng chẳng có, mà chỉ có thể tiếp tục giữ nguyên tư thế vốn có.


Vẻ mặt của người đàn ông có vóc dáng thấp bé kia vênh váo và đắc ý, khoe khoang gì đó với người phụ nữ. Đợi đến khi trên gương mặt của người phụ nữ lộ ra vẻ mất kiên nhẫn, người đàn ông thấp bé kia mới đi tới trước mặt Tô Bạch một cách hơi bực tức, rồi túm cổ hắn, cả người Tô Bạch bị nhấc lên.


Tuy rằng tên lùn có vóc dáng thấp bé, thoạt nhìn cũng rất gầy yếu, nhưng sức lực trên người lại có hơi lớn đến kinh người!


Tô Bạch cảm giác mình giống như một món hàng hóa bị đối phương quan sát cẩn thận từ trên xuống dưới, đối phương lại mở miệng nói với người phụ nữ đó chuyện gì đấy, dường như rất hài lòng về Tô Bạch.


Ngay sau đó, Tô Bạch chỉ cảm thấy mình bị ném lên vách tường, ngay khi cơ thể sắp rơi xuống, hai cái đinh lần lượt ghim vào bàn tay trái và bàn tay phải của hắn, cả người hắn trong lúc nhất thời bị ghim trên bức tường như vậy.


Tư thế này, thật sự rất giống với Chúa Jesus trên cây thập giá.


Cảm giác đau đớn đã rất yếu rồi, cả người Tô Bạch từ trên xuống dưới như thể bị gây mê, đây là nguyên nhân do cơ thể đang dần dần mất đi hoạt tính, phần lớn cơ quan trong cơ thể thậm chí là lực cảm ứng cũng đang dần im lặng.


Cũng tốt thôi, trước khi chết cũng không đau đớn gì cả. Tô Bạch không để tâm đối phương muốn làm gì mình, bởi vì hiện giờ cho dù có để ý thì mình cũng không có chút sức lực nào mà làm gì hết.


Mau chết nhanh một chút đi, rồi mặc cho các người giày vò đấy.


Thế nhưng, khả năng thay đổi của sự việc dường như đã xuất hiện vào lúc này, trong tay tên lùn xuất hiện một thứ gì đó tương tự với trứng trùng, rồi gã lại móc từ trong túi ra một con dao nhỏ, khoét mở một miếng máu thịt trên ngực của Tô Bạch rồi chôn thẳng trứng trùng vào bên trong.


Sau khi trứng trùng tiến vào trong cơ thể hắn, lập tức dần tan ra. Vô số con trùng nhỏ màu trắng bắt đầu tiến đến các khắp các vị trí trên người Tô Bạch.


Nuôi trùng sao?


Trong cơ thể tôi còn có mấy phần chất dinh dưỡng, đủ để cho anh nuôi trùng sao?


Tô Bạch đột nhiên cảm thấy có hơi nực cười, khóe miệng không kìm được mà giật giật.


Tên lùn phát hiện ra khóe miệng của hắn khẽ động, lập tức bật cười, gọi người phụ nữ kia cùng tới xem.


Người phụ nữ tới gần một chút, nhìn Tô Bạch với vẻ hơi chán ghét, ả dường như nghĩ đến chuyện gì đó, rồi cãi nhau với tên lùn. Tên lùn trước đó vẫn mang nụ cười nịnh nọt để nói chuyện với người phụ nữ, sau đó dứt khoát vung tay với vẻ mặt mất kiên nhẫn, gã rút một ống tiêm ra, rồi đâm thẳng vào trán của Tô Bạch.


Chất lỏng màu đỏ trong ống tiêm chui vào trong cơ thể hắn. Cùng với thuốc thử tiến vào, Tô Bạch cảm giác trên người mình đột nhiên “tê tê”, thật ngứa, thật ngứa.


Chỉ có điều, hắn biết rõ, đây không phải là biểu hiện của việc cơ thể mình đã hồi phục tri giác, mà là vì một ống thuốc thử đó tiêm vào, đã làm tăng độ phấn khích của con trùng trong trứng trùng lên rất nhiều, hiện giờ, những con trừng này đang bò tán loại trong cơ thể mình như điên.


Tên lùn vỗ tay, dường như rất hài lòng về kiệt tác của mình, sau đó gã hô vài tiếng với người phụ nữ.


