Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 813 - Chương 813 Một Con Ngựa Đau Cả Tàu Bỏ Cỏ 1

Chương 813

Một Con Ngựa Đau Cả Tàu Bỏ Cỏ 1


Đây là một căn phòng đã sụp đổ, bên trong có chiếc giường gỗ, trên giường có một cô gái trẻ tuổi đang nằm, trên người cô gái lại đắp một tấm chăn.


Trên cơ thể của cô gái nổi lên rất nhiều bọc mủ, cả trên gương mặt, làn da, đâu đâu cũng là mụn mủ, khí tức nằm ở trạng thái rất không ổn định, một chốc thì thấp đến mức không có cách nào cảm giác được, một hồi lại đột nhiên tăng vọt lên, nhưng mỗi lần khí tức tăng vọt lên, cô gái nằm ở trên giường sẽ trông có vẻ vô cùng đau đớn, nước mủ trên người cũng sẽ không tự chủ được mà chảy ra, rất nhiều bọc mủ trên người cũng phồng lên.


Trong toàn bộ căn phòng, tràn ngập một loại mùi tanh hôi khiến người buồn nôn.


Lúc này, một cô gái khác bước vào trong, trong tay cô ta cầm một chiếc khăn mặt và một cái chậu rửa mặt.


Thực ra, nước ở trong này và toàn bộ mọi thứ ở đây chắc chắn đều đã ô nhiễm phóng xạ, nhưng đối với cô gái nằm ở trên giường mà nói, đã không thành vấn đề nữa.


Chuyện mà cô gái này trải qua có chút tương tự với Tô Bạch, nhưng cô ta chỉ tiến vào thế giới chuyện xưa này trước năm năm, mà Tô Bạch thì lại là ba mươi năm!


Hơn nữa, Tô Bạch là trải qua vụ nổ nhà máy điện hạt nhân, cảm giác đáng sợ khi phóng xạ càn quét trong nháy mắt đó, hắn cũng đã trải qua rồi.


Chỉ có điều, loại như Tô Bạch, dường như là ở trong phóng xạ hạt nhân lâu dài, mà kiên trì không chết ngay vào hơi thở tiếp theo, cho nên hắn cũng đã biến thành một loại tồn tại giống như “bánh quẩy già”, trên người hiển nhiên đều là vết lở loét, nhưng đã lắng đọng lại.


Mà cô gái này, cơ thể lại đang nằm ở thời kỳ phản ứng bài xích nghiêm trọng nhất, cô ta hiện giờ chỉ đang cắn răng chịu đựng, dựa vào huyết mạch đặc thù của thính giả mà miễn cưỡng chống đỡ không chết.


“Chị ơi, đã ổn hơn chút nào chưa?”


Một cô gái khác vừa cầm khăn mặt, vừa lau cơ thể của cô gái nằm trên giường một cách cẩn thận, vừa ân cần hỏi han.


“Chị… mệt lắm.” Cô gái nằm trên giường giãy dụa và thở dài: “Trong thế giới chuyện xưa này, chị có khả năng sẽ trở thành gánh nặng của em.”


“Chị, theo lẽ thường thì đây là chuyện mà chúng ta nên cùng nhau gánh vác.” Em gái bưng chạy nước bẩn toàn là nước mủ lên: “Em lại đi tìm chút đồ ăn đây, chị nghỉ ngơi trước đi nhé, em sẽ không đi quá xa đâu.”


Hai chị em trao đổi bằng tiếng Hàn.


Cô chị gật đầu.


Em gái mỉm cười, đi ra khỏi căn phòng, nhưng khi vừa mới bước ra khỏi phòng, nụ cười trên gương mặt cô em lập tức biến mất, thay vào đó lại lộ ra vẻ mất kiên nhẫn.


Mà cô chị nằm ở trong phòng, trên gương mặt thì lại hiện ra một tia oán độc.


Đại khái mười lăm phút sau, cô em tìm thấy một chút đồ ăn rồi trở về, cô chị mở to mắt nhìn lên trần nhà, tay trái thử giơ lên, những sợi tơ bay ra từ trong tay cô ta, sau đó lại dung nhập vào trong cơ thể của cô ta.


Cô em nhìn cảnh tượng này với vẻ hơi bất ngờ: “Chị, chị có thể sử dụng năng lực sao?”