Người phụ nữ lúc mới đầu thật sự rất không tình nguyện, nhưng cùng với thái độ của tên lùn càng lúc càng kém, ả không thể không đưa tay, đặt bàn tay trắng nõn lên trước trán của Tô Bạch, vỗ nhẹ một cái!


“Bốp!”


Đôi mắt vốn hơi trừng ra của Tô Bạch lúc này hoàn toàn nhắm chặt, khí chất cả người cũng đột nhiên thay đổi, trông giống như đã chết, nhưng hoạt tính của cơ thể lại đang không ngừng tăng vọt lên vào lúc này.


Tên lùn kêu quang quác, trong miệng không ngừng phun ra tiếng Hàn, đồng thời hai tay cũng liên tục nặn pháp môn gì đó.


Trong lúc nhất thời, sau khi vô số con trùng nhỏ bé hoàn toàn che phủ toàn bộ cơ thể Tô Bạch, chúng bắt đầu xâu chuỗi với nhau từ đầu đến đuôi, hình thành một loại trật tự khác thường, xây dựng một liên kết và tuần hoàn mới trong cơ thể của Tô Bạch.


Tên lùn móc một con trùng màu tím từ trong ngực ra, nhét con trùng màu tím này vào trong miệng của Tô Bạch một cách cẩn thận, con trùng máu tím bị nhét vào trong, bộ dáng dường như rất thoải mái.


Sau đó, tên lùn bấm tay niệm chú, khẽ quát một tiếng.


Cả người Tô Bạch run lên, hai mắt đột nhiên mở ra, trong con ngươi lộ ra màu tím trơn bóng, nhưng không có một chút ý thức của bản thân và chiều sâu nào, rõ ràng đang rất mê mang.


Hai tay tự động xuyên qua đinh, cả người rơi xuống từ trên bức tường, đứng ở bên cạnh tên lùn.


Giờ này khắc này, thứ tản ra từ trên người hắn hoàn toàn không còn là khí tức thuộc về mình nữa, mà là một loại khí tức khi cao khi thấp, sóng dao động năng lượng giữa người nửa bước thành thâm niên và người có thâm niên không ngừng quẩn quanh.


Nhưng cho dù là vậy, sở hữu một con rối có phần lớn sức mạnh của người có thâm niên, đã là một ưu thế cực mạnh trong thế giới chuyện xưa rồi.


Tên lùn rất hưng phấn về kỳ ngộ mà mình có thể gặp được vào lần này, sau khi gã phát hiện ra nơi này, vậy mà lại có trận pháp bảo vệ trước đó, đã nhìn trúng chỗ này. Mọi con đường đều dẫn đến thành Rome, cường hóa của tên lùn rất lạc loài, gã vẫn luôn nghiên cứu bàng môn tà đạo, so với mập mạp còn cố chấp hơn, so với mập mạp còn bác học đa tài hơn. Cũng vì vậy, mà tên lùn sau khi tốn một chút thời gian đã giải quyết được trận pháp của mập mạp.


Sau đó, điều khiến cho tên lùn hưng phấn hơn, đó là gã lại đụng phải một người có thâm niên sắp chết, điều này tương đương với việc khi không lại nhặt được nguyên liệu chế tạo một con rối.


Đối với khả năng cận chiến không phải rất mạnh của gã mà nói, sở hữu một con rối có thực lực của người nửa bước thành thâm niên này, đã là một loại thủ đoạn tự bảo vệ mình mạnh mẽ và hữu lực.


Chỉ có điều, người phụ nữ Hàn Quốc này vẫn còn hơi lo lắng và thấp thỏm, ả dường như rất bất an về loại hành động này của tên lùn.


Trong tay tên lùn xuất hiện một chiếc lục lạc, nghiêng tai nghe một cái, dường như phát hiện ra chuyện gì đó, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc, gã hét một tiếng với người phụ nữ Hàn Quốc, sau đó tự mình nhảy thẳng ra ngoài từ phía cửa sổ, Tô Bạch cũng nhảy ra ngoài theo một cách thành thật.


Người phụ nữ Hàn Quốc nhìn bóng lưng nhảy ra ngoài của hắn, ánh mắt lộ ra một tia nghi ngờ, rồi cũng nhảy ra ngoài cùng.


Đại khái sau ba phút, cửa phòng lại bị đẩy ra, ba người mập mạp, hòa thượng và Gia Thố chạy trở về.


“Mẹ nó, đại Bạch đâu rồi?”


Chương 808

Bình Luận (0)
Comment