“Nếu miễn cưỡng dùng tơ kim loại để tái tạo lại cơ thể của chị, có thể khiến chị hồi phục được thực lực trong nửa ngày, nhưng cũng chỉ là trong nửa ngày mà thôi.” Cô chị nói một cách rất bất đắc dĩ, thực ra, trong lòng cô ta cũng biết rõ, cô ta nhất định phải khiến mình không biến thành một phế nhân, bằng không cho dù chị em tình thâm đến thế nào, cũng không tránh khỏi người lừa ta gạt giữa đám thính giả trong thế giới chuyện xưa.


“Vậy chị ơi, chị vẫn nên nghỉ ngơi cho tốt trước đi đã, không vội.” Cô em nói với vẻ hơi vui mừng: “Thực ra, những trừng phạt này vốn hẳn nên là em và chị cùng nhau chia sẻ mới phải.”


Trong lòng cô chị tức tối, nhưng trên làn da cô ta toàn là bọc mủ, hiển nhiên cũng không có cách nào nhìn ra được rốt cuộc cô ta có vẻ mặt gì từ bên ngoài.


“Chị ơi, bây giờ đang hối hận sao? Nếu chị không đi giết Kim Jong-nam, thì cũng sẽ không phải hứng chịu sự trừng phạt của Phát Thanh. Tuy rằng cậu cả đã không còn là người thuộc tầng lớp quyền lực nữa, nhưng bởi vì ông ta có liên quan đến ván cờ giữa nước lớn đó và Triều Tiên, cho nên, giết ông ta, nhất là cố tình giết ông ta, rất dễ nhận thấy sẽ bị Phát Thanh cho rằng thính giả không tuân thủ quy tắc.”


Kim Jong-nam mà cô em nói, là con trai cả của Kim Jong-il, anh trai của Kim Jong-un đương nhiệm, lúc đầu được đào tạo như một người thừa kế đời thứ ba của Triều Tiên, chỉ là sau này thất thế trong cuộc đấu tranh chính trị, mới bị Kim Jong-un không phải là con trưởng đoạt được ngai vàng và đăng cơ.


Kim Jong-nam vừa là anh cả, vừa là phế thái tử, hiển nhiên đã trở thành cái gai trong mắt của Kim Jong-un. Loại cốt truyện này, thực ra đã được diễn qua vô số lần trong lịch sử cổ đại Trung Quốc, cho nên Kim Jong-un hiển nhiên sẽ không bằng lòng để tên anh trai này của ông ta được sống tự do tự tại. Cơ quan tình báo trung ương Triều Tiên đã tiến hành rất nhiều lần ám sát ở nhiều nơi đối với ông Kim Jong-nam, nhưng Kim Jong-nam có được sự bảo vệ cố ý của siêu cường quốc tiếp giáp với Triều Tiên đó, cho nên những năm gần đây, ông ta vẫn bình an vô sự.


Trước đó không lâu, đột nhiên một tin tức nổ ra rằng Kim Jong-nam đã bị ám sát thành công ở Malaysia, đoán chừng chẳng ai ngờ tới, vậy mà lại có thính giả tham gia cả vào trong đó.


Thính giả ở trong thế giới hiện thực, giết một người không quan trọng cũng không tính là chuyện gì sất, không giết quá nhiều thì Phát Thanh cũng sẽ nhắm một mắt mở một mắt, thế nhưng, nếu là những người có sức ảnh hưởng gì đó, thì lại khác.


Trong lòng cô chị thực ra rất oán hận, bởi vì lúc đầu vốn đã nói rõ hai người cùng nhau ra tay, nhưng kết quả cô em lại cho mình leo cây, không có cách nào khác, mình chỉ có thể một mình hành động, xuyên qua đội ngũ bảo vệ của Kim Jong-nam, trực tiếp siết chết ông ta.


Sau đó, sự trừng phạt của Phát Thanh giáng xuống!


Trong thế giới chuyện xưa này, mình với trạng thái như hiện giờ, xác suất muốn sống tiếp cũng sẽ cực kỳ thấp, ngay cả khi có em gái liều mạng bảo vệ, huống chi, cô em gái này vốn chính là một người bạc tình bạc nghĩa.


“Hối hận?” Cô chị lắc đầu: “Chị không hối hận, cho dù bởi vì thân phận thính giả đặc thù của chúng ta, mà chúng ta không cần thiết phải cuốn vào trong chuyện này, nhưng chị không muốn nhìn thấy cậu cả bị nước lớn đó nắm trong tay, coi thành một lợi thế để áp chế quốc gia chúng ta. Có lẽ là chị quá kích động, cho dù làm thính giả lâu như vậy rồi, mà chị vẫn quá kích động.”


Chương 813

Bình Luận (0)
Comment